4. Bánh Sự Sống

BÁNH SỰ SỐNG - GIẢI ẢO CUỘC SỐNG CN2TN-A

CHIA SẺ TIN MỪNG HÀNG TUẦN

 

Sunday, January 12, 2020

 

TN2a - Đức Giêsu thờ phượng Thiên Chúa bằng cách chịu «sát tế» để cứu chuộc nhân loại

 

ĐỌC LỜI CHÚA

  • Is 49,3.5-7:(6) Ta đã gọi ngươi, vì muốn làm sáng tỏ đức công chính của Ta, (7) để ngươi mở mắt cho những ai mù loà, đưa ra khỏi tù những người bị giam giữ, dẫn ra khỏi ngục những kẻ ngồi trong chốn tối tăm.

 

  • 1 Cr 1,1-3:(3) Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, và xin Chúa Giêsu Kitô ban cho anh em ân sủng và bình an.

 

  • TIN MỪNG: Ga 1,29-34

 

Lời chứng của Gioan


(29) Hôm sau, ông Gioan thấy Đức Giêsu tiến về phía mình, liền nói: «Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá bỏ tội trần gian. (30) Chính Người là Đấng tôi đã nói tới khi bảo rằng: Có người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.

(31) Tôi đã không biết Người, nhưng để Người được tỏ ra cho dân Ítraen, tôi đến làm phép rửa trong nước». (32) Ông Gioan còn làm chứng: «Tôi đã thấy Thần Khí tựa chim bồ câu từ trời xuống và ngự trên Người. (33) Tôi đã không biết Người. Nhưng chính Đấng sai tôi đi làm phép rửa trong nước đã bảo tôi: “Ngươi thấy Thần Khí xuống và ngự trên ai, thì người đó chính là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần”. (34) Tôi đã thấy, nên xin chứng thực rằng Người là Đấng Thiên Chúa tuyển chọn».

 

«Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá bỏ tội trần gian»


CHIA SẺ

 

Câu hỏi gợi ý:

  1.  Việc sát tế chiên trong đạo Do Thái bắt nguồn từ đâu, có ý nghĩa gì? Sự việc ấy có liên quan gì đến danh xưng «Chiên Thiên Chúa» mà Gioan Tẩy Giả dùng để giới thiệu Đức Giêsu? 2.   Việc Đức Giêsu làm «chiên bị sát tế» trên thập giá cho ta bài học gì? Trong lễ toàn thiêu thập giá này, có sự liên hệ gì giữa việc thờ phượng Thiên Chúa và việc yêu thương nhân loại không? Phải chăng Ngài thờ phượng Thiên Chúa bằng cách chết cho nhân loại?

 

Suy tư gợi ý:


  1. Chiên bị sát tế để hy sinh đền tội thay cho con người

    Người Do Thái có tục sát tế chiên trên bàn thờ để thờ phượng, cảm tạ Thiên Chúa, để xin ơn và để đền tội. Tục lệ này bắt nguồn từ thời Abel, con trai thứ của Ađam: «Aben làm nghề chăn chiên» (St 4,2), nên để thờ phượng và tỏ lòng biết ơn Thiên Chúa, «Aben dâng những con đầu lòng của bầy chiên cùng với mỡ của chúng» lên Ngài (St 4,4). 

 

Cảnh chiên bị sát tế làm của lễ toàn thiêu trong đạo Do Thái

Đến thời dân Do Thái vượt qua Biển Đỏ, Môsê ra lệnh cho mỗi nhà người Do Thái phải sát tế một con chiên, bôi máu lên khung cửa (x. Xh 12,2-7). Đêm ấy, tất cả những nhà trên đất nước Ai cập không có máu chiên trên khung cửa, đều bị chết đứa con trai đầu lòng (x. Xh 12,29-30). Chỉ có người Do Thái nhờ máu chiên trên khung cửa mà không bị như thế. Từ đó việc sát tế chiên mang thêm ý nghĩa: chiên chết thay người

Về sau, theo sách Xuất hành (Xh 29,38-46) thì tại đền thờ, các tư tế Do Thái đều sát tế mỗi ngày hai con chiên làm của lễ toàn thiêu: sáng sớm một con, chập tối một con, để dâng lên Thiên Chúa làm của lễ đền tội cho dân. Đúng ra ai phạm tội thì chính người ấy bị phạt, mà phạm đến Thiên Chúa thì chỉ có hình phạt chết mới xứng đáng. Nhưng Thiên Chúa nhân lành không muốn con người phải chết, như Ngài nói qua ngôn sứ Êdêkiel: «Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và được sống» (Ed 18,23). 

Luật công bằng đòi hỏi tội phải đền; nên để con người còn được sống mà ăn năn hối cải, Ngài chấp nhận cho con người lấy chiên đền mạng. Như vậy chiên bị sát tế là để hy sinh chết thay cho con người lẽ ra phải chết vì tội lỗi mình.



2.  Đức Giêsu là «Chiên Thiên Chúa» bị sát tế để cứu nhân loại

Theo lẽ thường, gọi Đức Giêsu là chiên thì quả là xúc phạm. Nhưng để cứu chuộc nhân loại, theo kế hoạch cứu chuộc của Thiên Chúa, Đức Giêsu phải bị giết chết để đền tội thay cho con người, tương tự như những con chiên bị sát tế trong đền thờ để chết thay cho người tội lỗi. Gioan đã thấy trước số phận tương lai của Đức Giêsu như thế, nên ông giới thiệu Đức Giêsu cho mọi người: «Đây là Chiên Thiên Chúa, Đấng xoá tội trần gian». Sách Khải Huyền cũng dùng rất nhiều lần từ «Con Chiên» để chỉ về Đức Giêsu.

