4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG - SƯ HUYNH BRENDAN - 5TH SUNDAY-A

  •  
    Mo Nguyen
    Feb 8 at 3:04 AM
     
     

                         FIFTH SUNDAY IN ORDINARY TIME / A

                                         09 FEBRUARY 2020

                              REFLECTIONS ON THE GOSPEL

                                              (Mt 5:13 – 16)

    light.jpg

     

                                                     BE SALT AND LIGHT

    To appreciate what Jesus has in mind in the images of ‘salt’ and ‘light’ we need to recall the setting of the sermon that continues in the Gospel for today. Jesus is addressing his disciples in the presence of a great crowd of burdened and afflicted people gathered on the plain below ( Mt 4: 23 – 25).

    In the opening words of the sermon Jesus called ‘blessed’ people prepared to live in the vulnerable, non-grasping ways listed in the nine beatitudes. Now it becomes clear that they thereby become a blessing not just for themselves but for the burdened mass of humanity as well. As those who really lift other people’s burdens, they become and remain the ‘salt of the earth’ and ‘light of the world’.

    Salt can hardly ‘lose its taste’. Nevertheless, if it is contaminated and so (in the days before refrigeration) rendered useless for  preservation, it is only good for salting the path outside the house, where it will be trampled underfoot. Disciples who fall away from their vocation may face a similar fate.

    Jesus’ comments in relation to ‘light’ fall into two parts. First, in biblical tradition Jerusalem was the archetypal ‘city built on a hilltop’. When the Temple was illuminated at night, Jerusalem could well be described as ‘the light of the world’.

    Secondly – and  none mundanely – one does not go to the trouble of lighting a lamp and the hiding it.

    So we are to be like lamps kindled by God. Schooled by Jesus, our good works are to give light and hope in a darkened world.

    Brendan Byrne, SJ

    Salt and Light (Lyrics):

    https://www.youtube.com/watch?v=XMvwMs2wC-c

     

    •  
      Mo Nguyen <This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.>
      To:Nguyen Dinh
       
      Feb 8 at 3:04 AM
       
       

                           FIFTH SUNDAY IN ORDINARY TIME / A

                                           09 FEBRUARY 2020

                                REFLECTIONS ON THE GOSPEL

                                                (Mt 5:13 – 16)

      light.jpg

       

                                                       BE SALT AND LIGHT

      To appreciate what Jesus has in mind in the images of ‘salt’ and ‘light’ we need to recall the setting of the sermon that continues in the Gospel for today. Jesus is addressing his disciples in the presence of a great crowd of burdened and afflicted people gathered on the plain below ( Mt 4: 23 – 25).

      In the opening words of the sermon Jesus called ‘blessed’ people prepared to live in the vulnerable, non-grasping ways listed in the nine beatitudes. Now it becomes clear that they thereby become a blessing not just for themselves but for the burdened mass of humanity as well. As those who really lift other people’s burdens, they become and remain the ‘salt of the earth’ and ‘light of the world’.

      Salt can hardly ‘lose its taste’. Nevertheless, if it is contaminated and so (in the days before refrigeration) rendered useless for  preservation, it is only good for salting the path outside the house, where it will be trampled underfoot. Disciples who fall away from their vocation may face a similar fate.

      Jesus’ comments in relation to ‘light’ fall into two parts. First, in biblical tradition Jerusalem was the archetypal ‘city built on a hilltop’. When the Temple was illuminated at night, Jerusalem could well be described as ‘the light of the world’.

      Secondly – and  none mundanely – one does not go to the trouble of lighting a lamp and the hiding it.

      So we are to be like lamps kindled by God. Schooled by Jesus, our good works are to give light and hope in a darkened world.

      Brendan Byrne, SJ

      Salt and Light (Lyrics):

      https://www.youtube.com/watch?v=XMvwMs2wC-c

       

      hat.jpg

       

      MUỐI VÀ ÁNH SÁNG:

      https://www.youtube.com/watch?v=TK-Vp83OD4w

       

       

    hat.jpg

     

    MUỐI VÀ ÁNH SÁNG:

    https://www.youtube.com/watch?v=TK-Vp83OD4w

     

     

BÁNH SỰ SỐNG - BRENDAN- THE PRESENTATION OF JESUS

  •  
    Mo Nguyen
     
    Feb 1 at 2:06 PM
     
     

     THE PRESENTATION OF THE LORD / A   -   02 FEBRUARY 2020

                                             REFLECTIONS ON THE GOSPEL

     

    gap.jpg

                                 

                 THE PRESENTATION OF THE LORD

     

                                   THE PRESENTATION OF THE LORD

                                        (Luke short form: 2: 22 – 32)

    According to the Jewish law (Exodus 13:1; 13: 11-16), all first-born males, animal and human, belonged to the Lord and had to be ‘redeemed,’ that is, bought back from the Lord through a sum paid to the Temple. Accordingly, as told in the Gospel, Mary and Joseph bring their first-born Child to the Temple to ‘buy’ him back from God with the simple offering prescribed for the poor.

    Led by the Spirit, however, the holy old man Simeon recognises in the child, One who belongs to God in a unique way: one who is, in fact, the supreme gift of God to Israel and to the world as a whole.

     

    Simeon has longed for this moment. He will not live to see the salvation that the child will bring. But he can ‘depart in peace’. He knows that the God who is fulfilling the ancient promises to his people, will also be faithful to him.

    Simeon is thus the patron of the elderly who do not fret or worry about how their life has gone but simply entrust it to the mercy and faithfulness of God who understands, forgives, and heals all things.

    A word for Mary too. She too will have to let go of her child, surrender him to the difficult messianic role that lies before him. Conflict and pain will not be absent, neither from her nor from him. In this too she is the patron of all mothers – all parents in fact – who must surrender the children they have nurtured to the adult lives that lie before them.

    Brendan Byrne, SJ

     

    R&A Psalm Presentation of the Lord 2020, Psalm 24 Cycle A:

    https://www.youtube.com/watch?v=7tqZZbKkxxg

     

    meet.jpg

     

    Đáp ca lễ Dâng Chúa vào đền thờ:

    https://www.youtube.com/watch?v=AVWsAeOMlL

     
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BA CN3TN-A

  •  
    Tinh Cao Jan 27 at 4:54 PM
     
     

    Thứ Ba CN4TN-A

     

    THAM DỰ BỮA TIỆC LỜI CHÚA

     

    Bài Ðọc I: (năm II) 2 Sm 6, 12b-15, 17-19

    "Ðavít và toàn dân Israel hân hoan đi rước hòm bia Thiên Chúa".

    Trích sách Samuel quyển thứ hai.

    Trong những ngày ấy, Ðavít hân hoan đi mang hòm bia Thiên Chúa từ nhà Obêđê về thành Ðavít. Vua dẫn theo bảy ca đoàn và đàn bò con làm của lễ. Khi những người mang hòm bia Thiên Chúa đi được sáu bước, thì Ðavít hiến tế một con bò và một con bê. Ngài tận lực nhảy múa trước Thiên Chúa. Ngài mang khăn vải điều ngang lưng. Ngài và toàn thể nhà Israel mang hòm bia Thiên Chúa hân hoan và trong tiếng kèn trống. Họ rước hòm bia Thiên Chúa vào đặt giữa nhà tạm mà Ðavít đã dựng sẵn. Rồi ngài hiến dâng của lễ toàn thiêu và của lễ bình an; ngài nhân danh Chúa các đạo binh mà chúc lành cho dân chúng, đoạn ngài phân phát cho toàn dân Israel, nam cũng như nữ, mỗi người một ổ bánh mì, một miếng thịt và một chiếc bánh chiên dầu. Và toàn dân giải tán, ai về nhà nấy.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 23, 7. 8. 9. 10

    Ðáp: Vua hiển vinh là ai vậy? Chính Người là Thiên Chúa (c. 8a).

    Xướng: 1) Các cửa ơi, hãy ngẩng đầu lên; vươn mình lên, hỡi cửa ngàn thu, để vua hiển vinh Người ngự quá! - Ðáp.

    2) Nhưng vua hiển vinh là ai vậy? Ðó là Chúa dũng lực hùng anh, đó là Chúa anh hùng của chiến chinh. - Ðáp.

    3) Các cửa ơi, hãy ngẩng đầu lên, vươn mình lên, hỡi cửa ngàn thu, để vua hiển vinh Người ngự quá. - Ðáp.

    4) Nhưng vua hiển vinh là ai vậy? Ðó là Chúa đạo thiên binh, chính Người là Hoàng Ðế hiển vinh. - Ðáp.

      

    Alleluia: Ga 15,15b

    Alleluia, Alleluia. - Chúa phán: "Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết". - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Mc 3,31-35

    "Ai làm theo ý Thiên Chúa, thì người ấy là anh chị em và là mẹ Ta".

    Bài trích Phúc Âm theo Thánh Marcô.

    Khi ấy, mẹ Chúa Giêsu và anh em Người đến và đứng ở ngoài sai người vào mời Chúa ra.

    Bấy giờ có đám đông ngồi chung quanh Người và họ trình với Người rằng: "Kìa mẹ và anh em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy".

    Người trả lời rằng: "Ai là mẹ Ta? Ai là anh em Ta?"

    Rồi đưa mắt nhìn những người ngồi vòng quanh, Người nói: "Ðây là mẹ Ta và anh em Ta. Vì ai làm theo ý Thiên Chúa, thì người ấy là anh chị em và là mẹ Ta".

    Ðó là Lời Chúa.

     

     

     

    BẠN VÀ TÔI ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

     

      

    Đức Kitô Tình Nghĩa   


     

    Bài Phúc Âm cho ngày Thứ Ba trong Tuần 3 Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh hôm nay vẫn tiếp chủ đề "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý" cho chung thời điểm phụng vụ này. 

    Thánh ký Marco thuật lại cho chúng ta biết sự kiện "mẹ Chúa Giêsu và anh em Người đến và đứng ở ngoài sai người vào mời Chúa ra", cũng như phản ứng của Chúa Giêsu khi Người được "đám đông ngồi chung quanh Người trình với Người rằng: 'Kìa mẹ và anh em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy'".

    Phản ứng của Chúa Giêsu, qua cả lời nói lẫn cử chỉ tác hành của Người, như được thuật lại trong bài Phúc Âm hôm nay, như sau: "Người trả lời rằng: 'Ai là mẹ Ta? Ai là anh em Ta?' Rồi đưa mắt nhìn những người ngồi vòng quanh, Người nói: 'Ðây là mẹ Ta và anh em Ta. Vì ai làm theo ý Thiên Chúa, người ấy là anh chị em và là mẹ Ta'".

