4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG SỐNG LC - THỨ BA CN3PS-A

 

  •  
    qua1955 .
     
    Chia sẻ Lời Chúa - Thứ Ba 28-4-20
    THAM DỰ TIỆC LỜI CHÚA

    Phúc Âm Thánh Gioan. (6: 30-35)

    Khi ấy, đám đông thưa Chúa Giêsu: "Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: "Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời". Chúa Giêsu đáp: "Thật Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian". Họ liền thưa với Ngài rằng: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi". Chúa Giêsu nói: "Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ"

    SỐNG VÀ CHIA SẺ LỜI CHÚA

    Sau khi Chúa Giêsu làm hóa bánh và cá ra nhiều để nuôi những người đói khát, họ không thể nhận ra Ngài là người được Chúa Cha ban xuống từ trời. Họ nói về mana được trao cho người Israel trong sa mạc nhưng họ đã sai về sự thật.

    Chúa Giêsu đã sửa sai dân chúng là mana được ban cho không phải do ông Môsê mà là bởi Cha trên trời. Tuy nhiên, Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh manna để nói về chính ngài được Cha trên trời sai đến. Điều đó phải là một phép lạ quyền năng để thu phục dân chúng nhận biết Ngài là Đấng Cứu Thế.

    Chúa Giêsu muốn giáo dục người Do Thái để họ có thể tin nhận Ngài và có sự sống đời đời. Đức tin đích thực vào Chúa Giêsu có nghĩa là biết tuân giữ Lời Ngài. Chúa Giêsu công bố một niềm tin chắc chắn cho bất cứ ai tin nhận Ngài sẽ sống mãi mà không bao giờ đói khát bởi vì chính Ngài là bánh ban sự sống từ trời ban xuống cho mọi người.

    Chúa Giêsu đã nói với một người phụ nữ Samari cho những ai tin vào Ngài: "Còn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời."(Ga. 4, 14)

    Sự sống đời đời là Nước trời ban cho bất cứ ai tin vào Chúa Cha trên trời và Con Một là Chúa Giêsu. Một người khôn ngoan nên suy nghĩ ở trên cao và đích đến sau cùng là Nước Trời là nơi mà "Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ. Sẽ không còn sự chết; cũng chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ nữa, vì những điều cũ đã biến mất."(KH. 21, 4)

    Tin vào Chúa Giêsu và bước theo Ngài luôn là một lựa chọn sáng suốt và là quyết định đúng đắn bởi vì những ai tin sẽ nhìn thấy Ngài trên Nước Trời sau cuộc đời này. Đó là mục đích của đời sống con người.

    Bình an của Chúa Kitô!

    Đa Minh Quang Hoàng, người Kitô hữu.
     
    --
     
    Bible sharing - Tuesday 4-28-20

    Gospel JN 6: 30-35

    The crowd said to Jesus: “What sign can you do, that we may see and believe in you? What can you do? Our ancestors ate manna in the desert, as it is written: "He gave them bread from heaven to eat.” So Jesus said to them, “Amen, amen, I say to you, it was not Moses who gave the bread from heaven; my Father gives you the true bread from heaven. For the bread of God is that which comes down from heaven and gives life to the world.” So they said to Jesus, “Sir, give us this bread always.” Jesus said to them, “I am the bread of life; whoever comes to me will never hunger, and whoever believes in me will never thirst.”

    Reflection:

    After Jesus multiplied the loaves and fish to feed the hungry people, they could not recognize Him as the one sent from heaven by the Father. They talked about mana given to the Israelites in the desert but they were wrong about the truth.

    Jesus corrected the people that the mana was given not by Moses but by his heavenly Father. However, Jesus used the image of manna to speak of himself sent by his heavenly Father. It must be a powerful miracle to win people to know Him as Savior.

    Jesus wants to educate the Jews so that they can believe in Him and have eternal life. True faith in Jesus means obeying His Word. Jesus proclaims a firm conviction for anyone who believes in Him to live forever without ever being hungry because He Himself is the bread that gives life from heaven to everyone.

    Jesus said to a Samaritan woman, "Whoever drinks the water I shall give will never thirst; the water I shall give will become in him a spring of water welling up to eternal life.”(Jn. 4, 14)

    Eternal life is the Kingdom given to anyone who believes in the heavenly Father and the only Son, Jesus. A wise person should think above and the final destination of the Kingdom is the place where "He will wipe every tear from their eyes, and there shall be no more death or mourning, wailing or pain, [for] the old order has passed away.”(Rev. 21, 4)

    Believing in Jesus and following Him is always a wise choice and right decision because those who believe will see Him in the Kingdom after this life. That is the purpose of human life.

    Peace of Christ!

    Dominic Quang Hoang, a Christian.
     -----------------------
     

 

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BA CN3PS-A

 

  •  
    nguyenthi leyen
    Mon, Apr 27 at 8:53 PM
     
     
    Ảnh cùng dòng

     

    Bánh trường sinh.

    28/04 – Thứ Ba tuần 3 Phục Sinh.

    "Không phải Môsê, mà chính Cha Ta mới ban bánh bởi trời đích thực".

     

    Lời Chúa: Ga 6, 30-35: ĐỨC KITO LÀ TẤM BÁNH BẺ RA CHO THẾ GIỚI

    Khi ấy, đám đông thưa Chúa Giêsu: "Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: "Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời".

    Chúa Giêsu đáp: "Thật Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian".

    Họ liền thưa với Ngài rằng: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi".

    Chúa Giêsu nói: "Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói; ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ".