Đức Giêsu đã trở thành của lễ toàn thiêu trên thập giá


Thánh Phaolô viết: «Nếu máu các con dê, con bò còn thánh hóa được con người, làm cho họ trở nên trong sạch, thì máu của Đức Kitô càng hiệu lực hơn biết mấy» (Dt 9,13-14). Hiệu lực đến nỗi Ngài chỉ cần chết một lần là đủ xóa được tội lỗi toàn nhân loại: «Chúng ta được thánh hoá nhờ Đức Giêsu Kitô đã hiến dâng thân mình làm lễ tế, chỉ một lần là đủ» (Dt 10,10), vì Ngài là «Con Chiên vẹn toàn, không tỳ vết» (1Pr 1,19), nhất là vì Ngài cũng chính là Thiên Chúa, nên giá trị cứu chuộc của Ngài là vô cùng. «Máu của Người rảy xuống, máu đó kêu thấu trời còn mạnh thế hơn cả máu Aben» (Dt 12,24). «Nhờ máu Người đổ ra trên thập giá, Thiên Chúa đã đem lại bình an cho mọi loài dưới đất và muôn vật trên trời» (Cl 1,20).



3.  Cách thờ phượng mới của Đức Giêsu đối với Thiên Chúa

Lễ toàn thiêu – mà chính Đức Giêsu là của lễ, là chiên bị sát tế, đồng thời cũng chính là chủ tế, lấy thập giá làm bàn thờ – được thực hiện để thờ phượng và tôn vinh Thiên Chúa. Trong lễ toàn thiêu này, Ngài đã chịu đau khổ tột cùng và bị giết để cứu chuộc nhân loại, để nhân loại «được sống và sống dồi dào» (Ga 10,10). Tất cả chỉ vì yêu thương con người đến tận cùng của tình yêu (x. Ga 13,1). Trong lễ toàn thiêu này, Đức Giêsu đã thờ phượng và tôn vinh Thiên Chúa bằng chính tình yêu hoàn toàn vị tha và vô bờ bến của Ngài đối với nhân loại, được thể hiện cụ thể bằng cái chết thê thảm của Ngài. Đó chính là cách thờ phượng mới của Ngài.

Ngài không thờ phượng Thiên Chúa bằng những lễ toàn thiêu, trong đó chỉ có chiên bị giết chứ chủ tế hay người dâng lễ chẳng bị thiệt hại mảy may. Ngài không tôn vinh Thiên Chúa bằng những lời ca tụng, đề cao Thiên Chúa đến tận mây xanh, mà người tôn vinh chẳng phải mất mát điều gì. Ngài không thờ phượng và tôn vinh Thiên Chúa bằng những thể thức vắng bóng tình yêu đối với tha nhân. Trái lại, Ngài đã bầy tỏ lòng yêu mến của Ngài đối với Thiên Chúa bằng chính tình yêu của Ngài đối với tha nhân. Yêu Thiên Chúa được thể hiện thành yêu tha nhân. Nơi Ngài, yêu Thiên Chúa và thương tha nhân chỉ là một tình yêu duy nhất, không độc lập hay tách biệt nhau. Ngài thờ phượng Thiên Chúa bằng cách phục vụ và chết cho tha nhân. Đó là cách yêu mến, thờ phượng và tôn vinh Thiên Chúa của Ngài.

Còn cách yêu mến, thờ phượng và tôn vinh Thiên Chúa của chúng ta dường như độc lập và tách biệt hẳn với việc yêu mến, hy sinh và phục vụ tha nhân. Chúng ta có thể yêu mến, thờ phượng và tôn vinh Thiên Chúa một cách hết sức nhiệt tình, sốt sắng mà không hề nghĩ gì đến những những người chung quanh chúng ta đang cần đến tình yêu, sự quan tâm, giúp đỡ, hy sinh của chúng ta. Ai động chạm đến quyền lợi hay tự ái của ta là ta nổi xung lên và quyết chí ăn thua đủ. Ai vượt trội hơn ta, nổi tiếng hơn ta, được mọi người đề cao hơn ta thì ta bực bội và muốn tìm cách chê bai, hạ nhục người ấy. Ai túng nghèo, khổ cực, bệnh tật, bị áp bức bất công thì ta coi chuyện ấy như không liên can gì đến ta cả. Liệu yêu mến, thờ phượng và tôn vinh Thiên Chúa như thế có giá trị gì trước mặt Ngài không?

Thiên Chúa đã trả lời cho chúng ta qua ngôn sứ Isaia: «Ngần ấy hy lễ của các ngươi, đối với Ta, nào nghĩa lý gì? Lễ toàn thiêu chiên cừu, mỡ bê mập, Ta đã ngấy. Máu bò, máu chiên dê, Ta chẳng thèm! (…) Thôi, đừng đem những lễ vật vô ích đến nữa. Ta ghê tởm khói hương; Ta không chịu nổi ngày đầu tháng, ngày sabát, ngày đại hội, không chịu nổi những người cứ phạm tội ác rồi lại cứ lễ lạc linh đình. Ta chán ghét những ngày đầu tháng, những đại lễ của các ngươi. Những thứ đó đã trở thành gánh nặng cho Ta, Ta không chịu nổi nữa. Khi các ngươi dang tay cầu nguyện, Ta bịt mắt không nhìn; các ngươi có đọc kinh cho nhiều, Ta cũng chẳng thèm nghe. Vì tay các ngươi đầy những máu. Hãy rửa cho sạch, tẩy cho hết, và vứt bỏ tội ác của các ngươi cho khỏi chướng mắt Ta. Đừng làm điều ác nữa. Hãy tập làm điều thiện, tìm kiếm lẽ công bình, sửa phạt người áp bức, xử công minh cho cô nhi, biện hộ cho quả phụ» (Is 1,11-17).

Chính Đức Giêsu cũng nói: «Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế» (Mt 9,13; 12,7). Ngài đặt nặng tình yêu và sự hòa thuận đối với tha nhân hơn cả việc dâng của lễ toàn thiêu lên Thiên Chúa: «Nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình» (Mt 5,23-24).

Cách đây 2700 năm, ngôn sứ Isaia đã cảnh báo về kiểu thờ phượng Thiên Chúa độc lập với tình yêu tha nhân; và cách đây 2000 năm, chính Đức Giêsu cũng lập lại tinh thần ấy của Isaia. Nhưng tiếc thay, cho đến nay, sau mấy ngàn năm, rất nhiều người trong chúng ta vẫn chưa học được bài học của các ngài. Thật đáng tiếc! Trách nhiệm này thuộc về ai?



CẦU NGUYỆN


Lạy Cha, Đức Giêsu đã trở nên «con chiên bị sát tế», đã chết cách thê thảm để cứu chuộc nhân loại cũng vì tha thiết yêu thương nhân loại. Và sự hy sinh ấy chính là cách Ngài thờ phượng và bày tỏ tình yêu đối với Cha. Xin cho con cũng biết thờ phượng và yêu mến Cha theo cách thức ấy. Nếu không thể hy sinh một cách lớn lao cho tha nhân chung quanh con thì hãy giúp con quảng đại hy sinh cho tha nhân trong những chuyện nhỏ nhặt và cụ thể của đời sống, đó là cách biểu lộ tình yêu đối với Cha mà Cha yêu thích nhất.

 

Nguyễn Chính Kết

Bấm vào đây 
Đức Giêsu thờ phượng Thiên Chúa bằng cách chịu «sát tế» để cứu chuộc nhân loại (https://chiasethanhuu.blogspot.com/2020/01/tn2b_12.html)

 

Posted by Nguyen Chinh Ket at 9:10 AM

Email ThisBlogThis!Share to TwitterShare to FacebookShare to Pinterest

 

----------------------------

BÁNH SỰ SỐNG - BÌNH AN THEO KINH THÁNH

 

  •  
    Chi Tran

     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng

    5 CÁCH ĐƠN GIẢN THEO KINH THÁNH

    ĐỂ TÌM ĐƯỢC BÌNH AN NỘI TÂM TRONG NĂM 2020

     

    Nếu bạn đã cầu xin bình an dưới thế và không nhận được nó trong Mùa Giáng Sinh này, ít nhất bạn có thể nuôi dưỡng một cảm giác bình an trong cuộc sống cá nhân vào năm mới. Và nếu sự bình an của bạn mang bình an đến cho những người gần bạn, một phản ứng dây chuyền có thể bắt đầu!

     

    Chính tôi biết rằng khi tôi thực sự bình an, và không bị cuốn vào những lo lắng hay tập trung vào danh sách công việc cần làm, gia đình tôi trở nên bình an hơn. Nhưng cách nào để có được bình an đó? Ở đây xin đề ra 5 cách để tìm được bình an nội tâm dựa trên những trích dẫn trực tiếp từ Chúa Giêsu.

     

    1. Đừng mong tìm thấy sự bình an trong hoàn cảnh sống của bạn. Hãy nhìn lên Chúa.

     

    Chúa Giêsu nói: “Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16,33). Thế gian thường điên cuồng, hỗn loạn, và nói chung thế gian không phải là một “fan” của Chúa Giêsu và giáo huấn của Người. Đó không phải là nơi chúng ta tìm kiếm bình an. Trong dụ ngôn người gieo giống, Chúa Giêsu cũng cảnh báo cho chúng ta về cách mà thế gian có thể làm chúng ta mất đức tin. Người nói rằng khi gặp gian nan hay ngược đãi, chúng ta có thể đánh mất Người ngay lập tức nếu chúng ta không cắm rễ sâu. Và sau đó “nỗi lo lắng sự đời, và bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt Lời”, cũng như “khiến Lời không sinh hoa kết quả gì”. Nếu chúng ta không bao giờ dành thời gian cho Chúa, và không cố gắng làm vui lòng Người, chúng ta sẽ không bao giờ có thể khám phá sự bình an của Người.

     

    2. Hãy hướng về phía trước. Đừng ngồi bệt xuống trước những khó khăn lớn nhỏ trong cuộc sống.

     

    Hãy nhớ rằng mọi người đều có những khó khăn trong cuộc sống, và việc sống tốt với những khó khăn đó sẽ giúp ích cho trạng thái tinh thần của bạn, hơn là cay đắng và oán giận chúng. Chúa Giêsu nói với các môn đệ là những người muốn theo Người phải từ bỏ chính mình và “vác thập giá mình mà theo Ta” (Mt 16,24). Chúng ta không thể để cho những thập giá ngăn cản chúng ta theo Chúa là Đấng đã chịu đóng đinh. Đau khổ có thể có ý nghĩa, và thậm chí chúng ta có thể tìm thấy bình an trong đau khổ khi biết đón nhận nó, nhưng chỉ trong Đấng Chịu Đóng Đinh mà thôi.

     

    3. Hãy đơn giản hóa cuộc sống của bạn. Hãy rộng lượng với những người xung quanh.

     

    Càng rộng lượng, chúng ta càng thanh thoát, thấy bình an và tự do hơn. Chúa Giêsu nói hãy mời người nghèo tham dự tiệc của bạn (Lc 14,13), cho mà không mong đáp đền (Lc 6,35), ai xin thì hãy cho (Mt 5,42), bán những gì bạn có mà cho người nghèo (Mt 19,21). Cho đi những gì chúng ta có giúp chúng ta trở nên ít bận tâm hơn vào việc thu vén và tập trung hơn vào những gì thực sự quan trọng trong cuộc sống.

     

    4. Đừng xao xuyến

     

    Chúa Giêsu nói, “hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay ?” (Mt 6,27). Chúng ta sẽ không bao giờ tìm thấy bình an nếu chúng ta chỉ luôn quan tâm tới những điều ngày mai sẽ đến. Việc tin tưởng vào Chúa là sức mạnh cho chúng ta. Ađam và Evà đã phạm tội trong vườn Địa Đàng vì họ không tin vào Thiên Chúa và lệnh truyền Người ban. Nhưng nếu không tin vào Chúa, chúng ta phải dựa vào chính mình. Và điều đó chỉ làm ta mệt mỏi và căng thẳng.

     

    5. Cầu nguyện

     

    Dành thời gian thinh lặng để phản tỉnh. Hãy xin điều bạn cần trong cầu nguyện và nó sẽ được ban cho bạn vì “hễ ai xin thì nhận được” (Mt 7,8). Chính Chúa Giêsu thường “lui vào trong những nơi thanh vắng để cầu nguyện” (Lc 5,16). Nếu Chúa Giêsu đã cầu nguyện khi còn ở thế gian, chắc chắn chúng ta cũng phải làm như thế. Người đã ban cho chúng ta Kinh Lạy Cha, một điểm khởi đầu tuyệt vời. Có lẽ trong năm nay, hãy dành một tuần hoặc vài tuần, cầu nguyện và suy niệm với mỗi câu của Kinh Lạy Cha.

     

    Liệu đó là danh sách việc cần làm của bạn, sự cân bằng công việc trong cuộc sống, các mối quan hệ hoặc con cái đang khiến bạn căng thẳng, thì sự bình an nội tâm là có thể. Hãy nhìn vào những ưu tiên của bạn trong năm tới. Khi bạn có thể đặt ưu tiên và tin cậy vào Thiên Chúa, dù thoát khỏi sự oán giận, những thứ thừa thãi và phiền nhiễu, bạn vẫn có thể thấy mình bận rộn như trước. Nhưng trong sự bận rộn đó, bạn vẫn có thể giữ được nguồn cội và an bình trong bình an mà chỉ Thiên Chúa mới có thể ban cho bạn.

     

    Hướng Dương chuyển ngữ

     (hdgmvietnam.com 05.01.2020/ aleteia.org

     

 

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ TƯ CN34TN-C

  •  
    Hong Nguyen - Nov 26 at 5:28 PM
     
     


    THỨ 4 - TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN C



    Tin mừng Lc 21: 12-19


    Noel Quession - Chú Giải


    Bài đọc I: Đn 5, 1-6.13-14.16-17.23-28

    Bữa tiệc của Baltassar.

    Trong một bản văn "được tô vẽ" bằng những chi tiết cụ thể và đã gợi hứng bao nhiêu là "bức họa" thời danh, hiển nhiên là phải giữ lại điều cốt yếu. Bữa tiệc này kể như biểu tượng của ngẫu tượng giáo" mọi thời:

    "Cơn cám dỗ kiêu ngạo": Một đại tiệc... cả ngàn khách dự... ăn trong chén đĩa bằng vàng hay bằng bạc. Nhà vua phô bày sự xa hoa của mình. Ai trả giá cho mọi sự đó? Chắc chắn là những người nghèo trong xứ. Nhưng ông không hề gì tới đó Ông nhận bùn, nghiền sát những người bé mọn bằng sự kiêu căng của mình.

    " Cơn cám dỗ xác thịt": người ta nghĩ tưởng ra sự say sưa nhục dục mà các nghệ sĩ đã nhấn mạnh... rượu dư dật, các phụ nữ và ca sĩ". Khi con người buông mình theo bản năng mình, bị khích động bài rượu và phái tính, nó không dừng lại nữa trong sự suy thoái và ti tiện.

    "Ngạo mạn với Thiên Chúa": Trong tình trạng này thường con người công kích đến Thiên Chúa, khi cố khiêu khích Người bằng sự phạm thượng và phạm Thánh. Baltasar, để chứng tỏ là mình đã vượt ra mọi vật tượng tôn giáo, đã tưởng đến việc "uống bằng các bình thánh đã ăn cắp được ở Đền thờ". Có bao nhiêu cách khác để chế nhạo Thiên Chúa.

    "Nỗi sợ và ưu tư về đời sau": Hôm nay người ta nói về nỗi âu lo siêu hình của người vô thần, người ta chân nhận sự phát sinh các thực hành mê tín và pháp thuật, nơi những người không tin và Thiên Chúa thật.

    Vua không tôn vinh Chúa, đang cầm trong tay vận mệnh và đường lối của Đức Vua.

    Đối mặt với thuyết duy vật lương dân này, Đaniel nhắc lại "Thiên Chúa thật".

    Đối với người muốn qua mặt Thiên Chúa; vị sứ ngôn bằng một lời nhắc lại sự tùy thuộc căn bản của họ: "Thiên Chúa cầm trong tay hơi thở của vua".

    Tôi nói lại cho mình lời thần linh này. Nó diễn tả bằng một hình ảnh cảm động, rằng tôi dòn mỏng, nghèo nàn, hạn chế biết bao!

    Tôi biết ngày kia hơi thở tôi sẽ ngừng tôi biết tôi phải chết. Tôi phải rút ra từ đó những kết luận nào? Điều đó đòi tôi phải có thái độ nào? Lúc này, điều đó gợi cho tôi lời kinh nào?

    Thiên Chúa đã đếm đủ số triều đại nhà vua rồi.

    Chúng ta biết, sau cái chết của Nabukôđônôsor vương quốc Babylon bị phân chia thành hai vương quốc, Mê-đi và Hy Lạp.

    Biến cố lịch sử, biến cố chính trị, nhân sinh.

    Điều đó không ở ngoài Thiên Chúa, nó ở trong tay Chúa.

    Đã cân vua trên cán cân, và thấy vua hụt cân.

    Ông vua vĩ đài này tin là mình quan trọng lắm? Thiên Chúa lại thấy ông quá nhẹ! nhìn từ quan điểm Thiên Chúa, người ta không có cùng một tỉ lệ như chúng ta thấy họ ở dưới đất này. Người đứng đầu một việc lớn, người trưởng thành và được kính trọng, bị ganh ghét… có thể bị Thiên Chúa coi nhẹ. Người bị khinh miệt, không quan trọng... Có thể được Thiên Chúa coi trọng và lớn lao.

    Lạy Chúa, xin giúp chúng con lượng giá mọi sự việc và mọi người theo cân lương thực, theo mức độ Thần Linh.

    Ai có thể làm cho ngày sống của tôi HÔM NAY có trọng lượng? Tôi phải đặt hành vi nào trong các hành vi của tôi?

    Kinh nguyệt nào sẽ làm cho đời tôi có cường độ?

    BÀI TIN MỪNG: Lc 21, 12-19

    Anh em sẽ bị người ta bắt bớ, ngược đãi, nộp cho hội-đường, bỏ tù…

    Đức Giêsu loan báo, trước khi thành Giêrusalem và Đền thờ bị tàn phá, các môn đệ của Người sẽ bị ngược đãi. Khi Luca viết điều này, thì sự việc đã xảy đến!

    "Phêrô và Gioan nói với dân... Viên lãnh binh Đền thờ là những người thuộc phải Xa-đốc sấn lại nơi các ông...Họ tra tay trên các ông và tống ngục để chờ ngày mai ". Chính Thánh Luca đã kể lại trong sánh Công vụ các Tông đồ như thế (Cv 4,13. 5,18. 8,3. 12,4). "Các lãnh binh của thành Philipphê truyền lệnh cho giật tung áo xổng của Phaolô và Sila và cho đánh đòn. Sau khi các ông đã bị đánh nhừ nhiều đòn rồi, thì họ cho tống ngục" (Cv 16,22-23).

    Các tông đồ xin các dấu hiệu. Đây là một dấu hiệu: sự bắt bớ. Sự chờ đợi thời cánh chung là một thử thách. Đó là điều Đức Giêsu báo trước…chứ không phải "ngày giờ" thế mạt.

    Vì danh Thầy, anh em sẽ bị người ta điệu đến trước mặt vua Chúa quan quyền.

    Danh Đức Giêsu. Dấu chỉ của đối kháng. Danh bị người ta cười nhạo. Danh mà người ta loại bỏ. "Tên " là biều tượng của con người.

    Các tồng đồ là nhứng người nghe Đức Giêsu loan báo điều đó, vài năm sau sẽ hân hoan bước ra khỏi Công nghị, vì đã thấy mình đang được chịu sỉ nhục vì Danh Đức Giêsu: Tuy nhiên, không hơn gì ta, các ông cũng không thiếu những sỉ nhục, đau khổ. Vậy, tại sao các ông lại tràn đầy niềm vui?

    Đó là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy.

    Bách hại là một điềm may, một niềm vui bởi vì đó là dịp của Đức Giêsu, một cuộc Tin Mừng hóa.

    Thánh Phaolô thường nói sẽ nối lại, việc ông vào tù ra khám giúp ông rao giảng Tin Mừng tốt biết bao: đó là một cách thế xem ra nghịch đường để ngỏ lời với những kẻ nắm quyền cao hơn của thời đại. Những người dân ngoại: có thế lực đã nghe nói về Đức Kitô trong trường hợp đó: Agippa II (Cv 26, 1). …những viên tổng trấn Gallius ở Côrintô (Cv 18, 12 ), Felix và Fstus ở Xêdarê (Cv 24,1. 15, 1). Những vị thẩm phán và các viên cai ngục, " Trong Phủ đường và khắp chốn, sự đã hiển nhiên là chính vì Đức Kitô mà tôi đã bị xiềng xích" (Pl 1,12).

    Tôi có thái độ lạc quan như thế không? Tôi có biết sử dụng những tình trạng bề ngoài có vẻ bất lợi, như dịp để nói Tin Mừng không?

    Làm chứng.

    Là "chứng nhân". Trong việc kết án mà thế giới hôm nay, cũng như thuộc mọi thời đại dành cho Đức Giêsu, tôi có hiện diện như chứng nhân biện hộ cho Người không?

    Vậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này là anh em khỏi lo phải bào chữa cách nào. Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thù của anh em không tài nào chống chọi hay bắt bẻ được.

    Phải, trước mọi tòa án của đế quốc, người ta không hiểu gì! Họ rất kinh ngạc "bởi vì các ông là những người vô học" (Cv 4,13). Các Kitô hữu đầu tiên không phải là những nhà thần học thông giỏi. Và những người Do Thái hấp thụ văn hóa Hy Lạp tự hỏi nhờ đâu mâ Stêphanô được khôn ngoan như thế! (Cv 6, 10).

    Luca viết những lời trên giữa lúc bị bách hại, là giúp ta tham dự vào thái độ lạc quan đầy cảm kích của các nhân chứng đầu tiên thời Giáo hội sơ khai.

    Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. Có kiên nhẫn chịu đựng, thì anh em mới giữ được mạng sống mình.

    Vững tin. Kiên nhẫn. Dù sao vẫn vui mừng.

    Tôi có tin rằng, trong khi đi tới ngày "kết thúc, đời tôi, là tôi đang tiến tới "sự sống" không?
     
    Kính chuyển:
    Hồng
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ NĂM CN34TN-C

  •  
    Hong Nguyen - Nov 27 at 7:07 PM
     
     




    THỨ 5-  TUẦN 34 THƯỜNG NIÊN C


    Tin mừng Lc 21: 20-28


    Noel Quession - Chú Giải

    Bài đọc II : Đn 6,12-18

    Đaniel trong hang sư tử.

    Ở đó nữa, phải chấp nhận loại "dụ ngôn". Cảnh này thường được lấy lại trong các bài ca "negro-spirituals". Đaniel tỏ ra như biểu tượng của sự trung thành với Thiên Chúa là Đấng thắng mọi người âm mưu chống tại Người".

    Đaniel thuộc con cái Giuđa dải lưu đày, đã chẳng xem sao lề luật và chiếu chỉ vua đã qui định mỗi ngày nó đọc kinh cầu nguyện ba lần.

    Người ta tố cáo ông như thế. Một người dám cầu nguyện. Kinh nguyện mà Đaniel đã đọc ba lần một ngày dĩ nhiên là " Schéma Israel". Đây là dấu chỉ Đức tin của ông, dấu chỉ ông thuộc về dân ưu tuyển.

    Chúa Giêsu cũng sẽ đề ra một kinh chính thức, kinh " Lạy Cha ", mà các Kitô hữu đầu tiên cũng đọc ba lần một ngày.

    Lạy Chúa, xin giúp chúng con cầu nguyện.

    Đâu là sự trung thành cầu nguyện của tôi ? Đâu là sự mực thước của tôi ? Đôi khi người ta phê bình tập quán cầu nguyện mực thước, " Kinh Sáng", "Kinh Chiều". "Kinh khi dùng bữa" Thật sự những việc tốt đẹp nhất có thể trở thành hủ lậu. Nhưng điều đó không cất mất giá trị của sự việc. Cần phải gìn giữ, hay trả lại giá trị cho mọi kinh nguyện.

    Hỡi Đaniel tôi tớ Thiên Chúa hằng sống, Thiên Chúa ngươi hằng thờ lạy.

    " Sự trung thành" không phải là một giá trị thịnh hành HÔM NAY ! Mọi sự đổi thay, mọi sự tiến hóa.

    Và dầu vậy ! Tại sao không "trung thành" với chân lý, với tình yêu ? chúng ta mỗi người nghĩ gì về những người "trung thành" với sự đoan kết của họ, về những người " bất tín" với sự đoan kết của họ, về những người "bất tín" đối với chúng ta?

    Lạy Chúa, xin làm cho chúng con nên trung tín.

    Xin cho chúng con kiên trì, và tăng trưởng trong mọi mối tình của chúng con.

    Thiên Chúa của Đaniel mới là Thiên Chúa hằng sống và hằng có đời đời.

    Một sự trung tín vui vẻ có sức lây lan truyền thống : Nó tỏ bày Thiên Chúa, Đaniel, do thái độ cầu nguyện của ông, đã mở rộng một lỗ hổng trong lòng những người nhìn ông sống và cầu nguyện.

    Cầu nguyện : dấu chỉ của Thiên Chúa.

    Cầu nguyện : dấu chỉ hiện sinh, thực nghiệm về Thiên Chúa.

    Cầu nguyện : hàng động Phúc-âm hoá, tỏ bày Tin Mừng. Không phải do từ ngữ hay bàn cãi, nhưng do hành động làm người ta nói tới " Thiên Chúa". Người ta nói, Thiên Chúa có tầm quan trọng đối với chúng ta. nhưng với điều kiện là kinh nguyện phải chân thực. Với điều kiện là nó không chỉ là "một suối lời nói, một sự bẻm mép hình thức". Với điều kiện nó phải là " cuộc gặp gỡ Thiên Chúa", "đối thoại với Người", "đối thoại với anh !".

    Nước Người không hề tan rã, và quyền bính Người tồn tại đến muôn đời. Chính Người là Đấng giải thoát và cứu-độ. Người làm những dấu lạ và những việc kỳ diệu trên trời dưới đất.

    Lại cả một thần học về lịch sử.

    Một "Lịch sử Thánh" diễn ra giữa lòng "lịch sử phàm tục". Thiên Chúa hành động. Người cứu-độ ( trong hiện tại). Người giải thoát (trong lúc này).

    Mọi nỗ lực kiểm điểm đời sống đều là cố gắng khiêm tốn khám phá ra "công trình mà Thiên Chúa hiện đang thực hiện" trong "một sự việc của đời sống", trong "một biến cố".

    Lạy Chúa xin giúp chúng con đọc được và giải thoát các biến cố.

    Lạy Chúa, xin giúp chúng con sống với Chúa …cộng tác với các công việc của Chúa…kinh nguyện được quan niệm như thế không phải là trốn chạy hành động. Đây là lúc hành động tập trung ý thức hơn, cũng đè nặng trên thế giới và lịch sử. Kinh nguyện đưa chúng ta lại gần các trách vụ của chúng ta, để " làm việc với Chúa, lạy Chúa".

    BÀI TIN M
    ỪNG : Lc 21,20-28

    Phần đông các nhà chú giải nghĩ rằng, Thánh Luca đã viết Tin Mừng trong những năm tiếp sau năm 70. Do đó, những biến cố lịch sử đều chứng minh, Đức Giêsu đã nói đúng khi loan báo sự sụp đổ của Giêrusalem.

    Khi anh em thấy thành Giêrusalem bị các đạo binh vây hãm…

    Ở đây, Maccô và Matthêu nói : " Khi anh em thấy điều ghê tởm của sự tàn phá" (Mc 13, 14 ; Mt 24, 25). Chắc chắn, đó là điều mà trên thực tế Đức Giêsu đã nói, bằng cách lấy lại một lời tiên tri trong Đaniel 11, 13. Luca "dịch" các cụ thể hơn.

    Anh em đã biết rằng đã đến ngày thành phải hoang tàn. Bấy giờ, ai ở Miền Giuđê hãy trốn lên núi, ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác, ai vùng quê, thì chớ vào thành.

    Sau một thế kỷ bị Rôma chiếm đóng, cuộc nổi dậy đã được ấp ủ, cuối cùng đã bùng lên. Khoảng năm 60. Nhóm Zêlotê ( Nhiệt thành) cố gắng lôi kéo Đức Giêsu tham dự cuộc khởi nghĩa, đã tổ chức nhiều cuộc ám sát chống lại quân đội xâm chiếm. Ngày lễ Vượt-Qua năm 66, những người Zêlotê chiếm lâu đài của Agrippa và tấn công viên khâm sai tại Xy ri. Toàn thể dân tộc vùng lên. Vespasien được trao trách nhiệm dẹp cuộc phản loạn. Trong ba năm, ông đã lấy lại lãnh thổ môt cách có phương pháp và cộ lập Giêrusalem. Ông tập trung các lực lượng hùng hậu : Lữ đoàn V, X và XV. Rồi hoàng đế để cho người con trai trẻ trung, của ông là tướng Titô lo việc kết thúc chiến tranh. Việc vây hãm Giêrusalem, pháo đài nổi tiếng là không thể nào chiếm được, kéo dài một năm, với bảy mươi ngàn bộ binh và mươi ngàn kỵ binh. Ngày 17 tháng 7 năm 70, lần đầu tiên từ cuộc lưu đày chấm dứt các nghi lễ tiến dân trong Đền thờ. Kể từ đó, nghi lễ không bao giờ được lặp lại.

    Sử gia người Do Thái Flavius Jósephus nói : một triệu một trăm ngàn người bị giết trong cuộc chiến này, chín mươi bảy ngàn tù binh bị dẫn đi lưu đày.

    Khốn thay những người mang thai và những người cho con bú mớm trong những ngày đó.Vì sẽ có cơn khốn khổ gian nan trên đất này. Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các nước, và Giêrusalem sẽ bị dân ngoại gìay xéo…

    Đức Giêsu, khi báo trước tai họa khủng khiếp cho toàn thể quốc gia dân tộc mình, Người không có vẻ gì là một người cuồng tín kêu gọi trả thù báo oán. Những lời Người dùng là những lời diễn tả đau khổ. Thật là xúc động khi nghe người khóc thương những người mẹ, xấu số của dân tộc này, cũng chính là dân tộc của Người.

    Giêrusalem sẽ bị dân ngoại giày xéo cho đến khi mãn thời của dân ngoại

    Hình như Đức Giêsu loan báo một thời gian sẽ dâng cho việc Tin Mừng hóa các Dân ngoại. Vào thời điểm đó, có thể ít –ra-en sẽ trở lại với Đức Kitô, Đấng đã bị họ từ chối. Đó là lời cầu nguyện và niềm hy vọng của Thánh Phaolô (Rm 11 25-27), được Thánh Luca chia sẻ (Lc 13,35). Tôi có chia sẻ niềm hy vọng này không ?

    Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh tượng biển gào sóng thét. Người ta sợ đến hồn siêu phách lạc, chớ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các tinh tú bầu trời sẽ bị lay chuyển.

    Đây là ngôn ngữ truyền thống thuộc loại Khải Huyền. Theo quan niệm thời đó, ba khoảng không gian lớn lao bị rung chuyển : Trời , đất và biển . . . sự hỗn độn xảy ra trong vũ trụ.

    (So sánh với Isaia 13,9-10 ; 34,3-4, cũng sử dụng cùng kiểu nói hình ảnh đề cập tới sự sụp đổ của Babylon .

    Bấy giờ, thiên hạ sẽ thấy Con Người rất uy nghi vinh hiển ngự giá mây trời mà đến.

    Có phải, vì không hiểu rõ kiểu nói Khải huyền đó, mà người ta đã bước sang một lời tiên tri khác, đề cập tới sự kiện "thế mạt" không ? vài nhà chú giải nghĩ đúng thế. Một số khác nghĩ rằng Đức Giêsu tiếp tục nói đến sự đổ nát của Giêrusalem : Con Người "đến" trong nhiều biến cố lịch sử, đặc biệt trong biến cố trên, việc thờ tự của Đền thờ đã bị hủy

    bỏ... Tiếp theo là việc thờ tự đích thực chung quanh Thân Thể Đức Kitô, trong Giáo hội, Đền thờ mới của Thiên Chúa.

    HTMV Khóa 10 - ĐCV Thánh Giuse Sài Gòn
     
    Kính chuyển:
    Hồng
     

BÁNH SỰ SỐNG - THỨ BA CN31TN-C

  •  
    Tinh Cao - Nov 4 at 6:02 PM
     
     

    Thứ Ba CN31TN-C

     

     BÁNH SỰ SỐNG Lời Chúa

     

    Bài Ðọc I: (Năm I) Rm 12, 5-16

    "Kẻ này là chi thể của người kia".

    Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

    Anh em thân mến, chúng ta tuy nhiều người, nhưng cũng chỉ là một thân thể trong Ðức Kitô, và tương quan với mỗi người, kẻ này là chi thể của người kia. Nhưng chúng ta được những ân huệ khác nhau tuỳ theo ân sủng đã ban cho chúng ta: nếu là ơn nói tiên tri, thì hãy xử dụng sao cho xứng đối với đức tin; nếu là chức phận giúp việc, thì hãy chuyên cần giúp việc; nếu là thầy dạy, hãy lo dạy dỗ; nếu là khuyên bảo, hãy lo khuyên bảo; nếu là người phân phát, hãy có lòng chân thành; nếu là người cai quản, hãy cần mẫn; nếu là kẻ thương giúp, hãy vui vẻ.

    Ðức ái không được giả hình. Hãy chê ghét điều ác và trìu mến điều lành. Hãy thương yêu nhau trong tình bác ái huynh đệ: Hãy nhân nhượng tôn kính nhau. Hãy siêng năng, chớ biếng nhác: hãy sốt mến trong tâm thần và phụng sự Chúa. Hãy hân hoan trong niềm cậy trông, nhẫn nại trong gian truân và kiên tâm cầu nguyện. Hãy giúp đỡ các thánh khi họ thiếu thốn, và ân cần tiếp khách đỗ nhà. Hãy chúc phúc cho những kẻ bắt bớ anh em: Hãy chúc phúc, chứ đừng chúc dữ. Hãy vui mừng với kẻ vui mừng, và khóc lóc với kẻ khóc lóc. Hãy đồng tâm hiệp ý với nhau: đừng tự cao tự đại, một hãy ưa thích những sự hèn kém. Ðừng tự đắc cho mình là khôn.

    Ðó là lời Chúa.

     

    Ðáp Ca: Tv 130, 1. 2. 3

    Ðáp: Lạy Chúa, xin giữ linh hồn con trong bình an của Chúa.

    Xướng: 1) Lạy Chúa, lòng con không tự đắc, và mắt con chẳng liếc nhìn cao, con cũng không lo nghĩ những việc lớn lao hay là những điều quá tầm trí mọn. - Ðáp.

    2) Nhưng con lo giữ linh hồn cho thinh lặng và thanh thản. Như trẻ thơ sống trong lòng thân mẫu, linh hồn con cũng như thế ở trong con. - Ðáp.

    3) Israel hãy cậy trông vào Chúa, tự bây giờ và cho tới muôn đời. - Ðáp.

    Hoặc:

    Ðáp Ca: Tv 21, 26b-27. 28-30a. 31-32

    Ðáp: Lạy Chúa, bởi Chúa mà lời con ca ngợi vang lên trong Ðại hội (c. 26a).

    Xướng: 1) Bởi Chúa mà lời con ca ngợi vang lên trong Ðại hội. Con sẽ làm trọn những lời khấn hứa của con, trước mặt những người tôn sợ Chúa. Bạn cơ bần sẽ ăn và được no nê, những kẻ tìm kiếm Chúa sẽ ca khen Chúa: "Tâm hồn các bạn hãy vui sống tới muôn đời". - Ðáp.

    2) Thiên hạ sẽ ghi lòng và trở về với Chúa, khắp cùng bờ cõi địa cầu; và toàn thể bá tánh chư dân sẽ phủ phục trước thiên nhan Chúa. Bao người ngủ trong lòng đất sẽ tôn thờ duy một Chúa. - Ðáp.

    3) Miêu duệ con sẽ phục vụ Ngài, sẽ tường thuật về Chúa cho thế hệ tương lai, và chúng kể cho dân hậu sinh biết đức công minh Chúa, rằng: "Ðiều đó Chúa đã làm". - Ðáp.

     

    Alleluia: Tv 147, 12a và 15a

    Alleluia, alleluia! - Giêrusalem, hãy ngợi khen Chúa, Ðấng đã sai lời Người xuống cõi trần ai. - Alleluia.

     

    Phúc Âm: Lc 14, 15-24

    "Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ, và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi".

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

    Khi ấy, một người đồng bàn thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Phúc cho kẻ sẽ được ăn tiệc trong nước Thiên Chúa". Người phán cùng kẻ ấy rằng: "Có một người kia dọn tiệc linh đình, và đã mời nhiều thực khách. Tới giờ dự tiệc, ông sai đầy tớ đi báo cho những kẻ được mời để họ đến, vì mọi sự đã dọn sẵn sàng rồi. Nhưng mọi người đồng thanh xin kiếu. Người thứ nhất nói với ông rằng: "Tôi mới tậu một thửa ruộng, tôi cần phải đi xem đất, nên xin ông cho tôi kiếu". Người thứ hai nói: "Tôi mới mua năm đôi bò, và tôi phải đi thử chúng, nên xin ông cho tôi kiếu". Người khác lại rằng: "Tôi mới cưới vợ, bởi đó tôi không thể đến được".

    "Người đầy tớ trở về thuật lại những điều đó cho chủ mình. Bấy giờ chủ nhà liền nổi giận, bảo người đầy tớ rằng: "Anh hãy cấp tốc đi ra các công trường và các ngõ hẻm thành phố mà dẫn về đây những người hành khất, tàn tật, đui mù và què quặt". Người đầy tớ trở về trình rằng: "Thưa ông, lệnh ông ban đã được thi hành, thế mà hãy còn dư chỗ". Ông chủ lại bảo người đầy tớ rằng: "Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi. Vì tôi bảo cho các người biết: không một ai trong những kẻ đã được mời, sẽ được nếm bữa tiệc của tôi".

    Ðó là lời Chúa.

     


     

    SỐNG VÀ Chia sẻ Lời Chúa:

                     

      sự sống chia s

     

    m nay, Thứ Ba Tuần XXXI Thường Niên Quanh Năm, Thánh ký Luca thuật lại cho chúng ta trong Bài Phúc Âm của ngài về bữa tiệc mời và thái độ đáp ứng của khách được mời.


    Ch
    úng ta nên nhớ rằng, Bài Phúc Âm hôm nay tiếp theo Bài Phúc Âm hôm qua và 2 Bài Phúc Âm cuối tuần trước, những Bài Phúc Âm ở nửa đầu của Đoạn 14 này cho biết rằng Người đang tham dự bữa ăn ở nhà của một trong những người lãnh đạo nhóm biệt phái, một môi trường hiếm quí Người muốn lợi dụng để có thể tