4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ HAI CN4MC-A

  •  
    Hong Nguyen <This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.>
    Bcc:This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
     
    Sun, Mar 22 at 2:43 PM
     
     

    BỮA TIỆC LỜI CHÚA - THỨ HAI NHẬT IV MC A

    NGÀY 23-03-2020


    Tin Mừng Chúa Giê-su Kitô theo Thánh Gio-an (Ga 4:  43-54)

    43 Sau hai ngày, Đức Giê-su bỏ nơi đó đi Ga-li-lê.44 Chính Người đã quả quyết: ngôn sứ không được tôn trọng tại quê hương mình.45 Khi Người đến Ga-li-lê, dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng kiến tất cả những gì Người làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ cũng đã đi dự lễ.46 Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na miền Ga-li-lê, là nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um.47 Khi nghe tin Đức Giê-su từ Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông vì nó sắp chết.48 Đức Giê-su nói với ông: "Các ông mà không thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu! "49 Viên sĩ quan nói: "Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất! "50 Đức Giê-su bảo: "Ông cứ về đi, con ông sống." Ông tin vào lời Đức Giê-su nói với mình, và ra về.51 Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân đã đón gặp và nói là con ông sống rồi.52 Ông hỏi họ con ông đã bắt đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp: "Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu hết sốt."53 Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã nói với mình: "Con ông sống", nên ông và cả nhà đều tin.54 Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền Ga-li-lê.

     
    SỐNG VÀ CHIA SẺ LỜI  CHÚA

       Sự giới hạn thuộc về bản tính của con người. Thật vậy, con người luôn cảm nghiệm sự bất lực của mình trước cuộc sống. Sự giới hạn đó thường đưa con người đến chỗ thất vọng và sống thoi thóp.
    Sứ điệp Tin Mừng hôm nay giúp cho chúng ta gặp một con người đang rơi vào tình trạng sợ hãi và thất vọng. Chính tình trạng này đã thúc đẩy ông lên đường tìm gặp Đức Kitô để van xin một sự giúp cứu giúp.
    Đó như ánh lửa le lói thắp lên chút hy vọng hầu thoát khỏi những cơn khốn cùng - mà có thể là bệnh tật - hay nỗi sợ hãi về cái chết, về sự bấp bênh của nghề nghiệp, của công ăn việc làm hay là những khủng hoảng của đời sống gia đình, nỗi sợ hãi về những thất bại hay sự trống rỗng trong cuộc sống - ánh lửa hy vọng là bước đi đầu tiên đưa tới sự thay đổi đời sống.
    Chính niềm hy vọng thúc đẩy kẻ trong cơn khốn cùng can đảm bước vào con đường dẫn đến gặp Đức Kitô.

    Đức Kitô đặt ra những yêu cầu đối với viên sĩ quan đến nài xin Người sự trợ giúp: Người để cho ông xin đến hai lần, Người không đi cùng ông, Người để ông trở về với chỉ một lời: “con ông đang sống”. Đức tin luôn luôn là một thử thách. Đức tin đòi hỏi một sự tín thác vào Lời.
    Chính vì tin vào lời của Chúa Giêsu mà viên sĩ quan đã lên đường ra về; vì tin vào lời của Chúa mà ông đã được điều ông xin, đức tin đã khiến cho Đức Kitô hành động theo điều ông van xin: “con ông sống”. Ông và cả nhà đều tin.  Kinh nghiệm đức tin luôn là một hiệu ứng dây chuyền, vì đức tin phải được tiếp tục tỏ bày, được sống và được loan truyền. Đức tin phải được lan tỏa đến người khác.

    Chúng ta hãy khởi sự với đức tin – nghĩa là với niềm trông cậy, với lời khẩn cầu, với sự lắng nghe – tuy đức tin này còn non yếu. Hãy khám phá trong cuộc sống của chúng ta dấu vết của Thiên Chúa với sự tín tín thác và cậy trông qua lời của Chúa.
    Hãy tiếp tục trao ban lời này cho người khác, để cùng nhau tiến bước đến gần với Thiên Chúa là Cha yêu thương hằng quan tâm đến những nỗi khốn khó của chúng ta. 

    Lạy Chúa, xin hãy giúp chúng con luôn luôn chạy đến với Chúa trong sự tín thác, cậy trông. Dù chúng con tội lỗi thấp hèn, chúng con KHÔNG ngại ngùng chạy đến với Chúa, vì Chúa là Cha yêu thương.
     
    NHỜ ƠN CHÚA chúng con sự tín thác trọn vẹn vào Lời Chúa nói với chúng con qua Tin Mừng, qua giáo huấn của Giáo Hội. Amen.