     

     

    SUY NIỆM 1: Bánh ban sự sống cho thế giới

    Suy niệm :

    Man-hu? Cái gì vậy? Đó là câu con cái Israel hỏi nhau

    khi thấy manna lần đầu tiên rơi trên mặt đất.

    Môsê trả lời: “Đó là bánh Đức Chúa đã ban cho các ngươi làm của ăn.”

    Bốn mươi năm Đức Chúa đã nuôi dân của Ngài bằng thức ăn ấy,

    trong suốt cuộc hành trình trong sa mạc cho tới khi họ đến đất Canaan.

    Đức Chúa vẫn là Đấng quan tâm đến sinh mệnh của dân.

    Qua Môsê, Ngài cho họ manna là bánh từ trời xuống.

    Có vẻ những người ở Caphácnaum muốn thách đố Đức Giêsu

    làm một dấu lạ lớn lao tương tự như dấu lạ Môsê đã làm (cc. 30-31),

    nếu Ngài thật là một vị ngôn sứ như Môsê đã loan báo (Đnl 18, 15).

    Hãy ban cho chúng tôi thứ bánh bởi trời như manna ngày xưa.

    Đức Giêsu khẳng định không phải Môsê đã cho họ ăn bánh bởi trời.

    Chính Chúa Cha đã ban cho dân Israel bánh bởi trời, trong sa mạc.

    Và nay Chúa Cha còn muốn ban một thứ bánh mới.

    Đức Giêsu long trọng giới thiệu bánh mới này :

    “Chính Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực” (c. 32).

    Bánh này là bánh từ trời xuống và ban sự sống cho thế giới (c. 33).

    Như thế bánh mới này cũng là bánh từ trời,

    nhưng không chỉ dành cho dân Israel như manna cũ.

    Đây là thứ bánh đích thật dành cho cả thế giới loài người.

    “Lạy Ngài, xin cho chúng tôi thứ bánh ấy luôn” (c. 34).

    Đây là một sự hiểu lầm của dân chúng đang nghe Đức Giêsu.

    Nó tương tự như sự hiểu lầm của người phụ nữ Samari

    khi chị xin Đức Giêsu: “Xin cho tôi thứ nước ấy để tôi hết khát” (Ga 4, 15).

    Thứ bánh mới Đức Giêsu giới thiệu

    không phải là tấm bánh vật chất, ăn được để tránh cái đói tạm thời,

    nhưng là tấm bánh thỏa mãn sự đói khát sâu thẳm nơi trái tim.

    “Chính tôi là bánh trường sinh,

    Ai đến với tôi sẽ không đói, ai tin vào tôi sẽ không khát bao giờ” (c.35).

    Đến với và tin vào Đức Giêsu ta sẽ tìm được thức ăn tinh thần.

    Lời dạy dỗ của Ngài là bánh từ trời đích thực, vượt hẳn manna xưa.

    “Người ta sống không nguyên bởi bánh,

    nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra” (Đnl 8, 3).

    Đức Giêsu là Ngôi Lời của Thiên Chúa,

    nên lời của Ngài sẽ là bánh đem lại sự sống cho bất cứ ai tin.

    Tạ ơn Cha đã nuôi chúng ta bằng Tấm Bánh Giêsu, Bánh từ trời xuống.

    Chúng ta không phải đi lượm manna mỗi ngày như dân Israel xưa.

    Nhưng mỗi ngày chúng ta phải lắng nghe Lời Giêsu để được no đủ.

     

    Cầu nguyện :

    Lạy Chúa Giêsu,

    con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay.

    Chúng con thường xây nhà trên cát,

    vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa dạy,

    nhưng lại không dám đem ra thực hành.

    Chính vì thế

    Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng con.

    Xin cho chúng con

    đừng hời hợt khi nghe Lời Chúa,

    đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở nên xa lạ.

    Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình,

    để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng truởng.

    Ước gì ngôi nhà đời chúng con

    được xây trên nền tảng vững chắc,

    đó là Lời Chúa,

    Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng con. Amen.

    Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

     

    SUY NIỆM 2: Bánh trường sinh

    Trong những thập niên cuối cùng của thế kỷ 20, mức tiêu thụ đã gia tăng nhanh chóng và xâm nhập vào hầu hết mọi chiều kích của cuộc sống con người, đến độ chúng ta gọi nền văn minh hiện nay là văn minh tiêu thụ. Từ năm 1975 đến năm 2000, mức tiêu thụ của thế giới đã gia tăng gấp đôi. Tổng cộng mức tiêu thụ của thế giới trong hai mươi lăm năm qua đã lên đến hai mươi bốn ngàn tỉ Mỹ kim. Ðây là một hiện tượng tích cực hay tiêu cực.

    Sự gia tăng của mức tiêu thụ có gia tăng với sự phát triển đích thực của con người không? Ðây là những câu hỏi cơ bản mà bản báo cáo cuối cùng của chương trình phát triển của Liên Hiệp Quốc đã nêu lên, để rồi cuối cùng đưa ra khẳng định như sau: "Sự tiêu thụ của cải và các dịch vụ là một sinh hoạt thường hằng trong đời sống mỗi ngày. Tuy nhiên, đó không phải là cứu cánh tối hậu của mỗi cá nhân. Hơn nữa, cho dẫu của cải và và các dịch vụ có thừa mứa và mức tiêu thụ có gia tăng theo một mức độ làm chóng mặt, trật tự xã hội vẫn không tốt đẹp hơn."