    Phải chăng Người tỏ ra như thể bị gia đình làm phiền Người đang khi Người thi hành sứ vụ Thiên Sai của Người, nên Người có thái độ như lạnh nhạt hơn là vồn vã với gia đình của Người, thậm chí Người còn có vẻ coi trọng thính giả của Người hơn cả gia đình của Người nữa.

    Bề ngoài có thể là thế thật, nhưng tận sâu xa ở những lời nói và cử chỉ có vẻ tiêu cực này của mình, Người lại sử dụng đường lối phủ nhận cách liên quan đến mối liên hệ ruột thịt tự nhiên với gia đình của Người để khẳng định một chân lý hết sức quan trọng về mối liên hệ thiêng liêng với Người là những gì Người đang thiết lập và sẽ hoàn thành vào cuộc Vượt Qua của Người trong tương lai.

    Thật vậy, là "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý", Người không đến chỉ cho Mẹ của Người hay gia đình của Người thôi, mà cho toàn thể nhân loại, được đại diện bởi thành phần thính giả của Người bấy giờ. 

    Nếu "Lời đã hóa thành nhục thể và ở cùng chúng ta" (Gioan 1:14) như "ánh sáng thật chiếu soi mọi người đã đến trong thế gian" (Gioan 1:9), để "ai chấp nhận Người thì Người ban cho họ quyền làm con Thiên Chúa" (Gioan 1:12), thì Người quả thực, qua việc rao giảng và tỏ mình ra, "như ánh sáng chiếu soi mọi người", đang thiết lập mối liên hệ thiêng liêng với nhân loại, nghĩa là Người đang làm cho nhân loại tin vào Người, "chấp nhận Người", để họ "được quyền làm con Thiên Chúa" như Người và với Người.

    Bởi thế, so với tình nghĩa thiêng liêng vô cùng chân thật, hoàn hảo và bền vững thì tình nghĩa xác thịt thấp hèn, hạn hữu và trần tục không thể nào sánh bằng, và vì thế tình nghĩa xác thịt tự nhiên cần phải được thăng hoa, cần được thánh hóa, cần phải được nâng cấp bằng lời Chúa. 

    Nếu tình nghĩa thiêng liêng với Chúa Kitô, như Người nói, ở chỗ "làm theo ý Thiên Chúa", như chính bản thân Người liên lỉ chú trọng và thực thi cho tới cùng, thì không còn ai hơn Mẹ của Người, một Trinh Nữ đã đáp ứng lời thiên sứ truyền tin Lời Nhập Thể bằng tất cả đức tin siêu vượt của mình qua tiếng "Xin Vâng" (Luca 1:38), cho đến khi "đứng chân Thánh Giá Chúa Giêsu" (Gioan 19:25).

    Như vậy, lời nói và thái độ có vẻ dửng dưng lạnh lùng như phủ nhận gia đình mình của Chúa Kitô trong bài Phúc Âm hôm nay thực sự là những gì chẳng những phấn khích việc nâng cấp cho thành phần thính giả của Người bấy giờ mà nhất là còn cố ý chúc tụng Mẹ của Người, lấy Mẹ của Người như là một mô phạm cho thành phần thính giả ấy trong việc lắng nghe lời Chúa (xem Luca 2:19,51).

    Bài Đọc 1 cho Năm Chẵn hôm nay cũng cho thấy tính chất gia đình thiêng liêng hay mối liên hệ thiêng liêng hết sức cao quí nơi dân Do Thái, vượt lên trên tất cả các mối liên hệ tự nhiên trong mọi lãnh vực, như lãnh vực tam cươngcủa Khổng giáo là quân-sư-phụ: vua tôi, thày trò và cha con, ở sự kiện "Ðavít hân hoan đi mang hòm bia Thiên Chúa từ nhà Obêđê về thành Ðavít". 

    Trước hết, tính chất gia đình thiêng liêng nơi dân Do Thái dưới triều đại Vua Đavít là ở chỗ có Thiên Chúa ở giữa và ở cùng họ: "Họ rước hòm bia Thiên Chúa vào đặt giữa nhà tạm mà Ðavít đã dựng sẵn", một hành động, ở một nghĩa nào đó, theo đúng đường lối Chúa Giêsu đã khẳng định trong Bài Phúc Âm hôm nay về mối liên hệ thiêng liêng với Ngưi, ở chỗ "làm theo ý Thiên Chúa". 

    Sau nữa, tính chất gia đình thiêng liêng nơi dân Do Thái dưới triều đại Vua Đavít là ở chỗ vua tôi sống với nhau một cách bình dân thân tình, như Bài Đọc 1 hôm nay thuật lại đặc biệt về hành động của vua: "Vua dẫn theo bảy ca đoàn và đàn bò con làm của lễ. Khi những người mang hòm bia Thiên Chúa đi được sáu bước, thì Ðavít hiến tế một con bò và một con bê. Ngài tận lực nhảy múa trước Thiên Chúa. Ngài mang khăn vải điều ngang lưng. Ngài và toàn thể nhà Israel mang hòm bia Thiên Chúa hân hoan và trong tiếng kèn trống".

    Sau hết, tính chất gia đình thiêng liêng nơi dân Do Thái dưới triều đại Vua Đavít còn là ở chỗ vua đóng vai như cha mẹ của con dân, luôn quan tâm đến con dân của mình và chăm sóc cho con dân của mình: "Rồi ngài hiến dâng của lễ toàn thiêu và của lễ bình an; ngài nhân danh Chúa các đạo binh mà chúc lành cho dân chúng, đoạn ngài phân phát cho toàn dân Israel, nam cũng như nữ, mỗi người một ổ bánh mì, một miếng thịt và một chiếc bánh chiên dầu. Và toàn dân giải tán, ai về nhà nấy".

    Nếu "đâu có tình yêu thương ở đấy có Đức Chúa Trời - Ubi caritas et amor, Deus ibi est" thì ở đấy cũng là gia đình của Chúa, trong đó mọi người là anh em với nhau trong Chúa Kitô và với Chúa Kitô, "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý". Cảm nhận này được bày tỏ trong Bài Đáp Ca hôm nay, một Bài Đáp Ca tôn vinh chúc tụng Thiên Chúa là Vị Vua cần phải ngự đến ở giữa con dân của Ngài là dân Do Thái ngày xưa và Giáo Hội Nhiệm Thể Chúa Kitô ngày nay. 

    1) Các cửa ơi, hãy ngẩng đầu lên; vươn mình lên, hỡi cửa ngàn thu, để vua hiển vinh Người ngự quá! 

    2) Nhưng vua hiển vinh là ai vậy? Ðó là Chúa dũng lực hùng anh, đó là Chúa anh hùng của chiến chinh. 

    3) Các cửa ơi, hãy ngẩng đầu lên, vươn mình lên, hỡi cửa ngàn thu, để vua hiển vinh Người ngự quá. 

    4) Nhưng vua hiển vinh là ai vậy? Ðó là Chúa đạo thiên binh, chính Người là Hoàng Ðế hiển vinh. 

     

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

     

    TN.III-3.mp3  

     

     Xin mời nghe chia sẻ về Thánh Toma Tiến Sĩ lễ nhớ cùng ngày ở cái link sau đây:

     

    LeThanhTomaTienSi.mp3  

     

     

    Ngày 28 tháng 1 - Thánh Tôma Aquinô, linh mục, tiến sĩ Hội thánh (1225-1274)

     


     

    Thánh Tôma sinh tại thành Naples năm 1225 trong một gia đình giàu sang và đạo hạnh. Cha ngài làm lãnh chúa đảo Aquinô. Chính nhờ ảnh hưởng gia đình mà Tôma đã hấp thụ được một nền đạo đức chắc chắn để tiến lên đỉnh trọn lành, một ý chí sắt đá để theo ơn gọi và một nền học vấn uyên thâm để giải đáp các vấn nạn của thời đại.

    Lúc đầu Tôma được cha gửi ở tu viện Cassino của các cha dòng Bênêđictô. Nhưng 9 năm sau, vì một biến cố chính trị, tu viện bị giải tán, Tôma được gửi về gia đình và tiếp tục học đại học Naples. Nơi đây, Tôma có dịp tiếp xúc với các tu sĩ dòng Ða Minh và cậu bắt đầu say mê lý tưởng sống nghèo khó và làm việc trí thức để truyền bá cho người khác chân lý đã suy niệm.

    Năm 1244, Tôma đã quyết định xin khoác bộ áo trắng của dòng Ða Minh. Việc này đã gây chấn động mạnh mẽ cho gia đình, vì thân mẫu ngài vẫn thầm có tham vọng muốn cho con mình trở thành tu viện trưởng ở Cassino. Bà đã quyết định bắt Tôma về giam trong nhà và dùng mọi mưu kế để dụ dỗ cậu trở về thế gian, nhưng bị thất bại nên cuối cùng trong cơn mù quáng bà đã nhờ tới một cô gái trắc nết quyến rũ Tôma. Thầy đã dùng một thanh củi đang cháy đuổi cô gái phóng đãng ra khỏi phòng. Sau việc này, Chúa đã sai thiên thần xuống thắt dây trinh khiết biểu hiện huy chương chiến thắng cho Tôma.

    Trước ý chí sắt đácủa con, bà mẹ đành chịu để cho Tôma trốn thoát về tu viện. Năm sau, ngài được thụ huấn với thánh Albertô, một học giả nổi danh thời ấy. Năm 27 tuổi, ngài trở thành giảng sư đại học với một kiến thức uyên bác có thể hướng dẫn được giới trí thức bấy giờ đang say mê với nền triết lý ngoại giáo Hy Lạp. Công trình tuyệt tác của thánh Tôma chính là bộ "Tông Luận Thần Học" mà ngài còn lưu lại cho hậu thế. Ngài thú nhận mình đã kín múc tất cả sự thông thái ấy nơi Chúa qua suy niệm và cầu nguyện.

    Ngài qua đời năm 1274, hưởng thọ 49 tuổi. 

    Năm 1328, Ðức Giáo Hoàng Gioan XXII tôn phong ngài lên bậc Hiển Thánh. 

    Năm 1567, Ðức Piô V lại phong ngài làm Tiến Sĩ Hội Thánh với biệt hiệu "Tiến Sĩ Thiên Thần". 

    Ðến năm 1880, Ðức Lêô XIII đặt ngài làm quan thầy các trường Công Giáo.

    2/6/2010 – Bài 110: Thánh Thomas Aquinas - Tiểu Sử (Bài Giáo Lý của ĐTC Biển Đức XVI về vị tiến sĩ thiên thần này)

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAChZeFjF1NubUZj6Fc4gbX51RfSj%2BiQ%2BUZuiA2xDdmmWL48j-g%40mail.gmail.com.
     

BÁNH SỰ SỐNG - CHA BRIAN - THE PRESENTATION OF JESUS

  •  
    Mo Nguyen
    Jan 30 at 7:43 PM
     
     

                 THE PRESENTATION OF THE LORD

                                                        02 February 2020

     

    dang.jpg

     

                THE PRESENTATION OF JESUS

     

     AT HOME WITH GOD AND GOD'S PEOPLE: THE PRESENTATION OF JESUS

                                                        (Luke 2: 22-40)

     

    A man called ‘Ross’ flies to the USA on business. He tells his wife and children he’ll be back in five weeks’ time. As the days go by the whole family misses him more and more. They can hardly wait to see him again. They make plans for a big party to welcome him home. But on the very day he’s due to fly back to Australia, they get word that he has broken his leg in a skiing accident in Colorado, and is laid up indefinitely in hospital. Now, in addition to their longing to see him again, they are sad and anxious about when that will be.

     

    Then all of a sudden it happens. One evening when the family is feeling particularly down in the dumps and particularly quiet with one another, in walks Ross. One and all, they jump up from their chairs and yell with delight. His wife Jenny speaks for everyone when she hugs her husband and says: 'I can't tell you how marvellous it is to have you here with us again, dear. It's been so long we were beginning to wonder whether we'd ever see you again. You know, Ross, you're our rock. Without you, our home feels empty.'

     

    That little slice of real life is somewhat similar in detail and meaning to the gospel story today of the Presentation to God of the Child Jesus in the Jerusalem Temple, the House of God. It’s a story of coming home, a home-coming which means relief and hope, life and joy for all who experience it.

     

    For Simeon and Anna, those elderly true believers living their lives more forward than backward, who meet and welcome the Christ-child to his Father's house, it has profound meaning. These representatives of the Jewish people, like the Magi before them who represented the gentiles at their epiphany, revel and rejoice in this new manifestation of God. Simeon, guided and enlightened by the Holy Spirit, hugs the baby born to save the whole human race. He praises God for letting him, at the very end of his life, come face to face with the Messiah, the Saviour, the Lord and Light of the world, the one whom he has hoped and longed to see. In sheer delight he cries out to God:

     

                'Now, Master, you can let your servant go in peace,

                just as you promised;

                because my eyes have seen the salvation

                which you have prepared for all the nations to see,

                a light to enlighten the pagans

                and the glory of your people Israel.'

     

    Anna, an old widow-woman, at home in the Temple night and day, also rejoices in the privilege of meeting there the Saviour of God’s people in the person of the Christ-child. She too begins to praise God. But more than that, she speaks of the greatness, goodness and destiny of this baby, to any others that share her longing for the coming of the Messiah.

     

    To both Simeon and Anna, then, the Presentation means that the Christ-child (the Messiah) has come to meet his God and theirs in God's own house. In turn they themselves are meeting the Christ-child, and in his company they are experiencing relief and peace, light and life, hope and joy. In a word, their meeting with Jesus is an experience, a powerful experience, of salvation.

     

    For all of us who come together today to celebrate the Presentation of the Christ-child, it reminds us of all that Jesus Christ our Saviour has meant to us. We first met him was on that momentous day our parents and godparents led us into the House of God and into the community of Christ to be baptized. We have met him again and again many times since. For example, in the guidance and protection, the goodness and kindness, the love and support, of our parents! In the love and friendship of many other significant others in our lives! In things that have happened to us and in things we have experienced! And especially in all the sacraments that we have received and celebrated, such as Confirmation, Reconciliation, Eucharist, Marriage, Anointing of the Sick, and Holy Orders.

     

    It is precisely because of the length and depth of our relationship with Jesus Christ, that in this Eucharist we will be praising God with these words taken from the Preface of the Feast:

     

                '… we too, go forth, rejoicing to encounter your Salvation ….'

     

    Precisely too because of the length and depth of our relationship with Jesus, we will petition God in words of our Prayer after Holy Communion:

     

                '… may we, going forth to meet the Lord, obtain the gift of eternal life!’

     

    Fr Brian Gleeson

     

    The Presentation of Jesus in the Temple:

    https://www.youtube.com/watch?v=hHD1VZ8Bxlc

     

     

    chim.jpg

     

    Đức Mẹ & Thánh Giuse dâng CHÚA (02-02) – Thánh Vịnh 23 – ĐÁP CA – Ca sĩ: Hoa Lành:

    https://www.youtube.com/watch?v=ILCWO0DYHFY

     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ SÁU CN2TN-A

  •  
    Tinh CaoJan 23 at 3:06 PM
     
     

    Thứ Sáu 24-1-2020

     

    BÀN TIỆC LỜI CHÚA CHO MỌI NGƯỜI

     

    Bài Ðọc I: (năm II) 1 Sm 24, 3-21

    "Tôi sẽ không ra tay sát hại người, vì người là Ðấng xức dầu của Chúa".

    Trích sách Samuel quyển thứ nhất.

    Trong những ngày ấy, Saolê đem ba ngàn người được tuyển chọn trong toàn dân Israel và đi tìm Ðavít và các người theo ông, cho đến những mỏm đá cao dốc rất hẻo lánh, nơi chỉ có những con dê rừng lui tới. Ông đến các chuồng chiên ở vệ đường. Nơi đây có một cái hang, Saolê vào đó đi việc cần. Ðavít và những người theo ông đang núp phía trong hang.

    Các người đầy tớ nói với Ðavít rằng: "Ðây là ngày Chúa phán cùng ông: Ta trao thù địch của ngươi cho ngươi, để ngươi đối xử với hắn thế nào tuỳ ý ngươi". Vậy Ðavít đứng lên, lén cắt một mảnh chiến bào của Saolê. Sau đó Ðavít hối hận, vì đã cắt áo chiến bào của Saolê. Ông nói với các người theo ông rằng: "Xin Chúa thương tôi, đừng để tôi làm việc này cho chủ tôi, đấng Chúa xức dầu, là ra tay sát hại vua, vì vua là đấng xức dầu của Chúa". Ðavít ngăm đe những người theo ông không được phép xông vào Saolê. Saolê đứng lên ra khỏi hang và tiếp tục cuộc hành trình. Ðavít cũng đứng dậy đi theo Saolê ra khỏi hang và gọi giật sau lưng vua rằng: "Tâu đức vua". Saolê nhìn lại đàng sau, Ðavít sấp mình kính lạy và nói cùng Saolê rằng:

    "Tại sao bệ hạ lại nghe những lời người ta đồn thổi rằng: Ðavít toan làm hại bệ hạ. Ðây hôm nay chính mắt bệ hạ thấy rằng: trong hang, Chúa đã trao bệ hạ vào tay tôi. Tôi đã tưởng giết bệ hạ, nhưng tôi thương hại bệ hạ, vì tôi đã nói: Tôi không ra tay sát hại chủ tôi, vì người là đấng xức dầu của Chúa. Hơn thế nữa, cha ôi, hãy nhìn xem mảnh chiến bào của bệ hạ trong tay tôi, vì khi xén vạt chiến bào của bệ hạ, tôi không muốn ra tay sát hại bệ hạ. Xin bệ hạ hãy nhận biết rằng tay tôi không làm điều ác và bất công, tôi không phạm đến bệ hạ, nhưng bệ hạ cứ âm mưu hãm hại mạng sống tôi. Xin Thiên Chúa xét xử cho bệ hạ và tôi, và xin Chúa báo thù cho tôi. Nhưng tay tôi sẽ không phạm đến thân bệ hạ. Như ngạn ngữ xưa có nói "Ác giả ác báo", nhưng tay tôi cũng sẽ không phạm đến bệ hạ. Hỡi vua Israel, bệ hạ bắt bớ ai? Bệ hạ bắt một con chó chết, một con bọ chét sao? Xin Chúa làm quan án và xét xử cho tôi và bệ hạ, xin Chúa nhìn xem và xét xử vụ này mà giải thoát tôi khỏi tay bệ hạ".

    Ðavít vừa dứt lời, Saolê liền nói: "Hỡi Ðavít con ta, có phải tiếng đó là tiếng của con không?" Saolê cất tiếng khóc và nói cùng Ðavít rằng: "Con công chính hơn cha, con làm ơn cho cha mà cha trả oán cho con. Hôm nay con vạch rõ, con đối xử nhân đạo với cha, vì mặc dầu Chúa đã trao cha vào tay con mà con cũng không giết cha. Nào có ai gặp kẻ thù mà để nó đi yên lành không? Vậy xin Chúa báo đáp lại cho con về ân huệ mà con đã làm cho cha trong ngày hôm nay. Nay cha biết chắc rằng con sẽ làm vua, và con sẽ nắm mãi mãi trong tay con vương quốc Israel".

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 56, 2. 3-4. 6 và 11

    Ðáp: Nguyện xót thương con, lạy Chúa, nguyện xót thương con (c. 2a).

    Xướng: 1) Nguyện xót thương con, lạy Chúa, nguyện xót thương con, vì linh hồn con tìm đến nương tựa Ngài. Con nương nhờ bóng cánh của Ngài, cho tới khi cơn hoạn nạn qua đi. - Ðáp.

    2) Con kêu lên Thiên Chúa Tối Cao, Thiên Chúa thực hiện cho con điều lành. Nguyện Chúa tự trời thi ân và cứu độ con, làm cho những người bách hại con phải nhục nhã, nguyện Chúa tỏ ra ân sủng và lòng trung tín của Ngài. - Ðáp.

    3) Lạy Chúa, xin Ngài hiện ra cao cả trên trời, xin tỏ vinh quang Ngài ra trên toàn cõi đất, vì đức từ bi Chúa cao tới cõi trời, và lòng trung tín Ngài chạm ngàn mây. - Ðáp.

     

    Alleluia: Ga 10, 27

    Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và chúng theo Ta". - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Mc 3, 13-19

    "Người gọi những kẻ Người muốn gọi để họ ở cùng Người".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

    Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi và gọi những kẻ Người muốn gọi, và họ đến cùng Người. Người chọn mười hai vị để theo Người, và sai các ông đi giảng và ban cho các ông quyền trừ quỷ. Mười hai vị ấy là: Simon mà Người đặt tên là Phêrô, Giacôbê con ông Giêbêđê, và Gioan là em Giacôbê, (cả hai được Người đặt tên là Boanerges, nghĩa là con của sấm sét), rồi đến Anrê, Philipphê, Bartôlômêô, Matthêu, Tôma, Giacôbê con ông Alphê, Tađêô, Simon nhiệt tâm, và Giuđa Iscariô là kẻ nộp Người.

     

    Ðó là lời Chúa.

     

    image.png

     

    BẠN VÀ TÔI CÙNG ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

    Đức Kitô tuyển chọn  

     

    Hôm nay, Thứ Sáu Tuần 2 Thường Niên hậu Giáng Sinh, chủ đề "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân " của chung Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh được tỏ hiện nơi việc Người làm như bài Phúc Âm hôm nay thuật lại sau đây:

    "Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi và gọi những kẻ Người muốn gọi, và họ đến cùng Người. Người chọn mười hai vị để theo Người, và sai các ông đi giảng và ban cho các ông quyền trừ quỷ". 

    Phải, "Người Con duy nhất đến từ Cha", một Người Con "đầy ân sủng và chân " trong bài Phúc Âm hôm nay cho thấy: thứ nhất ở chỗ Người có quyền tuyển chọn "những kẻ Người muốn gọi"; thứ hai ở chỗ Người thu hút được những ai Người muốn tuyển chọn "và họ đến cùng Người... để theo Ngườinhư Người mong muốnthứ ba ở chỗ Người có quyền truyền khiến trong việc "sai các vị đi rao giảng"; thứ bốn ở chỗ Người có thể "ban cho các ông quyền trừ quỷ".

    Trong danh sách liệt kê những chàng thanh niên thuộc nhóm 12 môn đệ kể như ưu tú vì được chọn làm tông đồ (liên quan đến hàng giáo phẩm sau này), người ta thấy danh sách này bao gồm đủ mọi thành phần khác biệt. Về nghề nghiệp, từ đánh cá, như hai cặp anh em Simon và Anrê, Giacôbê và Gioan, đến thu thuế như Mathêu. Về bản chất, từ khuynh hướng ngờ vực như Toma đến khuynh hướng phản bội như Giuđa Ích-Ca. Về tính cách, từ trầm lặng như Bartholomeo, Giacobe con Alphe và Tadeo đến năng động như Philiphe và Simon nhiệt tâm.

    Vấn đề được đặt ra ở đây là tại sao "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân " mà lại có thể chọn một người môn đệ sẽ phản nộp Người sau này? Phải chăng vì Người lầm, hay là cố ý như vậy?? Nếu Người chắc chắn không thể nào lầm thì Người cố ý chọn người môn đệ sẽ phản nội Người sau này để làm gì??? 

    Phải chăng chính sự kiện Người cố ý chọn cả người môn đệ sẽ phản nộp Người sau này là chứng cớ hùng hồn và chân thực nhất cho thấy "Người Con duy nhất đến từ Cha" này "đầy ân sủng và chân "!?! 

    Ở chỗ, Người yêu thương hết mọi người không trừ ai, dù tốt hay xấu, dù giỏi hay dở, dù khôn hay dại v.v., và tình yêu của Người là tình yêu vô cùng bất tận, một tình yêu theo bản tính nhân loại của Người "đã yêu cho đến cùng" (Gioan 13:1): Người đã yêu cả người môn đệ được liệt kê cuối "cùng" này trong cả 3 danh sách tông đồ ở bộ 3 Phúc Âm Nhất Lãm, và Người yêu người môn đệ này "cho đến cùng" ở chỗ cũng cúi xuống rửa chân cho cả người môn đệ cuối "cùng" này nữa

    Thành phần môn đệ được Chúa Giêsu tuyển chọn làm tông đồ của Người, và được Người đặc biệt tỏ mình ra cho, nhờ đó thấu hiểu Người mà trở nên thành phần chứng nhân tiên khởi của Người sau này, là thành phần được Người sử dụng như tấm gương phản chiếu Người "là ánh sáng thế gian" (Gioan 8:12): "Các con là ánh sáng thế gian. Một thành xây trên núi không thể bị che khuất được nữa" (Mathêu 5:14).

    Chính vì bản chất của thành phần môn đệ làm tông đồ chứng nhân cần phải tỏa chiếu ánh sáng là Chúa Kitô như thế mới có chi tiết ở ngay đầu của bài Phúc Âm hôm nay: "Chúa Giêsu lên núi và gọi những kẻ Người muốn gọi, và họ đến cùng Người". Nếu Chúa Giêsu "lên núi" (ám chỉ Người ở một tầm mức trổi vượt, cao vời, tầm mức lý tưởng) để gọi một số các môn đệ của Người thì ai đáp ứng lời kêu gọi của Người cũng phải "lên núi" với Người, như các tông đồ đã thực hiện, ở chỗ " họ đến cùng Người".

    Nếu bài Phúc Âm hôm nay bao gồm cả thành phần môn đệ tốt lành lẫn không tốt lành, bao gồm cả chiều cao trọn lành "lên núi" theo lý tưởng được kêu gọi lẫn những yếu hèn theo bản tính loài người vẫn còn tiềm ẩn nơi bản thân mỗi người môn đệ được tuyển chọn này, thì Bài Đọc 1 cho Năm Chẵn hôm nay cũng bao gồm cả lành lẫn dữ, cả tốt lẫn xấu, mà lành thắng dữ v.v. nơi câu chuyện được Sách Samuel quyển 1 thuật lại về sự kiện "Saolê đem ba ngàn người được tuyển chọn trong toàn dân Israel và đi tìm Ðavít và các người theo ông".

    Lý do Vua Saulê làm như vậy là vì vua lại bị quyền lực tối tăm tiếp tục ám ảnh trong mối ghen hờn về tầm ảnh hưởng của chàng Đavít trên dân chúng sau biến cố chàng thắng được đối thủ khổng lồ Gồliát, đến độ vua đã không thể chống cưỡng được ý đồ sát hại đối thủ Đavít của mình

    Chính cái cả giận mất khôn đã làm cho vua trở thành mù quáng, đến độ vua đã làm một việc chẳng khác gì như một đứa trẻ con. Ở chỗ, thay vì vua sai quân quốc đi lùng giết địch thù của mình, thì đích thân vua là một vị vua oai nghi lẫm liệt lại kéo một đoàn quân hùng hậu đi lùng giết một bầy tôi thấp hèn chẳng có bao nhiêu thuộc hạ của vua. 

    Thế nhưng, Thiên Chúa vẫn không bỏ vua, vẫn lợi dụng hoàn cảnh của chính việc vua làm để đánh động vua. Bởi thế, vua đã lọt ngay vào tay Đavít, lọt ngay vào chính cái hang động Đavít đang ẩn nấp vua: "Nơi đây có một cái hang, Saolê vào đó đi việc cần. Ðavít và những người theo ông đang núp phía trong hang".

    Như Chúa Giêsu dù biết môn đệ Giuđa Íchca phản bội vẫn tuyển chọn và yêu thương cho đến cùng, Thiên Chúa cũng đã sử dụng ngay con người là địch thù kiếm đối thủ không đội trời chung của vua là chàng Đavít trẻ trung ngây thơ vô tội để tha cho vua, không sát hại vua, cho dù chàng có thể làm điều đó về cả thể lý lẫn luân lý, thế nhưng chàng đã không dám làm không phải vì nhát sợ mà là vì tôn kính vua:

    "Các người đầy tớ nói với Ðavít rằng: 'Ðây là ngày Chúa phán cùng ông: Ta trao thù địch của ngươi cho ngươi, để ngươi đối xử với hắn thế nào tuỳ ý ngươi'. Vậy Ðavít đứng lên, lén cắt một mảnh chiến bào của Saolê. Sau đó Ðavít hối hận, vì đã cắt áo chiến bào của Saolê. Chàng nói với các người theo mình rằng: 'Xin Chúa thương tôi, đừng để tôi làm việc này cho chủ tôi, đấng Chúa xức dầu, là ra tay sát hại vua, vì vua là đấng xức dầu của Chúa'. Ðavít ngăm đe những người theo mình không được phép xông vào Saolê".

    Và quả nhiên, thái độ cao thượng đầy bác ái yêu thương đối với kẻ tìm sát hại mình và tôn kính vị bề trên được Thiên Chúa tuyển chọn của mình, mà chàng Đavít đã tỏ ra, thật sự đã mỹ mãn mang lại kết quả tốt đẹp ngoài lòng mong ước, như được cùng bài đọc thuật lại như thế này:

    "Saolê đứng lên ra khỏi hang và tiếp tục cuộc hành trình. Ðavít cũng đứng dậy đi theo Saolê ra khỏi hang và gọi giật sau lưng vua rằng: 'Tâu đức vua'. Saolê nhìn lại đàng sau, Ðavít sấp mình kính lạy và nói cùng Saolê ... Ðavít vừa dứt lời, Saolê liền nói: 'Hỡi Ðavít con ta, có phải tiếng đó là tiếng của con không?' Saolê cất tiếng khóc và nói cùng Ðavít rằng: 'Con công chính hơn cha, con làm ơn cho cha mà cha trả oán cho con. Hôm nay con vạch rõ, con đối xử nhân đạo với cha, vì mặc dầu Chúa đã trao cha vào tay con mà con cũng không giết cha. Nào có ai gặp kẻ thù mà để nó đi yên lành không? Vậy xin Chúa báo đáp lại cho con về ân huệ mà con đã làm cho cha trong ngày hôm nay. Nay cha biết chắc rằng con sẽ làm vua, và con sẽ nắm mãi mãi trong tay con vương quốc Israel'".

    Bài Đáp Ca hôm nay vẫn tiếp tục phản ảnh tâm tình tin tưởng của chàng Đavít (câu 1) trong Bài Đọc 1 hôm nay nơi Vị Thiên Chúa chân thật duy nhất là Đấng chẳng những bảo vệ chở che chàng (câu 2) mà còn từ bi nhân ái với cả kẻ tìm hại mạng sống của chàng nữa (câu 3): 

    1) Nguyện xót thương con, lạy Chúa, nguyện xót thương con, vì linh hồn con tìm đến nương tựa Ngài. Con nương nhờ bóng cánh của Ngài, cho tới khi cơn hoạn nạn qua đi. 

    2) Con kêu lên Thiên Chúa Tối Cao, Thiên Chúa thực hiện cho con điều lành. Nguyện Chúa tự trời thi ân và cứu độ con, làm cho những người bách hại con phải nhục nhã, nguyện Chúa tỏ ra ân sủng và lòng trung tín của Ngài. 

    3) Lạy Chúa, xin Ngài hiện ra cao cả trên trời, xin tỏ vinh quang Ngài ra trên toàn cõi đất, vì đức từ bi Chúa cao tới cõi trời, và lòng trung tín Ngài chạm ngàn mây. 

     

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

     

     

    TN.II-6.mp3 

     

     

    LeThanhPhanxicoSalesio.mp3  

     

     

    Thánh Phanxicô Salêsio 24/1

    Xin đọc bài của ĐTC Biển Đức XVI về vị thánh này ở cái link dưới đây

    Thánh Francis de Sales

     

    image.png

     

    --