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    KÍnh chuyển:
    Hồng
     

BÁNH SỰ SỐNG-CN4MC-A -NOI NGUYEN

  •  
    Jerome Nguyen Van Noi
    Thu, Mar 19 at 8:57 PM
     
     

    BÁNH SỰ SỐNG: PHÚC ÂM GIOAN 9, 1-41

    ----oooOooo----

    CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY NĂM A (22/03/2020)

     

    CHÚA GIÊ-SU KHAI SÁNG NGƯỜI MÙ

    "Chúa Giê-su liền nói:

    "Chính vì để luận xét mà Ta đã đến thế gian

    hầu những kẻ không xem thấy, thì được xem thấy,

    và những kẻ xem thấy, sẽ trở nên mù"

     

    I. DẨN VÀO LỜI CHÚA

    Là người công giáo, chúng ta đều biết là mỗi câu truyện Thánh Kinh là một  mạc khải của Thiên Chúa, của Chúa Giê-su vì Thiên Chúa mạc khải cho loài người không chỉ bằng lời nói mà còn bằng hành động, bằng nhân vật, bằng câu truyện. Nếu câu truyện Chúa Giê-su xin người phụ nữ Sa-ma-ri một ngụm nước bên bờ giếng Gia-cóp thuộc thành Sy-kar (Ga 4,5-42) là một câu truyện nhiều ý nghĩa thì câu truyện Chúa Giê-su chữa lành mắt cho người mù từ lúc mới sinh trong hành lang đền thờ Giê-ru-sa-lem (Ga 9,1-41) còn nhiều ý nghĩa hơn nữa.

    Chúng ta sẽ không uổng công nếu dành thời gian cho việc đọc và tìm hiểu bài Phúc âm Chúa Nhật IV Mùa Chay Năm A hôm nay.

    II. LẮNG NGHE LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG GIO-AN 9,1-41: Khi ấy, Chúa Giê-su đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội, anh này hay cha mẹ anh, khiến anh mù từ khi mới sinh?" Chúa Giê-su đáp: "Không phải anh cũng chẳng phải cha mẹ anh đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa tỏ ra nơi anh. Bao lâu còn ban ngày, Ta phải làm những việc của Đấng đã sai Ta. Đêm đến không ai có thể làm việc được nữa. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian". Nói xong, Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy và bảo: "Anh hãy đến hồ Si-lô-ê mà rửa" (chữ Si-lô-ê có nghĩa là được sai). Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.

    Những người láng giềng và những kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn xin đều nói: "Đó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?" Có kẻ nói: "Đúng hắn!" Lại có người bảo: "Không phải, nhưng là một người giống hắn". Còn anh ta thì nói: "Chính tôi đây". Họ hỏi anh: "Làm thế nào mắt anh được sáng?" Anh ta nói: "Người mà thiên hạ gọi là Giê-su đã làm bùn xức mắt tôi và bảo: Ngươi hãy đến hồ Si-lô-ê mà rửa. Bấy giờ tôi đi, tôi rửa và tôi trông thấy". Họ lại hỏi: "Ngài ở đâu?" Anh thưa: "Tôi không biết".

    Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái, lý do tại Chúa Giê-su hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sab-bat. Các người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt? Anh đáp: "Ngài đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt". Mấy người biệt phái nói: "Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sab-bat". Mấy kẻ khác lại rằng: "Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ thể ấy?" Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa: "Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Đó là một tiên tri".

    Nhưng người Do-thái không muốn tin anh đã mù và đã được khỏi trước khi đòi cha mẹ anh đến. Họ hỏi hai ông bà: "Người này có phải là con hai ông bà mà ông bà bảo bị mù từ khi mới sinh không? Do đâu mà bây giờ nó lại trông thấy?" Cha mẹ y thưa rằng: "Chúng tôi xác nhận đây chính là con chúng tôi, và nó đã bị mù từ khi mới sinh. Nhưng làm sao mà bây giờ nó trông thấy, và ai đã mở mắt cho nó thì chúng tôi không biết. Nó khôn lớn rồi, các ông hãy hỏi nó, nó sẽ tự thưa lấy". Cha mẹ anh ta nói thế bởi sợ người Do-thái, vì người Do-thái đã bàn định trục xuất khỏi hội đường bất cứ ai dám công nhận Chúa Giê-su là Đấng Ki-tô. Chính vì lý do này mà cha mẹ anh ta nói: "Nó khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó".

    Lúc ấy người Do-thái lại gọi người trước kia đã mù đến và bảo: "Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa! Phần chúng ta, chúng ta biết người đó là một kẻ tội lỗi". Anh ta trả lời: "Nếu đó là một người tội lỗi, tôi không biết; tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi mù và bây giờ tôi trông thấy". Họ hỏi anh: "Người đó đã làm gì cho anh? Người đó đã mở mắt anh thế nào?" Anh thưa: "Tôi đã nói và các ông đã nghe, các ông còn muốn nghe gì nữa? Hay là các ông cũng muốn làm môn đệ Ngài chăng?" Họ liền nguyền rủa anh ta và bảo: "Mày hãy làm môn đệ của người đó đi, còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của Môsê. Chúng ta biết Thiên Chúa đã nói với Mô-sê, còn người đó chúng ta không biết bởi đâu mà đến". Anh đáp: "Đó mới thật là điều lạ: người đó đã mở mắt cho tôi, thế mà các ông không biết người đó bởi đâu. Nhưng chúng ta biết rằng Thiên Chúa không nghe lời những kẻ tội lỗi, mà hễ ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý Chúa, thì kẻ đó mới được Chúa nghe lời. Xưa nay chưa từng nghe nói có ai đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người đó không bởi Thiên Chúa thì đã không làm được gì". Họ bảo anh ta: "Mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy chúng ta ư?" Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.

    Chúa Giê-su hay tin họ đuổi anh ta ra ngoài, nên khi gặp anh, Người liền bảo: "Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Anh thưa: "Thưa Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?" Chúa Giê-su đáp: "Anh đang nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh". Anh ta liền nói: "Lạy Ngài, tôi tin", và anh ta sấp mình thờ lạy Người. Chúa Giê-su liền nói: "Chính vì để luận xét mà Ta đã đến thế gian hầu những kẻ không xem thấy, thì được xem thấy, và những kẻ xem thấy, sẽ trở nên mù". Những người biệt phái có mặt ở đó liền nói với Người: "Thế ra chúng tôi mù cả ư?" Chúa Giê-su đáp: "Nếu các ngươi mù, thì các ngươi đã không mắc tội; nhưng các ngươi nói 'Chúng tôi xem thấy', nên tội các ngươi vẫn còn".


    III. TÌM HIỂU VÀ SUY NIỆM LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG GIO-AN 9,1-41:

    3.1 Chúa Giê-su là Đấng chữa lành, là Đấng khai sáng thể lý và tâm linh cho anh mù từ lúc mới sinh: Chúa Giê-su chủ động chữa lành cho anh mù từ lúc mới sinh: đó là nét độc đáo đầu tiên của câu truyện.

    Chúa Giê-su phản bác quan niệm sai lệch của các môn đệ gắn liền tình trạng mù với tội lỗi, đó là điều đặc biết thứ hai mà Chúa Giê-su làm.

    Nhưng công việc chính mà Chúa Giê-su làm cho anh chàng mù từ lúc mới sinh là làm cho anh nhìn thấy cảnh vật và con người xung quanh. Đó là chữa lành thể lý (sáng mắt thể lý).

    Hơn nữa Chúa Giê-su còn làm cho anh mù từ lúc mới sinh tin nhận Người là Đấng Mê-si-a, là Con Thiên Chúa. Đó là chữa lành tâm linh (sáng mắt tâm linh).

    Anh chàng mù từ lúc mới sinh sau khi được chữa lành (thể lý và tâm linh) đã trở thành người cao rao công việc và quyền năng của Chúa Giê-su, một cách dũng cảm không sợ sệt trước sự thù nghịch và hăm dọa của những người Do-thái có thế lực trong Đền Thờ (tức trong tôn giáo và xã hội Do-thái lúc bấy giờ).

    3.2 Những người Do-thái có thế lưc trong Đền Thờ cho mình là sáng nhưng thật là mù: Nếu Chúa Giê-su chữa lành anh chàng mù từ lúc mới sinh ở một nơi nào khác không phải là trong khuôn viên Đền Thờ và vào một ngày khác không phải là ngày sa-bát thì có lẽ câu truyện sẽ không có phần phản ứng của những người Do-thái có thế lực trong Đền Thờ. Chính những con người này cho chúng ta thấy một mặt khác hay dúug hơn một hạng người khác của xã hội, của cộng đồng Do-thái lúc bây giờ. Đó là có những người quyền thế cho mình là sáng nhưng thực ra là mủ vì không nhận ra Đức Giê-su là Con Thiên Chúa được gửi đến cho họ Ngài đã làm những phép lạ tỏ tường ngay bên cạnh họ.

     

    IV. THỰC THI  LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG GIO-AN 9,1-41:

    4.1 Chúng ta hãy đến với Chúa Giê-su: Chúa Giê-su luôn chờ đợi mỗi người  chúng ta ở một nơi nào đó, vào một lúc nào đó để gặp gỡ và trò truyện. Nếu chúng ta đang mù lòa không nhìn thấy thì Người sẽ mở mắt cho chúng ta, cả mắt thể lý, cả mắt tâm linh. Chắc chắn là như thế!

    4.2 Chúng ta đừng để mình mù: Có nhiều thứ làm chúng ta mù nên chúng ta phải hết sức cảnh giác đừng để cho mình mù. Mù thể lý đã khổ. Nhưng mù tâm linh còn khổ hơn nhiều. Thành kiến, cố chấp, u-mê, lười biếng không chịu học hỏi (Giáo lý, Thánh Kinh....) đều khiến chúng ta thành những người có mắt cũng như mù.

      

    V. LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN [VỚI LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG GIO-AN 9,1-41:

    KHAI MỞ:  

    Lạy Thiên Chúa là Cha của Đức Giê-su Ki-tô và là Cha của chúng con, chúng con cảm tạ Cha vì Chúa Giê-su, Con Cha, đã dậy cho chúng con biết Người là Đấng Khai Sáng cho con người, cả về mặt thể lý, cả vế mặt tâm linh. Chúng con cảm tạ Cha và xin dâng lên Cha lời cầu xin tha thiết của chúng con.  

     

    Ý VÀ LỜI CẦU NGUYỆN:

    1.- «Khi ấy, Chúa Giê-su đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội, anh này hay cha mẹ anh, khiến anh mù từ khi mới sinh?" Chúa Giê-su đáp: "Không phải anh cũng chẳng phải cha mẹ anh đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa tỏ ra nơi anh»  Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho mọi người biết ăn nàn sám hối về tội lỗi của mình và của người khác để được Thiên Chúa giải thóat khỏi dịch cúm virus corona đang hoành hành khắp các nước.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!  Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

    2.-«Bao lâu còn ban ngày, Ta phải làm những việc của Đấng đã sai Ta. Đêm đến không ai có thể làm việc được nữa. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian»  Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho Đức Giáo Hoàng Phan-xi-cô, cho các Hồng Y, Giám Mục, Linh Mục, Phó Tế và cho các Tu Sĩ Nam Nữ để các thành phần ấy của Dân Chúa tích cực chu toàn trách nhiệm được giao để cứu vớt  nhân lọai tội lỗi và u mê.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

    3.-«Đó mới thật là điều lạ: người đó đã mở mắt cho tôi, thế mà các ông không biết người đó bởi đâu. Nhưng chúng ta biết rằng Thiên Chúa không nghe lời những kẻ tội lỗi, mà hễ ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý Chúa, thì kẻ đó mới được Chúa nghe lời. Xưa nay chưa từng nghe nói có ai đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người đó không bởi Thiên Chúa thì đã không làm được gì»  Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho các Ki-tô hữu trong cộng đoàn giáo xứ chúng ta và trong các cộng đoàn giáo xứ khác để mọi người được Chúa Giê-su mở mắt thể lý và tâm linh cho họ được nhìn thấy cảnh vật con người và tìm ra ý nghĩa cuộc sống.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

    4.- «Nếu các ngươi mù, thì các ngươi đã không mắc tội; nhưng các ngươi nói 'Chúng tôi xem thấy', nên tội các ngươi vẫn còn» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho những người đang bị thành kiến, chức quyền, danh vọng và địa vị xã hội làm mờ hai con mắt trước những tội lỗi họ đã phạm mà ăn năn sám hối và thay đổi cách sống.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

     

    LỜI KẾT:

    Lạy Thiên Chúa là Cha của Chúa Giê-su và là Cha của chúng con, chúng con xin chúc tụng ngợi khen và cảm tạ Cha, vì Con Cha là Chúa Giê-su Ki-tô đã chỉ dậy cho chúng con biết Người là Đấng chữa lành con mắt thể lý và tâm linh để chúng con chạy đến cầu cứu Người khi chúng con bị mù lòa. Chúng con xin hết lòng cảm tạ Cha và sẽ vâng nghe lời dậy của Con Cha.

    Chúng con cầu xin, nhờ công nghiệp Chúa Giê-su Ki-tô Con Cha, Chúa chúng con.

     

    Sài-gòn ngày 20 tháng 03 năm 2020

    Giêrônimô Nguyễn Văn Nội  

     

     

     

    --
    Bạn nhận được thư này vì bạn đã đăng ký vào nhóm Google Groups "SLCHN".
    Để hủy đăng ký khỏi nhóm này và ngừng nhận email từ nhóm, hãy gửi email đến This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    Để xem cuộc thảo luận này trên web, hãy truy cập https://groups.google.com/d/msgid/slchn/CAMfwAgrUPqWuO-fXbHvsc4XNpxbP4Z-siV2uUGaR6_mYxRA4Fg%40mail.gmail.com.
     

BÁNH SỰ SỐNG - HỒNG NGUYỄN- THỨ TƯ CN3MC-A

  •  
    Hong Nguyen
     

    THỨ TƯ SAU CHÚA NHẬT III MÙA CHAY A

    NGÀY 18-03-2020


     
    Tin Mừng Chúa Giê-su Kitô theo Thánh Matthêu (Mt 5: 17-19)

    17 "Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Mô-sê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn.18 Vì, Thầy bảo thật anh em, trước khi trời đất qua đi, thì một chấm một phết trong Lề Luật cũng sẽ không qua đi, cho đến khi mọi sự được hoàn thành.19 Vậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn trong Nước Trời.
     
    SUY NIỆM


    Qua Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu không thêm mà cũng chẳng bớt đi giới luật của Thiên Chúa đã được các ngôn sứ của Chúa dậy bảo dân Chúa. Trái lại, Chúa còn làm cho những giới luật ấy trở nên đơn giản hơn, kiện toàn hơn trong thể thức tuân giữ lề luật của Chúa là vì yêu mến, chứ sống vị nệ luật. 

    Quả thế, những gì các ngôn sứ loan báo và dạy dỗ dân Chúa về luật của Chúa là mong mỏi cho họ được sống và bước đi trong ánh sáng và tình thương của Chúa để họ được hạnh phúc. Thế nhưng, các thầy dạy và các nhà lãnh đạo Do Thái đã áp đặt lên dân Chúa những gánh nặng của lề luật qua các hình thức cấm đoán và răn đe.
       Từ đó dân Chúa sống tuân giữ những giới luật là vị luật, là sợ bị Thiên Chúa đánh phạt hơn là vì yêu mến Chúa và giới luật của Ngài. Chẳng hạn, như luật kiêng việc xác ngày Sabat, người ta không được phép làm nặng, không được phép chữa bệnh khị bị đau ốm. Thế nhưng, người ta lại được phép kéo một con bò sa xuống hố sâu trong ngày sabat.
        Vô hình chung, người ta đã đặt tính mạng con bò quí hơn tính mạng con người. Thật là một sự phi lý. Do đó, khi công khai loan báo Tin Mừng, Chúa Giêsu muốn loan báo cho chúng ta một tinh thần mới trong cung cách sống tuân giữ lề luật và giáo huấn của Chúa. Đó là sống đạo vì yêu mến Thiên Chúa.

    Trong tâm tình Mùa Chay, chúng ta cần duyệt xét lại cách thế và ý hướng tuân giữ luật Chúa. Chúng ta đang tuân giữ giới răn của Chúa vì lòng mến thực sự hay chỉ vì sợ những án phạt hay những chế tài. Khi sống tuân giữa những gì Chúa dạy trong tình thân yêu mến, chắc chăn cuộc sống chúng ta sẽ thảnh thơi hơn và vui tươi hơn. Đây cũng là điều mà Đức Thánh Cha Phanxicô đã khuyên chúng ta: “Khi con người yêu thích ý muốn sống theo Chúa Kitô thì họ mở cánh cửa cho ơn cứu độ, nơi mà họ chỉ có thể đến, bởi vì Chúa Cha quảng đại và như giáo lý dạy: Thiên Chúa khao khát rằng chúng ta khao khát Ngài”.

     Lạy Chúa, qua Tin Mừng hôm nay, chúng con hiểu rằng Chúa muốn chúng con tuân giữ các huấn lệnh vì lòng yêu mến Chúa, hơn là vì sợ Chúa phạt xuống hỏa ngục đời đời. NHỜ ƠN CHÚA giúp chúng con biết mến Chúa bằng việc thực hành giới răn yêu thương của Chúa. Chúng con QUYẾT can đảm làm chứng cho những điều mà Chúa đã truyền dạy chúng con tuân giữ, hầu qua đời sống chứng tá của chúng con mà nhiều người nhận biết và bước theo Chúa. Amen.

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     
     
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ SÁU CN3MC-A

  •  
    Hong Nguyen
     
    Thu, Mar 19 at 5:00 PM
     
     


    THỨ SÁU SAU CHÚA NHẬT III MÙA CHAY A
          CÙNG THAM DỰ TIỆC LỜI CHÚA

    NGÀY 20-03-2020



    Tin Mừng Chúa Giê-su Kitô theo Thánh Mác-cô (Mc 12: 28-34)

    28 Có một người trong các kinh sư đã nghe Đức Giê-su và những người thuộc nhóm Xa-đốc tranh luận với nhau. Thấy Đức Giê-su đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: "Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu? "29 Đức Giê-su trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.30 Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi.31 Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó."32 Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác.33 Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ."34 Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu! " Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.

     
    TÔI ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

    “Yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi... Yêu mến người thân cận... Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó”.

    Câu trả lời của Chúa Giêsu dành cho vị kinh sư thật ra đã có trong lề luật của người Do Thái. Điều mới mẻ trong giáo huấn của Chúa Giêsu chính là: Chúa Giêsu đã liên kết chặt chẽ lòng yêu mến Thiên Chúa và tình thương đối với tha nhân. Giới răn yêu thương này trở nên điều cốt lõi không thể thiếu trong đời sống của người môn đệ Đức Kitô.

    Là người Kitô hữu, chúng ta cần phải xác định rõ ràng đâu là giá trị đã định hình và chi phối đời sống của mình! Mến Chúa yêu người có phải là kim chỉ nam cho mọi hoạt động đời sống của chúng ta! Thật ra, chúng ta yêu mến Thiên Chúa vì Ngài đã yêu thương chúng ta trước và ban cho chúng ta khả năng để yêu thương. Vì thế, cách duy nhất để thăng tiến trong tình yêu là cảm nhận, phản chiếu sự thiện hảo và tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta trong cuộc sống mỗi ngày. Chính tình yêu và lòng thương xót của Chúa sẽ thúc đẩy chúng ta trở nên những nhân chứng của tình yêu. Ở một khía cạnh khác, tình yêu dành cho tha nhân lại là dấu chỉ minh chứng cho việc chúng ta muốn đáp đền tình yêu Chúa dành cho chúng ta, vì không ai nói mình yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình bao giờ. 

    Trong giờ cầu nguyện này chúng ta, một lần nữa, hãy cảm nhận và cùng dâng lời tạ ơn Chúa vì tình yêu Ngài đã dành cho chúng ta. Đồng thời, chúng ta cũng xin ơn biến đổi để mỗi ngày trở nên khí cụ mang tình yêu Chúa đến cho mọi người.

    Lạy Chúa Giêsu chí ái, Chúa chính là dấu chỉ hữu hình của tình yêu Thiên Chúa dành cho con người. Xin cho chúng con biết noi gương Chúa mỗi ngày, để cuộc sống và sự hiện hữu của chúng con cũng mang lại yêu thương, bình an đến cho anh chị em chung quanh mình. Amen.


     

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường

    Kính chuyển:
    Hồng
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ SÁU CN1MC-A

 

  •  
    Tinh Cao
     
    Thu, Mar 5 at 2:49 PM
     
     

    Thứ Sáu CN1MC-A

     

                                            BỮA TIỆC LỜI CHÚA
                               LÀM HÒA VỚI ANH EM TRƯỚC ĐÃ

     

    Bài Ðọc I: Ed 18, 21-28

    "Có phải Ta muốn kẻ gian ác phải chết, chớ không muốn nó bỏ đàng tội lỗi và được sống ư?"

    Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

    Ðây Chúa là Thiên Chúa phán: "Nếu kẻ gian ác ăn năn sám hối mọi tội nó đã phạm, tuân giữ mọi giới răn của Ta, và thực thi công bình chính trực, nó sẽ sống chớ không phải chết. Ta sẽ không nhớ lại mọi tội ác nó đã phạm: nó sẽ sống nhờ việc công chính mà nó đã thực hành! Chúa là Thiên Chúa phán: "Có phải Ta muốn kẻ gian ác phải chết, chớ không muốn nó bỏ đàng tội lỗi và được sống ư?

    Còn nếu kẻ công chính bỏ đàng công chính, và phạm tội ác cách ghê tởm như người gian ác quen phạm, có phải nó được sống ư? Chẳng ai còn nhớ đến mọi việc công chính nó đã thực hiện, vì sự bất trung nó đã làm và tội lỗi nó đã phạm, nó sẽ phải chết.

    Các ngươi nói rằng: "Ðường lối của Chúa không chính trực". Vậy hỡi nhà Israel, hãy nghe đây: Có phải đường lối của Ta không chính trực ư? Hay trái lại đường lối của các ngươi không chính trực? Khi người công chính từ bỏ lẽ công chính và phạm tội ác, nó phải chết, chính vì tội ác nó phạm mà nó phải chết. Nếu kẻ gian ác bỏ đàng gian ác nó đã đi, và thực thi công bình chính trực, nó sẽ được sống. Nếu nó suy nghĩ và từ bỏ mọi tội ác nó đã phạm, nó sẽ sống chớ không phải chết".

    Ðó là lời Chúa.

    Ðáp Ca: Tv 129, 1-2. 3-4ab. 4c-6. 7-8

    Ðáp: Nếu Chúa con nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được ư? (c. 3)

    Xướng: 1) Từ vực sâu, lạy Chúa, con kêu lên Chúa. Lạy Chúa, xin nghe tiếng con cầu; dám xin Chúa hãy lắng tai, hầu nghe thấu tiếng van nài của con. - Ðáp.

    2) Nếu Chúa con nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được ư? Nhưng Chúa thường rộng lượng thứ tha, để cho thiên hạ tôn thờ kính yêu. - Ðáp.

    3) Tôi hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn tôi trông cậy ở lời Ngài. Linh hồn tôi mong đợi Chúa tôi, hơn người lính gác mong trời rạng đông. - Ðáp.

    4) Hơn lính gác mong hừng đông dậy, Israel đang mong đợi Chúa tôi: Bởi vì Chúa rộng lượng từ bi, và Chúa rất giàu ơn cứu độ. Và chính Ngài sẽ giải thoát Israelcho khỏi mọi điều gian ác. - Ðáp.

     

    Câu Xướng Trước Phúc Âm: Ga 11, 25a và 26

    Chúa phán: "Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ không chết đời đời".

    Phúc Âm: Mt 5, 20-26

    "Hãy đi làm hoà với người anh em ngươi trước đã".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu các con không công chính hơn các luật sĩ và biệt phái, thì các con chẳng được vào Nước Trời đâu. Các con đã nghe dạy người xưa rằng: Không được giết người. Ai giết người, sẽ bị luận phạt nơi toà án. Còn Ta, Ta bảo các con: Bất cứ ai phẫn nộ với anh em mình, thì sẽ bị toà án luận phạt. Ai bảo anh em là "ngốc", thì bị phạt trước công nghị. Ai rủa anh em là "khùng", thì sẽ bị vạ lửa địa ngục. Nếu con đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với con, thì con hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ. Hãy liệu làm hoà với kẻ thù ngay lúc còn đi dọc đường với nó, kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà, quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục. Ta bảo thật cho con biết: Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng bạc cuối cùng!"

    Ðó là lời Chúa.

     

     

    Suy niệm/TÔI ĂN-NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

    FORGIVENESS IS HEALING: THA THỨ LÀ ĐƯỢC CHỮA LÀNH

     

     

    Nạn nhân cần phải chủ động làm hòa với phạm nhân của mình

     

    Hôm nay, Thứ Sáu trong Tuần 1 Mùa Chay, vấn đề chính yếu của Phụng Vụ Lời Chúa cho ngày này đó là vấn đề hòa giải, hòa giải với nhau giữa loài người, (nội dung của Bài Phúc Âm), và hòa giải với Thiên Chúa, (nội dung của Bài Đọc 1), một vấn đề hòa giải vẫn phản ảnh chủ đề chung cho Mùa Chay về một Chúa Kitô "đã tự ý bỏ sự sống mình đi để lấy nó lại" (Gioan 10:17) để mang lại sự hòa giải giữa con người với Thiên Chúa và với nhau.

    Trước hết, trong Bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ của Người là thành phần mà Người muốn họ phải "công chính hơn các luật sĩ và biệt phái" thực hiện một hành động hòa giải thật là khó khăn, hoàn toàn trái với tự nhiên và đầy tính cách nhu nhược theo lập luận loài người, như sau: 

    "Nếu con đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với con, thì con hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ". 

    Căn cứ vào lời khuyên dạy trên đây của Chúa Giêsu thì nạn nhân cần phải đi làm hòa cùng phạm nhân, chứ không phải ai có lỗi thì người ấy phải xin lỗi mới đúng, mới hợp tình hợp lý và mới hợp với phép công bình. 

    Đó là ý nghĩa sống trọn lành hơn, sống không theo tự nhiên như dân ngoại, không theo lập luận bình thường của trần gian, mà Chúa Giêsu mong muốn nơi các môn đ của Người, thành phần muốn theo Người, Đấng đã tự động đến làm hòa với con người thụ tạo là thành phần đã phạm đến Cha của Người cũng như đến chính Người là Thiên Chúa của họ.

    Ở đây Chúa Giêsu đề cao đức bác ái hơn là lễ vật hiến dâng trên bàn thờ, đúng hơn, Người dạy chúng ta là thành phần môn đệ sống trọn lành hơn của Người là hãy dâng lễ vật bằng cả một tấm lòng yêu thương, chứ không phải với một tấm lòng còn đầy những hận thù và ghen ghét. Đó là lý do xin lễ cầu hồn cho người quá cố tuy tốt nhưng vẫn không đủ nếu không kèm theo cả việc bác ái để nhờ đó có thể bù đắp các lỗi bác ái của họ bất khả tránh, (nhất là về đức công bằng liên quan đến của cải hay danh tiếng của người bị họ gây thiệt hại dù vô tình hay hữu ý), khi họ còn sống trên trần gian.

    Bởi vì, có yêu thương họ mới xứng đáng dâng lễ vật lên chính Đấng đã "yêu thương thế gian đến ban Con Một của mình", đã "không dung tha cho Con Một của mình một đã phó nộp Người vì tất cả chúng ta" (Roma 8:32), và mới xứng đáng dâng lễ vật với Đấng "đã hiến mình làm giá chuộc cho nhiều người" (Mathêu 20:28), Đấng chỉ "cần lòng nhân lành hơn là lễ vật" (Mathêu 9:13).

    Và hành động "hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễđây không phải là, chẳng hạn, như vào lúc mở đầu Thánh Lễ, bắt đầu phần thống hối, chúng ta thấy chúng ta đang bất mãn và bực bội với một người anh chị em nào của chúng ta, vì họ đã xúc phạm đến chúng ta một cách nào đó, vô tình hay cố ý, bằng lời nói hay việc làm v.v., thì chúng ta cần phải ra khỏi nhà thờ, lái xe về gặp họ để làm hòa với họ, để gọi là "xin lỗi" họ, đúng như lời Chúa dạy theo nghĩa đen.

    Hành động "hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễđây là ở chỗ chỉ cần ngay giây phút cộng đồng phụng vụ bấy giờ đang cử hành nghi thức thống hối đầu lễ, chúng ta hãy tự động bỏ qua cho phạm nhân của chúng ta, thế là đủ, thế là xong, thế là xứng đáng tham dự Thánh Lễ, xứng đáng dâng Thánh Lễ và xứng đáng lãnh nhận Thánh Thể là bí tích yêu thương và hiệp thông

    Nếu chúng ta là nạn nhân của thành phần phạm nhân của chúng ta không tự động làm hòa với họ, bằng cách tự động bỏ qua tha thứ cho họ, như chúng ta đã được Thiên Chúa giầu lòng thương xót liên lỉ thứ tha, không bao giờ cùng, chúng ta sẽ trở thành nạn nhân gấp đôi, nghĩa là chúng ta vừa là nạn nhân của họ vừa là nạn nhân của chính chúng ta nữa. Mà là nạn nhân của chính mình mới càng khổ hơn là nạn nhân của phạm nhân. Tại sao? 

    Tại vì chúng ta lúc nào cũng cảm thấy nặng lòng, cũng cảm thấy sợ ma ban ngày, không dám đến gần họ, thấy bóng họ ở chỗ này thì chúng ta tránh ngay đi chỗ khác, có họ thì không có chúng ta v.v. Họ có trong hội đoàn này thì chúng ta bỏ hội đoàn đó hay không tham gia vào cùng một hội đoàn với họ. 

    Họ làm được gì hay ho hoặc được khen tặng chúng ta cảm thấy ghen tương và tìm cách hạ họ xuống, vì họ là phạm nhân xấu xa của chúng ta làm sao xứng đáng như thế được v.v. Cho đến khi chúng ta thật lòng tha cho họ, chẳng cần họ phải đến xin lỗi chúng ta, và chẳng cần biết họ vô tình hay cố ý phạm đến chúng ta, bấy giờ chúng ta mới cảm thấy thật sự là nhẹ nhàng, như được giải phóng vậy.

    Đó là lý do Chúa Giêsu đã khuyên chúng ta hết sức chí lý trong Bài Phúc Âm hôm nay, để nhờ đó chúng ta thoát được tình trạng trở thành nạn nhân gấp đôi, sống một cách hết sức khốn khổ, bất an, bất hạnh, chẳng khác gì như một tù nhân mất hết tự do, trong đời sống đạo, trong cuộc hành trình đức tin của mình với họ và như họ: 

    "Hãy liệu làm hoà với kẻ thù ngay lúc còn đi dọc đường với nó, kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà, quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục. Ta bảo thật cho con biết: Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng bạc cuối cùng!"

    "Hãy liệu làm hoà với kẻ thù": Chúng ta là nạn nhân phải đi "làm hòa với kẻ thù" của chúng ta, chứ không ngược lại, nghĩa là bỏ qua tha thứ cho "kẻ thù" của mình.

    "Ngay lúc còn đi dọc đường với nó": Nghĩa là, trước hết, là "lúc" chúng ta với họ còn sống, chứ đừng chờ tới khi họ chết rồi mới chịu tha thứ một cách bất đắc dĩ, và sau nữa còn là "lúc" chúng ta và họ vẫn còn liên hệ với nhau, trong một gia đình, trong một hội đoàn, trong một giáo xứ, trong một trường học, trong một văn phòng v.v. 

    "Kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà", ở chỗ chính phạm nhân của chúng ta trở thành những gì làm cho chúng ta là nạn nhân của họ bị nhức nhối trong lương tâm, một lương tâm đóng vai "quan tòa" của chúng ta bấy giờ.

    "Quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục", ở chỗ nếu chúng ta không tự động bỏ qua tha thứ cho phạm nhân của chúng ta, thì "tên lính" tiêu biểu cho thái độ chấp nhấp nơi chúng ta sẽ "tống" chúng ta vào "ngục" thất hẹp hòi là chính cõi lòng vị kỷ bất vị tha của chúng ta. 

    "Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng bạc cuối cùng!", nghĩa là cho tới khi nào chúng ta là nạn nhân tự động tha thứ cho phạm nhân của mình thì bấy giờ, và chính vào lúc bấy giờ, chúng ta mới được thật sự tự do, mới thanh thoát mà bình an vui sống vươn lên, đúng như kinh nghiệm thực tế cho thấy đúng là như vậy!

    Sau nữa, trong Bài Đọc 1 hôm nay, qua miệng Tiên Tri Êzêkiên, vấn đề hòa giải với Thiên Chúa là ở chỗ con người tỏ ra hoán cải trở về với Ngài, Đấng thật ra đã hòa giải với loài người tội nhân trước, ở chỗ, đã tự động hứa ban Đấng Cứu Thế cho loài người ngay sau nguyên tội của họ (xem Khởi Nguyên 3:15), vì Thiên Chúa dựng nên con người là để họ được hạnh phúc chân thực và vĩnh viễn, chứ không bao giờ lại mong muốn họ bị hư đi hay sống một cách khốn khổ: "Có phải Ta muốn kẻ gian ác phải chết, chớ không muốn nó bỏ đàng tội lỗi và được sống ư?"

    Thế nhưng, ơn cứu độ của Ngài và hạnh phúc trường sinh của Thiên Chúa chỉ giành cho những ai xứng đáng lãnh nhận mà thôi, ở chỗ, cho dù tự bản chất con người vốn yếu hèn và tội lỗi, miễn là họ biết hoán cải bằng việc từ bỏ tội lỗi và sống công chính, như dân thành Ninive trong Bài Đọc 1 hôm kia, và như chính Ngài đã minh định trong Bài Đọc 1 hôm nay:

    "Nếu kẻ gian ác ăn năn sám hối mọi tội nó đã phạm, tuân giữ mọi giới răn của Ta, và thực thi công bình chính trực, nó sẽ sống chớ không phải chết. Ta sẽ không nhớ lại mọi tội ác nó đã phạm: nó sẽ sống nhờ việc công chính mà nó đã thực hành!"

    Tuy nhiên, sự sống đây là sự sống thần linh, sự sống công chính, sự sống chân thật, nên không thể nào nay còn mai mất, mà phải kéo dài và tồn tại mãi mãi nơi những ai sống công chính, bằng không, họ vẫn có thể gặp nguy hiểm vì họ còn đang làm chủ sự công chính chứ không phải sự công chính làm chủ họ. Và vì sự công chính chưa làm chủ họ mà họ vẫn có thể bị chết nếu họ bất trung vì tự họ đã làm mất đi sự công chính của họ: 

    "Còn nếu kẻ công chính bỏ đàng công chính, và phạm tội ác cách ghê tởm như người gian ác quen phạm, có phải nó được sống ư? Chẳng ai còn nhớ đến mọi việc công chính nó đã thực hiện, vì sự bất trung nó đã làm và tội lỗi nó đã phạm, nó sẽ phải chết".

    Tuy nhiên, tự bản chất vừa mù quáng vừa yếu nhược của mình, con người không thể nào tự mình có thể nên công chính và tự mình có thể sống công chính mãi mãi đúng như ý muốn của Thiên Chúa, ngoại trừ tin tưởng cậy trông vào Chúa là Đấng duy nhất có thể cứu độ họ, là Đấng sẵn sàng tha thứ cho họ và tìm hết cách để thánh hóa họ, để tỏ mình ra cho họ, nhờ đó, nhờ nhận biết Ngài mà họ được hiệp thông thần linh với Ngài, đúng như mục đích Ngài đã tạo dựng nên họ và cứu chuộc họ.

    Bởi thế mà Bài Đáp Ca hôm nay mới chất chứa những cảm thức thần linh và tâm tình gắn bó đầy cậy trông tin tưởng của con người biết mình với Vị Thiên Chúa "rộng lượng từ bi, và rất giàu ơn cứu độ": 

    1) Từ vực sâu, lạy Chúa, con kêu lên Chúa. Lạy Chúa, xin nghe tiếng con cầu; dám xin Chúa hãy lắng tai, hầu nghe thấu tiếng van nài của con. 

    2) Nếu Chúa con nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được ư? Nhưng Chúa thường rộng lượng thứ tha, để cho thiên hạ tôn thờ kính yêu. 

    3) Tôi hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn tôi trông cậy ở lời Ngài. Linh hồn tôi mong đợi Chúa tôi, hơn người lính gác mong trời rạng đông. 

    4) Hơn lính gác mong hừng đông dậy, Israel đang mong đợi Chúa tôi: Bởi vì Chúa rộng lượng từ bi, và Chúa rất giàu ơn cứu độ. Và chính Ngài sẽ giải thoát Israelcho khỏi mọi điều gian ác. 

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

     

    MC.Tuan1-6.mp3  

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHrQc7eLE28E6hQkqZWW9mje8BCAnwY4Rm3746Z_eYq4Hg%40mail.gmail.com