    Theo bản báo cáo của chương trình phát triển của Liên Hiệp Quốc, hiện nay một gia đình trung lưu tại Phi Châu tiêu thụ hai mươi phần trăm ít hơn cách đây hai mươi lăm năm. Hai mươi phần trăm dân số thế giới vẫn còn đứng bên lề sự gia tăng mức tiêu thụ của thế giới. Trong bốn tỉ bốn những người đang sống trong các quốc gia đang phát triển, gần ba phần năm vẫn chưa có được những hạ tầng cơ sở về vệ sinh. Một phần ba thiếu nước uống. Một phần tư không có được cái bếp ăn chốn ở cho đàng hoàng. Một phần năm không biết thế nào là các phương tiện chăm sóc sức khỏe hiện đại. Một phần năm trẻ em không được cắp sách đến trường cho hết bậc tiểu học và một phần năm khác không có đủ chất đạm và một chế độ ăn uống đầy đủ. Trong số hai tỉ người thiếu máu trên khắp thế giới chỉ có năm mươi lăm triệu sống tại các nước tiên tiến. Chênh lệch giữa các nước giàu và các nước nghèo, chênh lệch ngay trong cùng một nước. Ðây là hiện tượng không thể chối cãi được trong nền văn minh tiêu thụ ngày nay. Khoảng cách giữa các nước giàu và những nước nghèo càng xa; khoảng cách giữa người giàu và người nghèo trong cùng một nước lại càng xa hơn. Nguyên nhân của sự chênh lệch ấy chắc chắn chỉ có thể là sự ích kỷ của con người mà thôi, càng có con người càng muốn có thêm và chỉ muốn chiếm giữ cho riêng mình. Sự giàu có về của cải vật chất do đó cũng đương nhiên làm cho con người được phong phú hơn. Ðây là chân lý mà Giáo Hội không ngừng nhắc nhở cho con cái mình.

    Qua đoạn Tin Mừng hôm nay, Giáo Hội mời gọi chúng ta hướng về cùng đích của cuộc sống chúng ta là chính Chúa. Chỉ có Chúa mới có thể thỏa mãn được khát vọng thâm sâu của con người. Ðám đông những người Do Thái được Chúa Giêsu cho ăn no nê ngày hôm trước, ngày hôm sau đã tìm đến Ngài. Chúa Giêsu biết rõ họ đi tìm Ngài không phải vì đã thấy được ý nghĩa của phép lạ hoặc lắng nghe lời giáo huấn của Ngài, mà chỉ vì của ăn nuôi thân xác. Ngài kêu gọi họ hãy tìm kiếm những giá trị vĩnh cửu mà Ngài đã muốn thể hiện qua phép lạ nhân bánh và cá ra nhiều. Quả thật, qua phép lạ ấy, Chúa Giêsu báo trước bánh trường sinh là Ngài. Ngài chính là tấm bánh được bẻ ra để trao ban cho mọi người, ai tin nhận Ngài, đón nhận sự sống của Ngài, người đó sẽ được trường sinh, người đó sẽ tham dự vào chính sự sống của Ngài, nghĩa là cũng sẽ trở thành tấm bánh được bẻ ra để san sẻ và trao ban cho người khác. Chỉ có một cuộc sống như thế mới thực sự đáng sống, vì nó mang lại ý nghĩa đích thực cho cuộc sống con người. Với năm chiếc bánh và hai con cá, Chúa Giêsu đã có thể nuôi nấng một đám đông trên năm ngàn người. Quả thật, Ngài chỉ cần nói một lời, múa cây đũa thần cũng đủ để nuôi sống cả nhân loại, nhưng Chúa Giêsu đã không đến như một phù thủy, Ngài cũng chẳng đến để mang lại bất cứ một giải pháp kinh tế nào, Ngài đến là để trở thành tấm bánh được bẻ ra và trao ban. Ai thực sự ăn tấm bánh ấy cũng có thể trở thành một tấm bánh được bẻ ra để trao ban cho người khác. Nhân loại thiếu ăn không phải vì thiếu cơm bánh mà chỉ vì thiếu lòng quảng đại khi những bàn tay được mở ra để trao ban và san sẻ với người khác mà thôi. Cái đói khủng khiếp của nhân loại hẳn không là đói cơm bánh mà chính là đói tình thương và lòng quảng đại của con người.

    Ước gì được nuôi sống bằng tấm bánh bẻ ra là Chúa Giêsu, các tín hữu cũng trở thành tấm bánh được bẻ ra cho người khác.

    (Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

     

    ------------------------------

 

BÁNH SỰ SỐNG - CN3PS-A

  •  
    Tinh Cao
    Sat, Apr 25 at 1:49 PM
     
     
    Tái Sinh Thần Linh

    BÁNH SỰ SỐNG Lời Chúa Tuần III Phục Sinh

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL


    Nếu "Thày là sự sống lại và là sự sống" (Gioan 11:25) là chủ đề chính yếu của toàn Mùa Phục Sinh, trong đó, chủ đề "Thày là sự sống lại" cho nguyên Tuần Bát Nhật Phục Sinh là thời điểm 8 ngày có các bài Phúc Âm được Giáo Hội cố ý chọn đọc hoàn toàn liên quan đến các lần Chúa Kitô Phục Sinh hiện ra mà thôi, thì chủ đề "Thày là sự sống" là chủ đề cho những ngày còn lại, bao gồm cả Chúa Nhật lẫn ngày trong tuần.

    Vậy chủ đề "Thày là sự sống" ở Phụng Vụ Lời Chúa cho cả Chúa Nhật lẫn các ngày trong tuần lễ thứ ba của Mùa Phục Sinh như thế nào, nếu không phải, nếu so sánh với nội dung của phụng vụ Lời Chúa cho các tuần còn lại, thì nội dung của Phụng Vụ Lời Chúa cho Tuần III Phục Sinh này cho thấy chủ đề "Thày là sự sống" liên quan đến chiều kích Tái Sinh Thần Linh và Bánh Sự Sống là bản thân Người để nuôi dưỡng những ai được tái sinh bởi Người.
     
