4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG - CN6TN-A

 

  •  
    TINH CAO
     
    Feb 15 at 6:17 AM
     
     

    Chúa Nhật 6TN-A

     

    BẠN VÀ TÔI THAM DỰ BÀN TIỆC LỜI CHÚA

     

     

    Bài Ðọc I: Sir 15,16-21

    "Người không truyền dạy cho một ai làm điều gian ác"

    Bài trích sách Ðức Huấn ca.

    Nếu người muốn tuân giữ các giới răn:

    việc trung thành giữ các giới răn là tùy ở ngươi.

    Người đặt trước mặt ngươi nước và lửa,

    ngươi muốn cái gì, thì giơ tay ra trên đó.

    Trước mặt con người là sự sống và sự chết, sự lành và sự dữ,

    họ thích thứ nào, thì được thứ ấy.

    Bởi chưng, Thiên Chúa đầy khôn ngoan, hùng dũng và toàn năng.

    Người luôn luôn nhìn thấy mọi loài.

    Chúa nhìn đến những kẻ kính sợ Người,

    và thấu suốt mọi hành động của con người.

    Người không truyền dạy cho một ai làm điều gian ác,

    và không cho phép một ai phạm tội.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv. 118,1-2, 4-5, 17-18, 33-34

    Ðáp: Phước đức những ai tiến thân trong luật pháp của Chúa.

    Xướng 1) Phước đức những ai có đường lối tinh tuyền, họ tiến thân trong luật pháp của Chúa. Phước đức những ai giữ lời Chúa răn bảo, những người đó tận tâm tìm kiếm Chúa. - Ðáp.

    2) Phần Chúa, Chúa ban bố huấn lệnh, để chúng được tuân giữ hết sức ân cần. Nguyện cho đường nẻo tôi vững chắc, để tuân giữ thánh chỉ của Chúa. - Ðáp.

    3) Xin gia ân cho tôi tớ Chúa được sống, để tuân giữ những lời Chúa răn. Xin mở rộng tâm hồn con mắt của tôi, để quân chiêm những điều kỳ diệu trong Luật Chúa. - Ðáp.

    4) Lạy Chúa, xin tỏ cho tôi biết đường lối thánh chỉ Ngài, để cho tôi được hoàn toàn tuân giữ. Xin giáo huấn tôi, để tôi tuân cứ luật pháp của Ngài, và để tôi hết lòng vâng theo luật đó. - Ðáp.

     

    Bài Ðọc II: 1Cor 2,6-10

    "Thiên Chúa đã tiền định từ trước muôn thuở, để làm nên sự hiển vinh của chúng ta".

    Bài trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gởi tín hữu Corintô.

    Anh em than mến, chúng tôi có bàn giải sự khôn ngoan

    với những người toàn thiện, mà đó không phải là sự khôn ngoan của thế gian,'

    cũng không phải của những bậc vua chúa thế trần,

    hạng người đã bị dồn vào chỗ hư vong.

    Nhưng chúng tôi thuyết sự khôn ngoan đầy nhiệm mầu của Thiên Chúa,

    vẫn được giấu kín, mà Thiên Chúa đã tiền định từ trước muôn thuở,

    để làm nên sự hiển vinh của chúng tôi.

    Sự khôn ngoan đó, không một ai trong các vua chúa thế trần đã biết tới:

    vì giả thử nhận biết, hẳn họ đã không đóng đinh Chúa sự hiển vinh.

    Nhưng chúng tôi rao giảng như lời đã chép:

    "Sự mắt chưa từng thấy và tai chưa từng nghe,

    và lòng người cũng chưa từng mơ ước tới,

    đó là tất cả những điều Thiên Chúa đã làm ra cho những ai yêu mến Người".

    Bởi chưng Thiên Chúa đã mạc khải điều đó cho chúng tôi,

    do Thánh Thần của Người.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Alleluia: Joan 1,14 và 12b

    Alleluia! Alleluia! Lạy Chúa, xin hãy nói, vì tôi tớ Chúa đang nghe; Chúa có lời ban sự sống đời đời. Alleluia!

     

    Phúc Âm: Mt 5, 17-37

    "Người xưa đã bảo như thế, còn Ta, Ta bảo thật các con thế này".

    Bài trích Phúc Âm theo Thánh Matthêu.

    Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng:

    "Các con đừng tưởng Ta đến để hủy bỏ lề luật hay các tiên tri:

    Ta không đến để hủy bỏ, nhưng để kiện toàn. Vì Ta bảo thật các con:

    Cho dù trời đất có qua đi, thì một chấm một phẩy trong bộ luật

    cũng không bỏ sót, cho đến khi mọi sự hoàn thành.

    Bởi vậy, ai hủy bỏ một trong những điều luật nhỏ mọn nhất,

    và dạy người khác làm như vậy, sẽ kể là người nhỏ nhất trong Nước Trời;

    Trái lại, ai giữ và dạy người ta giữ những điều đó,

    sẽ được kể là người cao cả trong Nước Trời.

    Nếu các con không công chính hơn các luật sĩ và biệt phái,

    thì các con chẳng được vào Nước Trời đâu.

    Các con đã nghe dạy người xưa rằng:

    Không được giết người.

    Ai giết người, sẽ bị luận phạt nơi toà án.

    Còn Ta, Ta bảo các con: Bất cứ ai phẩn nộ với anh em mình,

    thì sẽ bị toà án luận phạt.

    Ai bảo anh em là ngốc, thì bị phạt trước công nghị.

    Ai rủa anh em là "khùng", thì sẽ bị vạ lửa địa ngục.

    Nếu ngươi đang dâng của lễ nơi bàn thờ

    mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với ngươi,

    thì ngươi hãy để của lễ lại trước bàn thờ,

    đi làm hòa với người anh em ngươi trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ.

    Hãy liệu làm hòa với kẻ thù ngay lúc còn đi dọc đường với nó,

    kẻo kẻ thù sẽ đưa ngươi ra trước mặt quan tòa,

    quan tòa lại trao ngươi cho tên lính canh và ngươi sẽ bị tống ngục.

    Ta bảo thật cho ngươi biết:

    "Ngươi sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng bạc cuối cùng!"

    Các con đã nghe nói với người xưa rằng:

    "Chớ ngoại tình". Còn Ta, Ta bảo các con:

    "Hễ ai nhìn xem phụ nữ mà ước ao phạm tội với họ,

    thì đã ngoại tình với họ trong lòng rồi.

    Nếu con mắt phải của con nên dịp tội cho con,

    thì hãy móc nó mà ném xa con; vì thà mất một chi thể

    còn lợi hơn là toàn thân bị ném vào hỏa ngục.

    Và nếu tay phải con nên dịp tội cho con, thì hãy chặt mà ném nó xa con;

    vì thà mất một chi thể còn hơn là toàn thân bị ném vào hỏa ngục".

    Cũng có lời dạy rằng: "Ai ly dị vợi mình,

    trừ trường hợp tà dâm, thì làm cớ cho vợ ngoại tình;

    và ai cưới người vợ đã ly dị, cũng phạm tội ngoại tình".

    Các con cũng đã nghe có lời bảo người xưa rằng:

    "Chớ thề gian, nhưng hãy giữ trọn lời mình thề với Chúa".

    Còn Ta, Ta bảo các con:

    "Ðừng thề chi cả; đừng lấy trời mà thề,

    vì trời là ngai Thiên Chúa; đừng lấy đất mà thề, vì đất là bệ chân Người;

    đừng lấy Giêrusalem mà thề, vì là thành của Vua cao cả.

    Cũng đừng chỉ đầu ngươi mà thề,

    vì ngươi không thể làm cho một sợi tóc ra trắng hay đen được.

    Nhưng lời nói của các con phải là: Có thì nói có,

    không thì nói không, thêm điều đặt chuyện là bởi ma quỷ mà ra".

    Ðó là lời Chúa.

     

    Image result for Mt 5, 17-37

     

     

     

    TÔI ĂN - NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

     

    "Ta không đến để hủy bỏ, nhưng để kiện toàn"... "sự khôn ngoan đầy nhiệm mầu của Thiên Chúa"

     

    Bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Nhật VI Thường Niên Năm A, khá dài, với 20 câu ở gần cuối đoạn 5 của Phúc Âm Thánh ký Mathêu, bao gồm những lời giáo huấn của Chúa Giêsu về Bài Giảng Phúc Đức Trọn Lành sau phần mở đầu liên quan đến chính Các Phúc Đức Trọn Lành (Chúa Nhật IV Thường Niên Năm A) và vai trò "là muối đất" và "là ánh sáng thế gian" của thành phần tông đồ môn đệ của Người với thế giới nhân sinh (Chúa Nhật IV Thường Niên Năm A).

    Bài Phúc Âm 20 câu hôm nay bao gồm, Chúa Giêsu muốn so sánh, hay đúng hơn, muốn khẳng định giáo huấn của Người là những gì làm cho lề luật của Thiên Chúa ở trong Cựu Ước của dân Do Thái được nên trọn, đạt được mục đích của lề luật, qua tinh thần của luật chứ không phải chữ nghĩa của luật: "Các con đừng tưởng Ta đến để hủy bỏ lề luật hay các tiên tri: Ta không đến để hủy bỏ, nhưng để kiện toàn". Bởi thế, Chúa Giêsu dùng phương pháp so sánh về 3 điều tiêu biểu nhất, liên quan đến điều răn thứ 5 "chớ giết người", điều răn thứ 9 "chớ muốn vợ chồng người" và  điều răn thứ 8 "chớ làm chứng dối", như sau

    1- Giết người: "Các con đã nghe dạy người xưa rằng: Không được giết người. Ai giết người, sẽ bị luận phạt nơi toà án. Còn Ta, Ta bảo các con: Bất cứ ai phẩn nộ với anh em mình, thì sẽ bị toà án luận phạt. Ai bảo anh em là ngốc, thì bị phạt trước công nghị. Ai rủa anh em là "khùng", thì sẽ bị vạ lửa địa ngục".

    2- Ngoại tình: "Các con đã nghe nói với người xưa rằng: 'Chớ ngoại tình'. Còn Ta, Ta bảo các con: 'Hễ ai nhìn xem phụ nữ mà ước ao phạm tội với họ, thì đã ngoại tình với họ trong lòng rồi'";

    3- Thề Nguyền: "Các con cũng đã nghe có lời bảo người xưa rằng: 'Chớ thề gian, nhưng hãy giữ trọn lời mình thề với Chúa'. Còn Ta, Ta bảo các con: 'Ðừng thề chi cả; đừng lấy trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa; đừng lấy đất mà thề, vì đất là bệ chân Người; đừng lấy Giêrusalem mà thề, vì là thành của Vua cao cả. Cũng đừng chỉ đầu ngươi mà thề, vì ngươi không thể làm cho một sợi tóc ra trắng hay đen được. Nhưng lời nói của các con phải là: Có thì nói có, không thì nói không, thêm điều đặt chuyện là bởi ma quỷ mà ra".

    Căn cứ vào các câu giáo huấn về 3 giới răn tiêu biểu quan trọng trên đây, chúng ta thấy, vì Bài Giảng Trên Núi là bài giảng về phúc đức trọn lành, giúp cho những ai muốn theo Người nhờ đó có thể sống xứng đúng với tư cách là con cái của Cha trên trời là Đấng trọn lành, mà Chúa Giêsu đã vạch ra cho các vị môn đệ đang nghe Người bấy giờ biết những ý nghĩa sâu xa của từng hành động luân thường đạo lý liên quan đến lề luật tự nhiên của Thiên Chúa. Thậm chí Ngưòi còn chỉ cho các vị biết cách để làm sao hoàn tất được giáo huấn trổi vượt của Người nữa, như chúng ta đọc thấy trong Bài Phúc Âm hôm nay.

    Trước hết, về hành động "giết người", Người dạy rằng không phải chỉ ở chỗ làm mất mạng sống về thể lý của anh chị em mình, mà còn bao gồm cả việc phẫn nộ với họ, khinh bỉ họ và nguyền rủa họ nữa. Đó là lý do Thánh Gioan Tông Đồ đã khẳng định rằng: "Ai ghét anh em mình là kẻ sát nhân - Whoever hates his brother is a murderer" (1Gioan 3:15).

    Để tránh hành động giết người có tính cách tâm linh là ghen ghét ở chỗ phẫn nộ, khinh bỉ và nguyền rủa anh em mình, nhất là những ai tác hại đến mình là nạn nhân của họ, Chúa Giêsu đã dạy thành phần môn đệ của Người rằng khi các vị là nạn nhân thì phải về làm hòa với phạm nhân của các vị trước khi dâng của lễ cho Thiên Chúa, nghĩa là hãy tự động quảng đại tha thứ cho phạm nhân của mình để xứng đáng cử hành "mầu nhiệm thánh" và mới xứng đáng dâng của lễ lên Đấng là Tình Yêu vô cùng nhân hậu đầy lòng thứ tha:

    "Nếu ngươi đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với ngươi, thì ngươi hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ngươi trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ".

    Sau nữa về hành động "ngoại tình", Người dạy rằng không phải chỉ ở chỗ giao hợp với nhau về xác thịt mà còn ở chỗ thèm muốn xác thịt của người nữ nữa. Và chính vì thế mà Người đã dạy phải làm sao để tránh dịp tội ở ngay bản thân mình, chứ không phải ở ngoại cảnh bên ngoài, dù người nữ nào đó có cố tình cám dỗ mình chăng nữa:

    "Nếu con mắt phải của con nên dịp tội cho con, thì hãy móc nó mà ném xa con; vì thà mất một chi thể còn lợi hơn là toàn thân bị ném vào hỏa ngục. Và nếu tay phải con nên dịp tội cho con, thì hãy chặt mà ném nó xa con; vì thà mất một chi thể còn hơn là toàn thân bị ném vào hỏa ngục".

    Sau hết về hành động thề nguyền, Người dạy rằng không phải chỉ ở chỗ "thề gian" nghĩa là không trung thành với lời thề của mình "nhưng hãy giữ trọn lời mình thề với Chúa", mà còn ở chỗ chẳng cần phải thề gì hết: "Có thì nói có, không thì nói không", sống một cách thành thật ở mọi nơi và trong mọi lúc, chứ không quanh quéo làm sao cho được như ý của mình, bất chấp sự thật, bất chấp thủ đoạn, theo đường lối của ngụy thần "là tên dối trá và là cha của những sự giả dối" (Gioan 8:44): "thêm điều đặt chuyện là bởi ma quỷ mà ra".

    Tất cả những gì Chúa Giêsu dạy trong Bài Phúc Âm hôm nay so với lề luật cũ để hoàn trọn lề luật của Thiên Chúa đã ban cho dân Do Thái phải nói là những điều hoàn thiện hóa bản tính tự nhiên của con người, nhất là bản tính đã bị băng hoại bởi nguyên tội luôn hướng hạ đầy tội lỗi xấu xa khốn nạn, và giáo huấn này chứng thực tất cả những gì khôn ngoan của trời cao được tỏ cho con người qua Chúa Giêsu Kitô.

    Thật vậy, giáo huấn của Chúa Giêsu là Lời Nhập Thể trong Bài Phúc Âm hôm nay cho thấy sự khôn ngoan của Thiên Chúa, một sự khôn ngoan cũng đã được vị Tông Đồ Dân Ngoại Phaolô truyền giảng qua các giáo huấn hoàn toàn phản ảnh Phúc Âm, phản ảnh giáo huấn của Chúa Kitô, Đấng ngài chứng thực bằng chính đời sống của ngài, như ngài đã được Thiên Chúa mạc khải cho biết: "Thiên Chúa đã mạc khải điều đó cho chúng tôi, do Thánh Thần của Người", một sự khôn ngoan siêu việt được ngài khẳng định như sau:

    "Chúng tôi thuyết sự khôn ngoan đầy nhiệm mầu của Thiên Chúa, vẫn được giấu kín, mà Thiên Chúa đã tiền định từ trước muôn thuở, để làm nên sự hiển vinh của chúng tôi.... 'Sự mắt chưa từng thấy và tai chưa từng nghe, và lòng người cũng chưa từng mơ ước tới, đó là tất cả những điều Thiên Chúa đã làm ra cho những ai yêu mến Người'".

    Đó là lý do tác giả của Sách Huấn Ca trong Bài Đọc 1 hôm nay đã khẳng định về ý định của Thiên Chúa đối với con người trong việc Ngài ban hành các huấn lệnh của Ngài cho họ và trách nhiệm chọn lựa lành dữ và sống chết của họ đối với các huấn lệnh của Thiên Chúa:

    Về ý định của Thiên Chúa đối với con người trong việc Ngài ban hành các huấn lệnh của Ngài cho họ: "Thiên Chúa đầy khôn ngoan, hùng dũng và toàn năng. Người luôn luôn nhìn thấy mọi loài. Chúa nhìn đến những kẻ kính sợ Người, và thấu suốt mọi hành động của con người. Người không truyền dạy cho một ai làm điều gian ác, và không cho phép một ai phạm tội".

    Về trách nhiệm chọn lựa lành dữ và sống chết của họ đối với các huấn lệnh của Thiên Chúa: "Nếu người muốn tuân giữ các giới răn: việc trung thành giữ các giới răn là tùy ở ngươi. Người đặt trước mặt ngươi nước và lửa, ngươi muốn cái gì, thì giơ tay ra trên đó. Trước mặt con người là sự sống và sự chết, sự lành và sự dữ, họ thích thứ nào, thì được thứ ấy".

    Để được như vậy, để có thể luôn đáp ứng ý muốn của Thiên Chúa qua các huấn lệnh mang lại sự sống của Thiên Chúa, con người tự bản chất vốn mù quáng và yếu đuối bởi bản tính đã bị hư hoại theo nguyên tội không thể nắm vững được đâu là những gì chân thật nhất, tốt lành nhất và đẹp lòng Chúa nhất để mà tuân theo một cách trung thành và dễ dàng, nên họ cần phải liên lỉ tỉnh thức và cầu nguyện theo chiều hướng của câu Đáp Ca hôm nay: "Lạy Chúa, xin tỏ cho tôi biết đường lối thánh chỉ Ngài, để cho tôi được hoàn toàn tuân giữ. Xin giáo huấn tôi, để tôi tuân cứ luật pháp của Ngài, và để tôi hết lòng vâng theo luật đó". 

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

     

    TN.CNVI-A.mp3  

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHpJPrtvnMswbeba%3DNovO%2BOs-%2B2mHGCK8Ydvqqr6XKHW5A%40mail.gmail.com.
     

 

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BẢY CN5TN-A

 

  •  
    Tinh Cao

    Feb 14 at 3:01 PM
     
     

    Thứ Bảy CN5TN-A

     

    BỮA TIỆC Lời Chúa

     

    Bài Ðọc I: (Năm II) 1 V 12, 26-32; 13, 33-34

    "Giêroboam đúc hai con bò vàng".

    Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.

    Trong những ngày ấy, Giêroboam nói trong lòng rằng: "Giờ đây vương quốc sẽ trở về với nhà Ðavít; nếu dân này lên Giêrusalem để tế lễ trong nhà Chúa, thì lòng dân này sẽ quy thuận với chủ mình là Roboam, vua xứ Giuđa; họ sẽ giết ta và trở về với Roboam". Bấy giờ, ông triệu tập hội nghị và đúc hai con bò vàng, ông nói với dân chúng rằng: "Các ngươi không cần phải lên Giêrusalem nữa. Hỡi Israel, đây những vị thần minh đã dẫn ngươi ra khỏi đất Ai-cập". Ông đặt một con bò vàng ở Bêthel và một con ở Ðan. Việc đó là dịp tội cho dân Israel, vì dân chúng lên tận Ðan để thờ con bò vàng. Ông còn xây chùa miếu trên những nơi cao, đặt các người trong dân làm tư tế, họ không phải là con cháu Lêvi. Ông chọn ngày rằm tháng tám là ngày lễ trọng, giống như lễ trọng thường cử hành trong xứ Giuđa. Ông lên bàn thờ để tế những tượng bò mà ông đã đúc, ông làm như thế ở Bêthel; cũng tại Bêthel, ông đã thiết lập hàng tư tế trong các chùa miếu mà ông đã xây cất trên những nơi cao.

    Sau các sự việc đó, Giêroboam chẳng những không dứt bỏ đàng tội lỗi, mà trái lại ông còn tiếp tục đặt ở những nơi cao hàng tư tế chọn trong dân chúng. Do đó, nhà Giêroboam phạm tội, bị lật đổ và xoá khỏi mặt đất.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 105, 6-7a. 19-20. 21-22.

    Ðáp: Lạy Chúa, xin nhớ chúng con khi gia ân huệ cho dân Ngài (c. 4a).

    Xướng: 1) Chúng tôi đã phạm tội cũng như tổ phụ chúng tôi, chúng tôi đã làm điều gian ác và ăn ở bất nhân. Tổ phụ chúng tôi, khi còn ở bên Ai-cập, đã không suy xét những việc lạ lùng của Chúa. - Ðáp.

    2) Dân chúng đã đúc con bò tại Horéb, và lễ bái thần tượng đã đúc bằng vàng. Họ đem vinh quang của mình đánh đổi lấy hình tượng con bò ăn cỏ. - Ðáp.

    3) Họ đã quên Thiên Chúa là Ðấng cứu độ mình, Ðấng đã làm những điều trọng đại bên Ai-cập, Ðấng đã làm những điều kỳ diệu trên lãnh thổ họ Cam, và những điều kinh ngạc nơi Biển Ðỏ. - Ðáp.

     

    Alleluia: Tv. 94, 8ab

    Alleluia, alleluia - Ước gì hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Mc 8,1-10

    "Họ ăn no nê".

    Bài trích Phúc Âm theo Thánh Marcô.

    Trong những ngày ấy, dân chúng theo Chúa Giêsu đông đảo, và họ không có gì ăn, Người gọi các môn đệ và bảo: "Ta thương đám đông, vì này đã ba ngày rồi, họ không rời bỏ Ta và không có gì ăn. Nếu Ta để họ đói mà về nhà, họ sẽ mệt lả giữa đường, vì có nhiều người từ xa mà đến".

    Các môn đệ thưa: "Giữa nơi hoang địa nầy, lấy đâu đủ bánh cho họ ăn no".

    Và người hỏi các ông: "Các con có bao nhiêu bánh?"

    Các ông thưa: "Có bảy chiếc".

    Người truyền dân chúng ngồi xuống đất, rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ phân phát.

    Các ông chia cho dân chúng.

    Các môn đệ còn có mấy con cá nhỏ.

    Người cũng đọc lời chúc tụng và truyền cho các ông phân phát.

    Dân chúng ăn no nê và người ta thu lượm những miếng còn thừa lại được bảy thúng.

    Số người ăn độ chừng bốn ngàn.

    Rồi Người giải tán họ, kế đó Người cùng các môn đệ xuống thuyền đến miền Ðammanutha.

    Ðó là Lời Chúa.

     

    Related image

     

     

    TÔI ĂN - NHAI VÀ NUỐT BỮA TIỆC Lời Chúa VÀ THÁNH THỂ

    LÀ BÁNH SỰ SỐNG

     

     

    ĐỨC KITÔ - HÓA BÁNH RA NHIỀU

     

     

    Theo bộ Phúc Âm Nhất Lãm thì Chúa Giêsu đã làm phép lạ bánh hóa ra nhiều 2 lần. Bài Phúc Âm hôm nay thuật lại Chúa Giêsu hóa bánh ra nhiều lần thứ hai. Chính việc Người hóa bánh ra nhiều bởi lòng thương xót của Người với dân chúng cũng chứng thực Ngưòi thực sự là "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý", hợp với chủ đề cho Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh mà hôm nay là Thứ Bảy trong Tuần Thứ V.

     

    Đúng thế, "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý" này không phải chỉ tỏ mình ra qua việc Người "đầy ân sủng" ở chỗ chữa lành bệnh tật và khu trừ ma quỉ cho dân chúng, mà còn "đầy chân lý" ở chỗ giảng dạy chung dân chúng với tất cả quyền uy và thế giá của mình, cũng như ở chỗ soi lòng mở trí cho thành phần trí thức và quyền hành trong dân, như nhóm biệt phái và luật sĩ, kỳ lão và tư tế, mỗi khi họ theo dõi Người để đặt vấn đề với Người và để bắt bẻ Người.

     

    Qua bài Phúc Âm hôm nay, "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý" ấy còn tỏ ra mình "đầy ân sủng" ở chỗ Người quan tâm đến cả nhu cầu ăn uống căn bản bất khả thiếu của dân chúng bằng việc hóa bánh ra nhiều nữa; trong khi đó, các môn đệ của Người hầu như chẳng ai để ý gì hết, hay có để ý đi nữa cũng không biết làm sao có thể đáp ứng nhu cầu của dân chúng, nếu quan tâm tại sao các vị không tự động đến thân thưa cùng Thày mình, như trường hợp Mẹ Maria trong tiệc cưới Cana: "Họ hết rượu rồi" (Gioan 2:3)?

     

    Chúa Giêsu tự biết Người phải làm gì, nhưng Người muốn bao gồm cả phần của những ai theo Người nữa, thành phần đã được Người tuyển chọn để thay thế Người chăm sóc đoàn chiên của Người sau này. Trước hết bằng việc tỏ cho họ thấy mối quan tâm thương cảm dân chúng của Người: "Trong những ngày ấy, dân chúng theo Chúa Giêsu đông đảo, và họ không có gì ăn, Người gọi các môn đệ và bảo: 'Ta thương đám đông, vì này đã ba ngày rồi, họ không rời bỏ Ta và không có gì ăn. Nếu Ta để họ đói mà về nhà, họ sẽ mệt lả giữa đường, vì có nhiều người từ xa mà đến'".

     

    Sau nữa, Người muốn chính các môn đệ của Người phải cộng tác với Người, bằng việc đóng góp một chút gì đó họ có, để chính Người biến một chút đóng góp của các vị ấy tăng lên gấp bội, đủ để đáp ứng nhu cầu của dân chúng bấy giờ: "Các môn đệ thưa: 'Giữa nơi hoang địa nầy, lấy đâu đủ bánh cho họ ăn no'. Và người hỏi các ông: 'Các con có bao nhiêu bánh?' Các ông thưa: 'Có bảy chiếc'.... Các môn đệ còn có mấy con cá nhỏ". Theo tự nhiên thì "bảy chiếc bánh" và "mấy con cá nhỏ" của các môn đệ chẳng thấm thía vào đâu với con "số người ăn độ chừng bốn ngàn". Thế nhưng, cho đến bấy giờ các vị vẫn chưnghĩ được rằng Thày của các vị chỉ cần một chút ấy thôi vẫn có thể làm no thỏa số dân chúng ấy.

     

     Sau hết, Người chẳng những muốn các môn đệ đóng góp vào việc Người làm, bằng tất cả những gì họ có, dù chỉ một chút xíu, dù chẳng là bao nhiêu, miễn là có thế thôi, mà còn làm thừa tác viên ban phát "ân sủng" của Người cho dân chúng nữa, vì sau này các vị chính là thừa tác viên ban phát mầu nhiệm thánh qua các bí tích, nhất là Bí Tích Thánh Thể. Đó là lý do Phúc Âm cho thấy, sau khi "Người truyền dân chúng ngồi xuống đất, rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, tạ ơn, bẻ ra" thì chính Người không đích thân đi phân phát, mà "trao cho các môn đệ phân phát". Cả "mấy con cá nhỏ" cũng thế: "Người cũng đọc lời chúc tụng và truyền cho các ông phân phát". Kết quả tốt đẹp đó là: "Dân chúng ăn no nê và người ta thu lượm những miếng còn thừa lại được bảy thúng".

     

    Chi tiết "người ta thu lượm những miếng còn thừa lại được bảy thúng" càng cho thấy "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lý", Đấng ban ân sủng cho con người còn hơn cả mức độ họ cần, vì Người là "mục tử nhân lành đến cho chiên (chẳng những) được sự sống (mà còn là) một sự sống viên mãn" nữa (Gioan 10:10). Khi con người mới được Thiên Chúa tạo dựng nên, còn ở trong tình trạng công chính nguyên thủy, chưa biết đến tội lỗi là gì, bấy giờ họ mới có "sự sống" nhưng vẫn chưa phải là "sự sống viên mãn", cho tới khi "Lời đã hóa thành nhục thể và ở giữa chúng ta, chúng ta đã được thấy vinh hiển của Người, vinh hiển của Người Con duy nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và chân lý" (Gioan 1:14).

     

    Nếu không có "sự sống" và là "sự sống viên mãn" thì, như các Bài Đọc I cho ngày Thứ Tư và Thứ Sáu Tuần II Thường Niên ghi nhận, dù là Thánh Vương Đavít, một con người đầy lòng tin tưởng vào Chúa (điển hình là trận đấu với viên tướng vô đối thủ Goliat người Philitinh) và bác ái với địch thù của mình (điển hình là Vua Saolê tìm sát hại chàng nhưng chàng vẫn tha chết cho 2 lần), cũng có lúc sa ngã nặng nề với tội ngoại tình kèm theo cả tội sát nhân, như Bài Đọc I Thứ Sáu Tuần III Thường Niên cho thấy, hay tệ hơn nữa là Salomon, một vị vua, như Bài Đọc I cho Thứ Tư và Thứ Năm tuần này cho thầy, khôn ngoan đệ nhất thiên hạ nhưng vẫn bị tà thần ngẫu tượng của dân ngoại làm mê hoặc đến cố chấp ruồng bỏ Thiên Chúa.

     

    Thậm chí càng tệ hơn nữa, hơn ai hết và hơn bao giờ hết, là nhân vật Giêroboam trong Bài Đọc I hôm nay, một con người được Thiên Chúa nhưng không bất ngờ chọn làm vua 10 chi tộc Israel, như Bài Đọc I hôm qua cho thấy, mà vẫn chẳng những tỏ ra vô ơn bội nghĩa với Chúa lại còn âm mưu phản lại Ngài một cách trắng trợn, như thể ông ta là chúa tể chứ không phải là Đấng đã chọn ông, chỉ vì ông ta muốn "sự sống dồi dào" một cách chủ quan và vị kỷ, nhưng lại là những gì hủy diệt chính bản thân ông cùng với tất cả triều đại của ông. Ở chỗ, như Bài Đọc I hôm nay rõ ràng ghi thuật:

     

    "Trong những ngày ấy, Giêroboam nói trong lòng rằng: 'Giờ đây vương quốc sẽ trở về với nhà Ðavít; nếu dân này lên Giêrusalem để tế lễ trong nhà Chúa, thì lòng dân này sẽ quy thuận với chủ mình là Roboam, vua xứ Giuđa; họ sẽ giết ta và trở về với Roboam'. Bấy giờ, ông triệu tập hội nghị và đúc hai con bò vàng, ông nói với dân chúng rằng: 'Các ngươi không cần phải lên Giêrusalem nữa. Hỡi Israel, đây những vị thần minh đã dẫn ngươi ra khỏi đất Ai-cập'. Ông đặt một con bò vàng ở Bêthel và một con ở Ðan. Việc đó là dịp tội cho dân Israel, vì dân chúng lên tận Ðan để thờ con bò vàng. Ông còn xây chùa miếu trên những nơi cao, đặt các người trong dân làm tư tế, họ không phải là con cháu Lêvi. Ông chọn ngày rằm tháng tám là ngày lễ trọng, giống như lễ trọng thường cử hành trong xứ Giuđa. Ông lên bàn thờ để tế những tượng bò mà ông đã đúc, ông làm như thế ở Bêthel; cũng tại Bêthel, ông đã thiết lập hàng tư tế trong các chùa miếu mà ông đã xây cất trên những nơi cao. Sau các sự việc đó, Giêroboam chẳng những không dứt bỏ đàng tội lỗi, mà trái lại ông còn tiếp tục đặt ở những nơi cao hàng tư tế chọn trong dân chúng. Do đó, nhà Giêroboam phạm tội, bị lật đổ và xoá khỏi mặt đất".

     

    Tuy nhiên, như tình trạng đói khổ về phần xác của dân chúng trong Bài Phúc Âm hôm nay còn được Chúa Giêsu động lòng thương đáp ứng cho họ no thỏa thế nào thì tình trạng khốn nạn phần hồn của dân Chúa, thành phần liên tục vô ơn bội nghĩa với Chúa và phản bội bất trung với Chúa, như một Giêroboam tiêu biểu trong Bài Đọc I hôm nay, vẫn đáng được Chúa thương khi họ nhận ra lầm lỗi của mình mà van xin Ngài: "Lạy Chúa, xin nhớ chúng con khi gia ân huệ cho dân Ngài", với tất cả ý thức được gói gọn trong Bài Đáp Ca hôm nay như sau:

     

    1) Chúng tôi đã phạm tội cũng như tổ phụ chúng tôi, chúng tôi đã làm điều gian ác và ăn ở bất nhân. Tổ phụ chúng tôi, khi còn ở bên Ai-cập, đã không suy xét những việc lạ lùng của Chúa.

    2) Dân chúng đã đúc con bò tại Horéb, và lễ bái thần tượng đã đúc bằng vàng. Họ đem vinh quang của mình đánh đổi lấy hình tượng con bò ăn cỏ.

    3) Họ đã quên Thiên Chúa là Ðấng cứu độ mình, Ðấng đã làm những điều trọng đại bên Ai-cập, Ðấng đã làm những điều kỳ diệu trên lãnh thổ họ Cam, và những điều kinh ngạc nơi Biển Ðỏ.

     

     Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

    Thu.7.V-TN.mp3  

     

    --
    You received this message because you are subscribed to the Google Groups "LTXC-TD5" group.
    To unsubscribe from this group and stop receiving emails from it, send an email to This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    To view this discussion on the web visit https://groups.google.com/d/msgid/ltxc-td5/CAKivYHppTR1VgRXCg3FXaKUiCWLr-OHoE36%3DNaJTs9qq3426AA%40mail.gmail.com.
     

 

BÁNH SỰ SỐNG - SƯ HUYNH BRENDAN - 5TH SUNDAY-A

  •  
    Mo Nguyen
    Feb 8 at 3:04 AM
     
     

                         FIFTH SUNDAY IN ORDINARY TIME / A

                                         09 FEBRUARY 2020

                              REFLECTIONS ON THE GOSPEL

                                              (Mt 5:13 – 16)

    light.jpg

     

                                                     BE SALT AND LIGHT

    To appreciate what Jesus has in mind in the images of ‘salt’ and ‘light’ we need to recall the setting of the sermon that continues in the Gospel for today. Jesus is addressing his disciples in the presence of a great crowd of burdened and afflicted people gathered on the plain below ( Mt 4: 23 – 25).

    In the opening words of the sermon Jesus called ‘blessed’ people prepared to live in the vulnerable, non-grasping ways listed in the nine beatitudes. Now it becomes clear that they thereby become a blessing not just for themselves but for the burdened mass of humanity as well. As those who really lift other people’s burdens, they become and remain the ‘salt of the earth’ and ‘light of the world’.

    Salt can hardly ‘lose its taste’. Nevertheless, if it is contaminated and so (in the days before refrigeration) rendered useless for  preservation, it is only good for salting the path outside the house, where it will be trampled underfoot. Disciples who fall away from their vocation may face a similar fate.

    Jesus’ comments in relation to ‘light’ fall into two parts. First, in biblical tradition Jerusalem was the archetypal ‘city built on a hilltop’. When the Temple was illuminated at night, Jerusalem could well be described as ‘the light of the world’.

    Secondly – and  none mundanely – one does not go to the trouble of lighting a lamp and the hiding it.

    So we are to be like lamps kindled by God. Schooled by Jesus, our good works are to give light and hope in a darkened world.

    Brendan Byrne, SJ

    Salt and Light (Lyrics):

    https://www.youtube.com/watch?v=XMvwMs2wC-c

     

    •  
      Mo Nguyen <This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.>
      To:Nguyen Dinh
       
      Feb 8 at 3:04 AM
       
       

                           FIFTH SUNDAY IN ORDINARY TIME / A

                                           09 FEBRUARY 2020

                                REFLECTIONS ON THE GOSPEL

                                                (Mt 5:13 – 16)

      light.jpg

       

                                                       BE SALT AND LIGHT

      To appreciate what Jesus has in mind in the images of ‘salt’ and ‘light’ we need to recall the setting of the sermon that continues in the Gospel for today. Jesus is addressing his disciples in the presence of a great crowd of burdened and afflicted people gathered on the plain below ( Mt 4: 23 – 25).

      In the opening words of the sermon Jesus called ‘blessed’ people prepared to live in the vulnerable, non-grasping ways listed in the nine beatitudes. Now it becomes clear that they thereby become a blessing not just for themselves but for the burdened mass of humanity as well. As those who really lift other people’s burdens, they become and remain the ‘salt of the earth’ and ‘light of the world’.

      Salt can hardly ‘lose its taste’. Nevertheless, if it is contaminated and so (in the days before refrigeration) rendered useless for  preservation, it is only good for salting the path outside the house, where it will be trampled underfoot. Disciples who fall away from their vocation may face a similar fate.

      Jesus’ comments in relation to ‘light’ fall into two parts. First, in biblical tradition Jerusalem was the archetypal ‘city built on a hilltop’. When the Temple was illuminated at night, Jerusalem could well be described as ‘the light of the world’.

      Secondly – and  none mundanely – one does not go to the trouble of lighting a lamp and the hiding it.

      So we are to be like lamps kindled by God. Schooled by Jesus, our good works are to give light and hope in a darkened world.

      Brendan Byrne, SJ

      Salt and Light (Lyrics):

      https://www.youtube.com/watch?v=XMvwMs2wC-c

       

      hat.jpg

       

      MUỐI VÀ ÁNH SÁNG:

      https://www.youtube.com/watch?v=TK-Vp83OD4w

       

       

    hat.jpg

     

    MUỐI VÀ ÁNH SÁNG:

    https://www.youtube.com/watch?v=TK-Vp83OD4w

     

     

BÁNH SỰ SỐNG - CN5TN-A

  •  
    Jerome Nguyen Van Noi
     
    Feb 6 at 1:25 AM
     
     

    THAM DỰ BỮA TIỆC LỜI CHÚA

    ----oooOooo----

     

    CHÚA NHẬT V THƯƠNG NIÊN NĂM A (09/02/2020)

    SỨ MẠNG CỦA CÁC KI-TÔ HỮU

    "Các con là muối đất…

    Các con là sự sáng thế gian”

     

    I. CHUẨN BỊ ĂN-NHAI VÀ NUỐT LỜI CHÚA

    Nếu tìm nguyên nhân của sự yếu kém trong công cuộc Truyền Giáo của Giáo Hội Công Giáo nói chung và của Giáo Hội Công giáo Việt Nam nói riêng thì chúng ta phải nhìn nhận rằng phần đại đa số các tín hữu chưa sống cho đủ tốt để trở thành muối, thành men, thành ánh sáng cho đời. Chính vì thế là lời dậy của Chúa Giê-su trong Tin Mừng Chúa Nhật V Thường Niên năm A này vẫn còn nguyên gía trị thời sự, khiến chúng ta phải đọc đi đọc lại và suy gẫm rồi đem ra thực hành.

    II. LẮNG NGHE LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG MÁT-THÊU 5,13-16:

    Khi ấy, Chúa Giê-su phán cùng các môn đệ rằng: "Các con là muối đất. Nếu muối đã lạt, người ta biết lấy gì mà ướp cho mặn lại? Muối đó không còn sử dụng vào việc chi nữa, chỉ còn ném ra ngoài cho người ta chà đạp lên nó.

    "Các con là sự sáng thế gian. Một thành phố xây dựng trên núi, không thể che giấu được. Và người ta cũng không thắp đèn rồi để dưới đáy thùng, nhưng đặt nó trên giá đèn, hầu soi sáng cho mọi người trong nhà. Sự sáng của các con cũng phải chiếu giãi ra trước mặt thiên hạ, để họ xem thấy những việc lành của các con mà ngợi khen Cha các con trên trời".

    III. TÌM HIỂU VÀ SUY NIỆM LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG MÁT-THÊU 5,13-16:  

    3.1 Các môn đệ của Đức Giê-su phải là muối để ướp cho người và chi đời (xã hội) nên mặn: Muối có ba công dụng chính:

    một là ướp thực phẩm cho không bị hư thối (cá không ăn muối cá ươn);

    hai là làm cho thức ăn thêm hương vị (thức ăn không có muối thì nhạt phách mà có quá nhiều muối thì mặn chát không ăn được);

    ba là thanh lọc cho sạch (như muối thanh lọc nước biển).

    Các Ki-tô hữu có sứ mạng (hay trách nhiệm) làm muối cho đời (xã hội) tức có sứ mạng làm cho người và đời (xã hội) không bị hư thối; làm cho người và đời (xã hội) thêm hương vị; làm cho người và đời (xã hội) nên trong lành sạch sẽ.

    3.2 Các môn để của Đức Giê-su phải là ánh sáng soi dẫn con người và thế giới đi trên đường chính nẻo ngay: Công dụng của ánh sáng là xua tan bóng tối và giúp con mắt nhìn thấy vạn vật và con người xung quanh. Có ánh sáng thì con người mới có thể bước đi an toàn.

    Sứ mạng (hay trách nhiệm) của các Ki-tô hữu là làm ánh sáng cho những người xung quanh, để họ đi trên đường chính nẻo ngay trong cuộc đời. Nơi nào càng  có nhiều bóng tối (u mê, tội lỗi) thì sứ mạng (trách nhiệm) của các Ki-tô hữu càng nặng nề và khẩn trương.

     

    IV. THỰC THI  LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG MÁT-THÊU 5,13-16:

    4.1 Muối phải mặn mới ướp được thực phẫm, mới thanh lọc được nước: Các Ki-tô hữu phải mặn mới làm cho người và đời nên tốt tươi. Mặn là đạo đức thánh thiện, bác ái, từ bi nhân hậu. Mặn còn là hiểu biết và tinh thông....  Ki-tô hữu muốn mặn thì phải dùng các phương thế tự nhiên và siêu nhiên như tập luyện, hy sinh từ bỏ,  thực hành bác ái hiến dâng. Ngoài việc tham dự các Bí Tích thì việc đọc, suy niệm và thực hành Lời Chúa mỗi ngày là phương thế hữu hiệu nhất để người Ki-tô hữu nên mặn, vì là tiếp cận với chính Lời hằng sống và thánh thiện của Thiên Chúa.

    4.2 Ánh sáng thì dương nhiên là sáng rồi. Các Ki-tô hữu phải là ánh sáng thì mới giúp cho người khác đi trên đường ngay nẻo chính. Ki-tô hữu muốn sáng thì phải dùng các phương thế tự nhiên và siêu nhiên như tập luyện, hy sinh từ bỏ,  thực hành bác ái hiến dâng. Ngoài việc tham dự các Bí Tích thì việc đọc, suy niệm và thực hành Lời Chúa mỗi ngày là phương thế hữu hiệu nhất để người Ki-tô hữu nên sáng, vì là tiếp cận với chính Ánh Sáng của Thiên Chúa.

    V. LỜI NGUYỆN GIÁO DÂN [VỚI LỜI CHÚA TRONG TIN MỪNG MÁT-THÊU 5,13-16:

    KHAI MỞ:  

    Lạy Thiên Chúa là Cha của Đức Giê-su Ki-tô và là Cha của chúng con, chúng con cảm tạ Cha vì Cha đã cho chúng con có cơ hội tốt để suy gẫn và thực thi sứ mạng (trách nhiệm) Ki-tô hữu của chúng con. Chúng con cảm tạ Cha và xin dâng lên Cha lời cầu xin tha thiết của chúng con.  

     

    Ý VÀ LỜI CẦU NGUYỆN:

    1.- «Các con là muối đất. Nếu muối đã lạt, người ta biết lấy gì mà ướp cho mặn lại?»  Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho mọi người trong thế giới này, nhất là các bậc huynh trưởng và các nhà lãnh đạo, biết chu toàan sứ mạng (trách nhiệm) làm muối của mình để làm/giữ cho con người và xã hội nên tốt tươi xinh đẹp.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!  Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

    2.-«Muối đó không còn sử dụng vào việc chi nữa, chỉ còn ném ra ngoài cho người ta chà đạp lên nó» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho Đức Giáo Hoàng Phan-xi-cô, cho các Hồng Y, Giám Mục, Linh Mục, Phó Tế và cho các Tu Sĩ Nam Nữ để các thành phần ấy của Dân Chúa làm muối mặn cho người và cho đời.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

    3.-«Các con là sự sáng thế gian» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho các Ki-tô hữu trong cộng đoàn giáo xứ chúng ta và trong các cộng đoàn giáo xứ khác để mọi người ý thức và thực thi sứ mạng làm ánh sáng cho những người xung quanh của mình.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

    4.- «Sự sáng của các con cũng phải chiếu giãi ra trước mặt thiên hạ, để họ xem thấy những việc lành của các con mà ngợi khen Cha các con trên trời» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho các thầy cô giáo và các bậc làm cha làm mẹ biết nêu gương sáng cho con em của mình trong gia đình và nhà trường.

    Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa! Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con! 

     

    LỜI KẾT:

    Lạy Thiên Chúa là Cha của Chúa Giê-su và là Cha của chúng con, chúng con xin chúc tụng ngợi khen và cảm tạ Cha, vì Cha đã cho chúng con cơ hội quý giá để suy niệm về sứ mạng (trách nhiệm) làm muối cho đời làm ánh sáng cho trần gian của chúng con mà Chúa Giê-su Con Cha đã dậy cho chúng con hôm nay.

    Chúng con xin Cha giúp chúng con biết dùng các phương thế tự nhiên và siêu nhiên để giúp mình trở thành muối mặn và ánh sáng cho người và cho đời. Chúng con xin Cha giúp chúng con can đảm dấn thân vào các môi trường gia đình và xã hội để biến đổi các môi trường ấy nên tốt lành thánh thiện hơn cho đẹp lòng Cha.

    Chúng con cầu xin, nhờ công nghiệp Chúa Giê-su Ki-tô Con Cha, Chúa chúng con. Amen.

    Sài-gòn ngày 06 tháng 02 năm 2020

    Giêrônimô Nguyễn Văn Nội  

     

    --
    Bạn nhận được thư này vì bạn đã đăng ký vào nhóm Google Groups "SLCHN".
    Để hủy đăng ký khỏi nhóm này và ngừng nhận email từ nhóm, hãy gửi email đến This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it..
    Để xem cuộc thảo luận này trên web, hãy truy cập https://groups.google.com/d/msgid/slchn/CAMfwAgobcw7U5eZ5s5aUOJrdKwNPco9fTurCe3O0kkY2ncVgZw%40mail.gmail.com.
     

BÁNH SỰ SỐNG - BRENDAN- THE PRESENTATION OF JESUS

  •  
    Mo Nguyen
     
    Feb 1 at 2:06 PM
     
     

     THE PRESENTATION OF THE LORD / A   -   02 FEBRUARY 2020

                                             REFLECTIONS ON THE GOSPEL

     

    gap.jpg

                                 

                 THE PRESENTATION OF THE LORD

     

                                   THE PRESENTATION OF THE LORD

                                        (Luke short form: 2: 22 – 32)

    According to the Jewish law (Exodus 13:1; 13: 11-16), all first-born males, animal and human, belonged to the Lord and had to be ‘redeemed,’ that is, bought back from the Lord through a sum paid to the Temple. Accordingly, as told in the Gospel, Mary and Joseph bring their first-born Child to the Temple to ‘buy’ him back from God with the simple offering prescribed for the poor.

    Led by the Spirit, however, the holy old man Simeon recognises in the child, One who belongs to God in a unique way: one who is, in fact, the supreme gift of God to Israel and to the world as a whole.

     

    Simeon has longed for this moment. He will not live to see the salvation that the child will bring. But he can ‘depart in peace’. He knows that the God who is fulfilling the ancient promises to his people, will also be faithful to him.

    Simeon is thus the patron of the elderly who do not fret or worry about how their life has gone but simply entrust it to the mercy and faithfulness of God who understands, forgives, and heals all things.

    A word for Mary too. She too will have to let go of her child, surrender him to the difficult messianic role that lies before him. Conflict and pain will not be absent, neither from her nor from him. In this too she is the patron of all mothers – all parents in fact – who must surrender the children they have nurtured to the adult lives that lie before them.

    Brendan Byrne, SJ

     

    R&A Psalm Presentation of the Lord 2020, Psalm 24 Cycle A:

    https://www.youtube.com/watch?v=7tqZZbKkxxg

     

    meet.jpg

     

    Đáp ca lễ Dâng Chúa vào đền thờ:

    https://www.youtube.com/watch?v=AVWsAeOMlL