    Chúa Nhật Thứ Ba Mùa Phục Sinh, tuy vẫn còn các bài Phúc Âm trình thuật về 3 cuộc hiện ra khác nhau của Chúa Kitô Phục Sinh, nhưng cả 3 bài đều đã bắt đầu hướng về chủ đề "Thày là sự sống" ở khía cạnh tái sinh thần linh, như chúng ta thấy các bài phúc âm ngày thường trong tuần thứ hai Phục Sinh, nhất là 3 ngày đầu tuần, liên quan đến vấn đề tái sinh từ trên cao, tái sinh bởi trời, bởi nước và Thánh Linh v.v., một cuộc tái sinh thần linh đã xẩy ra nơi hai môn đệ đi Emmau sau khi gặp Đấng Phục Sinh (Năm A), một cuộc tái sinh thần linh xẩy ra nơi chung các tông đồ sau khi nhận ra Đấng Phục Sinh để có thể sửa soạn làm chứng nhân cho Người (Năm B), một cuộc tái sinh thần linh xẩy ra nơi sự kiện các tông đồ đã không còn sợ hãi và ra khỏi nhà đi đánh cá, nhất là riêng Tông Đồ Phêrô đã tỏ thái độ nhiệt tình đáp ứng lòng mong ước của Đấng Phục Sinh (Năm C).  
     
    Năm A 

    Chúa Nhật III Phục Sinh Năm A

     

    Bài Ðọc I: Cv 2, 14. 22-28

    "Không thể nào để cho Người bị cầm giữ trong cõi chết".

    Trích sách Tông đồ Công vụ.

    Trong ngày lễ Ngũ Tuần, Phêrô cùng với mười một Tông đồ đứng ra, lên tiếng nói rằng: "Hỡi các người Do-thái và tất cả những ai ở Giêrusalem, xin hãy biết điều này và lắng nghe lời tôi! Hỡi những người Israel, hãy nghe những lời này: Ðức Giêsu Nadarét là người đã được Thiên Chúa chứng nhận giữa anh em bằng những việc vĩ đại, những điều kỳ diệu và những phép lạ mà Thiên Chúa đã dùng Người để thực hiện giữa anh em, như chính anh em đã biết. Theo như Thiên Chúa đã định và biết trước, Người đã bị nộp, và anh em đã dùng tay những kẻ độc ác mà hành hạ rồi giết đi. Sau khi bẻ gãy xiềng xích tử thần, Thiên Chúa đã giải thoát Người khỏi những đau khổ của cõi chết mà cho Người phục sinh, vì không thể nào để cho Người bị cầm giữ trong đó. Vì chưng Ðavít đã nói về Người rằng: 'Tôi hằng chiêm ngưỡng Chúa trước mặt tôi, vì Người ở bên hữu tôi, để tôi không nao núng. Vì thế, lòng tôi hân hoan, miệng lưỡi tôi hát mừng, và xác tôi yên nghỉ trong niềm cậy trông: vì Chúa không để linh hồn tôi trong cõi chết, và không để Ðấng Thánh của Chúa thấy sự hư nát. Chúa đã cho tôi biết con đường sự sống và cho tôi đầy hân hoan tận hưởng nhan thánh Chúa'".

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 15, 1-2a và 5. 7-8. 9-10. 11

    Ðáp: Chúa sẽ chỉ cho con biết đường lối trường sinh (c. 11a).

    Hoặc đọc: Alleluia.

    Xướng: 1) Xin bảo toàn con, lạy Chúa, vì con tìm nương tựa Chúa. Con thưa cùng Chúa: "Ngài là chúa tể con, Chúa là phần gia nghiệp và phần chén của con, chính Ngài nắm giữ vận mạng của con". - Ðáp.

    2) Con chúc tụng Chúa vì đã ban cho con lời khuyên bảo, đó là điều lòng con tự nhủ, cả những lúc đêm khuya. Con luôn luôn đặt Chúa ở trước mặt con, vì Chúa ngự bên hữu con, con sẽ không nao núng. - Ðáp.

    3) Bởi thế lòng con vui mừng và linh hồn con hoan hỉ, ngay cả đến xác thịt của con cũng nằm nghỉ an toàn, vì Chúa chẳng bỏ rơi linh hồn con trong Âm phủ, cũng không để thánh nhân của Ngài thấy sự hư nát. - Ðáp.

    4) Chúa sẽ chỉ cho con biết đường lối trường sinh, sự no đầy hoan hỉ ở trước thiên nhan, sự khoái lạc bên tay hữu Chúa tới muôn muôn đời! - Ðáp.

     

    Bài Ðọc II: 1 Pr 1, 17-21

    "Anh em được cứu độ bằng Máu châu báu của Ðức Kitô, Con Chiên tinh tuyền".

    Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.

    Anh em thân mến, nếu anh em gọi Người là Cha, Ðấng không thiên vị ai khi xét đoán mỗi người theo việc họ làm, thì anh em hãy sống trong sự kính sợ suốt thời anh em còn lưu trên đất khách. Anh em biết rằng không phải bằng vàng bạc hay hư nát mà anh em đã được cứu chuộc khỏi nếp sống phù phiếm tổ truyền, nhưng bằng máu châu báu của Ðức Kitô, Con Chiên tinh tuyền, không tì ố. Người đã được tiền định trước khi tác thành vũ trụ và được tỏ bày trong thời sau hết vì anh em. Nhờ Người, anh em tin vào Thiên Chúa, Ðấng làm cho Người sống lại từ cõi chết, và ban vinh quang cho Người để anh em đặt cả lòng tin và niềm hy vọng nơi Thiên Chúa.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Alleluia: x. Lc 24, 32

    Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa Giêsu, xin giải thích cho chúng con những lời Thánh Kinh; xin làm cho tâm hồn chúng con sốt sắng khi nghe Chúa nói với chúng con. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Lc 24, 13-35

    "Hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

    Cùng ngày thứ nhất trong tuần, có hai môn đệ đi đến một làng tên là Emmaus, cách Giêrusalem độ sáu mươi dặm. Dọc đường, các ông nói với nhau về những việc vừa xảy ra. Ðang khi họ nói truyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Chúa Giêsu tiến lại cùng đi với họ, nhưng mắt họ bị che phủ nên không nhận ra Người. Người hỏi: "Các ông có truyện gì vừa đi vừa trao đổi với nhau mà buồn bã vậy?" Một người tên là Clêophas trả lời: "Có lẽ ông là khách hành hương duy nhất ở Giêrusalem mà không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày nay". Chúa hỏi: "Việc gì thế?" Các ông thưa: "Sự việc liên can đến ông Giêsu quê thành Nadarét. Người là một vị tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt Thiên Chúa và toàn thể dân chúng. Thế mà các trưởng tế và thủ lãnh của chúng ta đã bắt nộp Người để xử tử và đóng đinh Người vào thập giá. Phần chúng tôi, chúng tôi vẫn hy vọng Người sẽ cứu Israel. Các việc ấy đã xảy ra nay đã đến ngày thứ ba rồi. Nhưng mấy phụ nữ trong nhóm chúng tôi, quả thật, đã làm chúng tôi lo sợ. Họ đến mồ từ tảng sáng. Và không thấy xác Người, họ trở về nói đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng: Người đang sống. Vài người trong chúng tôi cũng ra thăm mồ và thấy mọi sự đều đúng như lời các phụ nữ đã nói; còn Người thì họ không gặp".

    Bấy giờ Người bảo họ: "Ôi kẻ khờ dại chậm tin các điều tiên tri đã nói! Chớ thì Ðấng Kitô chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao?" Ðoạn Người bắt đầu từ Môsê đến tất cả các tiên tri, giải thích cho hai ông tất cả các lời Kinh Thánh chỉ về Người. Khi gần đến làng hai ông định tới, Người giả vờ muốn đi xa hơn nữa. Nhưng hai môn đệ nài ép Người rằng: "Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn". Người liền vào với các ông.

    Ðang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và nhận ra Người. Ðoạn Người biến mất. Họ bảo nhau: "Phải chăng lòng chúng ta đã chẳng sốt sắng lên trong ta, khi Người đi đường đàm đạo và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta đó ư?" Ngay lúc ấy họ chỗi dậy trở về Giêrusalem, và gặp mười một tông đồ và các bạn khác đang tụ họp. Họ bảo hai ông: "Thật Chúa đã sống lại, và đã hiện ra với Simon". Hai ông cũng thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.

    Ðó là lời Chúa.


    SỐNG VÀ CHIA SẺ LỜI CHÚA


    Cuộc 
    tái sinh thần linh đã xẩy ra nơi hai môn đệ đi Emmau sau khi gặp Đấng Phục Sinh.

     
    Phúc Âm (Luca 24:13-35, bài Phúc Âm như Thứ Tư Bát Nhật Phục Sinh): "Ngay lúc ấy họ chỗi dậy trở về Giêrusalem... thuật lại các việc đã xẩy ra dọc đường và hai vị đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào".

     
     
    Bài đọc 1 (Tông Vụ 2:14,22-28) - sự sống ở khía cạnh tái sinh thần linh là nhờ ở: "Đức Giêsu Nazarét... đã bị nộp và anh em đã dùng tay những kẻ độc ác mà hạnh hạ rồi giết đi... Thiên Chúa đã cho Người phục sinh"
     
     
    Bài đọc 2 (1Phêrô 1:17-21) - sự sống ở khía cạnh tài sinh thần linh là nhờ ở: "Máu châu báu của Đức Kitô, Con Chiên tinh tuyền không tì ố... Nhờ Người anh em tin vào Thiên Chúa là Đấng đã làm cho Người sống lại từ trong cõi chết". 

    Nếu để ý chúng ta sẽ thấy Phụng Vụ Lời Chúa nói chung và bài Phúc Âm nói riêng được Giáo Hội chọn đọc cho Chúa Nhật thứ 3 Phục Sinh này hơi ngoại lệ. Trước hết, như chúng ta đã nhận định, chủ đề cho toàn Mùa Phục Sinh 7 tuần lễ là mạc khải thần linh "Thày là sự sống lại và là sự sống" (Gioan 11:25). Sau nữa, nếu chúng ta đã thấy rằng Tuần Bát Nhật Phục Sinh theo phần đầu của chủ đề chung Mùa Phục Sinh này "Thày là sự sống lại", bởi trong suốt Tuần Bát Nhật Phục Sinh, ngày nào cũng thế, cả 2 Chúa Nhật đầu và cuối Tuần Bát Nhật, cũng như các bài Phúc Âm cho ngày thường trong tuần, đều về các lần Chúa Kitô hiện ra để chứng thực Người "là sự sống lại".

    Sau hết, như vậy 6 tuần Phục Sinh còn lại về phần sau của chủ đề chung Mùa Phục Sinh, đó là "Thày là Sự Sống", nhưng tại sao ở ngay Chúa Nhật đầu tuần lễ thứ 3 Phục Sinh này lại có 3 bài Phúc Âm (đã được đọc trong Tuần Bát Nhật Phúc Sinh) về biến cố Chúa Kitô Phục Sinh, trong đó, có 2 bài Phúc Âm của Thánh Luca khác nhau cho cả Năm A (đáng lẽ theo Thánh Mathêu) lẫn Năm B (đáng lẽ theo Thánh Marco), và Bài Phúc Âm theo Thánh Gioan cho Năm C (đáng lẽ theo Thánh Luca)? Vậy Giáo Hội cố ý chọn đọc các Bài Phúc Âm cho Chúa Nhật 3 Phục Sinh có vẻ "lộn xộn" như thế chắc chắn phải có ý nghĩa, chứ không thể nào vô nghĩa! Ở chỗ nào? Xin mạo muội suy diễn như sau.

    Thật thế, chủ đề của 6 tuần lễ còn lại (trong 7 tuần) của Mùa Phục Sinh vẫn "Thày là sự sống", vẫn được tiếp tục với các Bài Đọc 1 theo Sách Tông Vụ, liên quan đến "sự sống" mới nơi cộng đồng Kitô giáo tiên khởi và công cuộc truyền giáo liên quan đến "sự sống" mới cần được truyền đạt "cho tới tận cùng trái đất", cũng như với các bài Phúc Âm theo Thánh Gioan cũng về "sự sống" ở chỗ "tái sinh", với "bánh sự sống", ở nơi "cây nho", từ "Người mục tử nhân lành... cho chiên được sự sống", bởi Thánh Linh là Đấng ban sự sống v.v. Do đó, ngày tuần thứ 2, các bài Phúc Âm trong tuần cho chúng ta thấy "Thày là sự sống" ở chỗ con người cần phải được "tái sinh bởi trời", tức "bởi nước và Thánh Linh".

    Thế nhưng, 2 bài Phúc Âm cuối tuần 2, lại về phép lạ bánh hóa ra nhiều, liên quan đến "bánh sự sống" ở những bài Phúc Âm cho ngày thường trong Tuần 3 Phục Sinh. Mà "bánh sự sống" đây ám chỉ Chúa Kitô Vượt Qua và liên quan đến bữa ăn hay vấn đề ăn uống. Bởi thế mà trong cả 3 bài Phúc Âm cho Chúa Nhật III Phục Sinh, 2 của Thánh Luca cho Năm A và B, và 1 của Thánh Gioan cho Năm C, đều về Chúa Kitô Phục Sinh nhưng bao gồm chi tiết ăn uống, chi tiết liên quan đến "sự sống". Phúc Âm Thánh Luca Năm A có chi tiết Chúa Kitô Phục Sinh ngồi vào bàn ăn với 2 môn đệ; bài Phúc Âm của Thánh Luca cho Năm B cũng có chi tiết ăn uống khi Chúa Kitô Phục Sinh hiện ra và Người đã ăn trước mặt các tông đồ; bài Phúc Âm Thánh Gioan cũng có chi tiết Chúa Giêsu dọn bữa sáng cho các tông đồ và mời các vị ăn.

    Vậy thì ý nghĩa về "sự sống" của Mùa Phục Sinh nơi Chúa Nhật III Năm A hôm nay như thế nào nơi bữa ăn giữa Chúa Kitô Phục Sinh với 2 môn đệ về Emmau? Trước hết, 2 môn đệ về Emmau, đã được Lời Chúa dọn lòng sẵn cho các vị dọc suốt quãng đường đi của các vị, nên nhờ đó các vị cuối cùng đã nhận ra người lữ khách nhiệm lạ đồng hành với hai vị chính là Thày của các vị, ở chỗ và vào lúc: 
    "đang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và nhận ra Người". Tuy nhiên, trong 4 tác đồng liên tục theo thứ tự Chúa Kitô làm trước mắt 2 vị: cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông", thì có lẽ hay phải nói rằng tác động quan trọng nhất, ý nghĩa nhất và chính yếu nhất đó là tác động "Người bẻ ra". Tại sao?

    Tại vì, tất cả Mầu Nhiệm và Biến Cố Vượt Qua đều ở tác động "Người bẻ ra" này! "Người bẻ ra" cái gì, nếu không phải là "bánh" Người đang cầm trên tay, một tấm "bánh", trên hết, được dâng lên Thiên Chúa là Đấng đã sai Người chỉ vì yêu thương nhân loại và cho họ được hiệp thông thần linh với Ngài qua Con của Ngài, và sau đó là để "trao cho các ông", ám chỉ Người ban tặng cho Giáo Hội và qua Giáo Hội cho chung loài người. Bởi vì Người chính là tấm bánh bẻ ra, ám chỉ cuộc khổ giá của Người, theo ý muốn Chúa Cha, "Đấng đã không dung tha cho Con Một của Mình, nhưng đã phó nộp Người vì tất cả chúng ta" (Roma 8:32), một tấm bánh bẻ ra, ám chỉ "vì họ mà Con tự hiến để họ (Giáo Hội) được thánh hóa trong chân lý" (Gioan 17:19), và ám chỉ "Con Người đến không phải để được phục vụ, nhưng là để phục vụ, để hiến mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người" (Mathêu 20:28).

    Bài Đọc 1, trích Sách Tông Vụ hôm nay đã nhắc nhở Kitô hữu chúng ta về Thiên Chúa là Đấng đã sai Con Một của Ngài như tấm bánh bẻ ra cho phần rỗi của loài người tội lỗi đáng thương, Đấng được chính Người Con Ngài sai đã hướng về bằng "lời chúc tụng" khi "cầm lấy bánh" trước khi "bẻ ra và trao cho hai ông":

    "Ðức Giêsu Nadarét là người đã được Thiên Chúa chứng nhận giữa anh em bằng những việc vĩ đại, những điều kỳ diệu và những phép lạ mà Thiên Chúa đã dùng Người để thực hiện giữa anh em, như chính anh em đã biết. Theo như Thiên Chúa đã định và biết trước, Người đã bị nộp, và anh em đã dùng tay những kẻ độc ác mà hành hạ rồi giết đi. Sau khi bẻ gãy xiềng xích tử thần, Thiên Chúa đã giải thoát Người khỏi những đau khổ của cõi chết mà cho Người phục sinh, vì không thể nào để cho Người bị cầm giữ trong đó".

    Bài Đọc 2, trích Thư thứ 1 của Thánh Phêrô, trong đó, vị tông đồ tác giả lãnh đạo tông đồ đoàn đã nhấn mạnh đến giá trị vô cùng cao quí của Chúa Kitô Vượt Qua chp phần rỗi vô cùng quan trọng của Kitô hữu đã tin vào Người và đã lãnh nhận Phép Rửa để thông phần vào Mầu Nhiệm Vượt Qua của Người:


    "Anh em biết rằng không phải bằng vàng bạc hay hư nát mà anh em đã được cứu chuộc khỏi nếp sống phù phiếm tổ truyền, nhưng bằng máu châu báu của Ðức Kitô, Con Chiên tinh tuyền, không tì ố. Người đã được tiền định trước khi tác thành vũ trụ và được tỏ bày trong thời sau hết vì anh em. Nhờ Người, anh em tin vào Thiên Chúa, Ðấng làm cho Người sống lại từ cõi chết, và ban vinh quang cho Người để anh em đặt cả lòng tin và niềm hy vọng nơi Thiên Chúa".

    Như 2 môn đề về Emmau nhận ra được Đấng Vượt Qua Thày mình nơi tác động "bẻ bánh" của Người trong bữa ăn tối với họ ở dọc đường, Kitô hữu chúng ta không thể nào không cưu mang tâm tình tri ân cảm tạ Thiên Chúa, Đấng đã yêu thương chúng ta vô cùng bất tận và nhưng không nơi Con Một của Người, và quyết tâm chỉ theo đường lồi của Ngài như chính Con Ngài đã vạch ra và đi trước chúng ta hoàn toàn vì phần rỗi của nhân loại, như tấm bánh bẻ ra. Và tâm tình tri ân cảm tạ Thiên Chúa cùng quyết tâm theo đường lối của Ngài nơi gương tấm bánh bẻ ra là Con Ngài được chất chứa trong Bài Đáp Ca hôm nay như sau:

    1) Xin bảo toàn con, lạy Chúa, vì con tìm nương tựa Chúa. Con thưa cùng Chúa: "Ngài là chúa tể con, Chúa là phần gia nghiệp và phần chén của con, chính Ngài nắm giữ vận mạng của con".

    2) Con chúc tụng Chúa vì đã ban cho con lời khuyên bảo, đó là điều lòng con tự nhủ, cả những lúc đêm khuya. Con luôn luôn đặt Chúa ở trước mặt con, vì Chúa ngự bên hữu con, con sẽ không nao núng.

    3) Bởi thế lòng con vui mừng và linh hồn con hoan hỉ, ngay cả đến xác thịt của con cũng nằm nghỉ an toàn, vì Chúa chẳng bỏ rơi linh hồn con trong Âm phủ, cũng không để thánh nhân của Ngài thấy sự hư nát.

    4) Chúa sẽ chỉ cho con biết đường lối trường sinh, sự no đầy hoan hỉ ở trước thiên nhan, sự khoái lạc bên tay hữu Chúa tới muôn muôn đời!

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

    PS.CNIII-A.mp  

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHo_S2RwUjnwnDVSTCZv-QZb9ofdNo%3DpB13YZ-RF%3DX9MXA%40mail.gmail
     
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ HAI CN3PS-A

  •  
    Hong Nguyen
    Sun, Apr 26 at 5:32 PM
     

    NGÀY 27/04/2020

    THỨ HAI SAU CN III PHỤC SINH A


     
    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (6:22-29)
               BẠN VÀ TÔI CÙNG THAM DỰ TIỆC LỜI CHÚA
    22 Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giê-su lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi.23 Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Ti-bê-ri-a đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn.24 Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người.25 Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?"26 Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.27 Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận".28 Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?"29 Đức Giê-su trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến".

        TÔI ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA


    Con người không thể một mình trở nên bạo chúa hay đồ tể, cần phải có một đám đông phụ họa tung hô và góp sức. Một Histler không thể trở thành một đồ tể, nếu không có những người Đức tuân theo chủ nghĩa dân tộc của ông; một Pôn Pốt làm sao có thể biến ruộng lúa thành những cánh đồng giết người, nếu không có người tiếp tay.

    Ở thời đại nào, đám đông cũng có thể là một sức mạnh mù quáng, hành động thiếu suy nghĩ và bị lôi cuốn bởi dòng chảy của sự dữ. Trước khi bị các thượng tế và tổng trấn Philatô kết án, Chúa Giêsu đã bị chính đám đông kết án. Đám đông đã từng tung hô Người trong ngày Nguời khải hoàn vào Giêrusalem, cũng như chính đám đông đã gào thét đòi đóng đinh Người vào thập giá. Bi kịch ấy dường như đã được thánh Gioan báo trước trong bài Tin Mừng hôm nay.

    Đám đông được Chúa Giêsu cho ăn no nê ngày hôm trước, hôm sau vẫn đứng bên kia biển hồ. Chúa Giêsu đã đọc được động lực thúc đẩy họ tìm kiếm Người. Họ đi tìm kiếm Người không phải vì Người là đối tượng của khát vọng tìm kiếm của họ, mà chỉ vì đã được Nguời cho ăn no nê. Họ tìm kiếm Người không phải vì đã nhận ra ý nghĩa của phép lạ nhân bánh và cá ra nhiều. Họ tìm kiếm Người không phải vì giáo huấn của Người, không phải vì những giá trị cao quí của cuộc sống mà Người đến bày tỏ.

    Đám đông ấy bị lôi cuốn bởi những cái hời hợt nhất thời và chóng qua là cơm bánh. Đây chính là bi kịch đã xảy ra cho Chúa Giêsu: đám đông đã khước từ Chúa Giêsu và treo Người lên thập giá, chỉ vì Người hành động theo những xác tín xây dựng trên đạo lý, trên tiếng gọi lương tâm. Dĩ nhiên, nói đến đạo là nói đến đám đông.

    Chúng ta lãnh nhận đức tin trong một cộng đồng, chúng ta sống và thể hiện đức tin trong một cộng đồng, chúng ta cần có một đám đông nào đó để nâng đỡ niềm tin của mình. Tuy nhiên, đám đông ấy cũng dễ lôi kéo, và biến việc thể hiện đức tin của chúng ta thành một lối giữ đạo hình thức và máy móc, chứ không còn là một gặp gỡ thân tình với Chúa với tất cả xác tín và tình yêu.

    *TÔI CẦU NGUYỆN VÀ SỐNG CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Kitô Phục Sinh, xin Chúa luôn là đối tượng của sự khát khao và tìm kiếm của chúng con; để trong mọi sự, chúng con có thể thốt lên như thánh Phaolô: “Tôi sống, nhưng không phải tôi sống, mà chính là Chúa Kitô sống trong tôi”. Amen.

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     ------------------------------

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ SÁU CN2PS-A

  •  
    Hong Nguyen
    Thu, Apr 23 at 5:12 PM
     
     


    THỨ SÁU SAU CN II PHỤC SINH A


                                     THAM DỰ BỮA TIỆC LỜI CHÚA

    Tin Mừng Chúa Giê-su Kitô theo Thánh Gio-an (Ga 6: 1-15)

       BẠN VÀ TÔI CẦN LÀ TẤM BÁNH BẺ RA CHO NGƯỜI NGHÈO NHƯ CHÚA
     

    Khi ấy Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Galilêa, cũng gọi là biển Tibêria. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy những phép lạ Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua của người Do Thái đã gần tới. Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám đông dân chúng đến với Người. Người hỏi ông Philípphê: "Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?" Người hỏi như thế là có ý thử ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Philípphê thưa: "Thưa thầy, hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút”. Một trong các môn đệ tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa với Người: “Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người”. Chúa Giêsu nói: "Cứ bảo người ta ngồi xuống đi." Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông khoảng năm ngàn. Bấy giờ, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho những người ngồi đó, và cá cũng phân phát như thế, ai muốn ăn bao nhiêu tuỳ thích. Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ: "Các con hãy thu lại những miếng lúa mạch mà người ta ăn còn dư kẻo phí đi." Họ thu lại mười hai thúng đầy bánh do năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn mà còn dư. thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: “Ông này thật là vị tiên tri phải đến trong thế gian !" Nhưng Đức Giêsu biết rằng người sắp đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.


    GẶP ĐƯỢC LỜI CHÚA CON ĐÃ NUỐT VÀO (Gr 15, 16)

    Một trong những lo lắng và sợ hãi mà thế giới hôm nay đang đối diện khi cơn đại dịch Covid-19 ập đến, đó là người ta lo đói, lo khát và sợ hết lương thực. Chính vì vậy, không ít người đã ồ ạt kéo đến siêu thị chen nhau mua thức ăn dự trữ nhằm phòng khi đói khát.

     Trong trình thuật của Tin Mừng theo thánh Gioan hôm nay cho thấy ngữ cảnh mà Chúa Giêsu, vì thương đám đông đang khao khát sự sống tìm đến với Người, đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi sống họ. Sự xuất hiện của Chúa Giêsu vào đúng khoảnh khắc mà dân chúng phải đối diện với khó khăn và nghịch cảnh thiếu thốn và khao khát sự sống. Chính Chúa Giêsu làm phép lạ này để cho dân chúng biết Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi con người, Ngài luôn quan phòng, yêu thương và che chở mọi người. Điều quan trọng nơi chính mỗi người chúng ta đó là niềm tin, sự lạc quan và tinh thần phó thác cuộc đời mình cho Thiên Chúa trong mọi nghịch cảnh của đời sống. 

    Là người Kitô hữu, chúng ta xác quyết niềm tin của mình, đồng thời phải sống cách nào để cuộc đời chúng ta là bằng chứng đích thực về sự hiện diện và sự sống thần linh của Thiên Chúa trong cuộc đời chúng ta. Chúng ta đừng bao giờ thể hiện đức tin của mình trong chốc lát, trong một sự kiện, mà phải kiên nhẫn và vững tin trong cả hành trình của đời sống. Bởi chỉ có niềm tin vào Thiên Chúa là nguồn sự sống thần linh giúp chúng ta đạt đến hạnh phúc vĩnh cửu nơi Thiên Chúa luôn dọn sẵn cho những ai biết tin tưởng, phó thác nơi Ngài.

     

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng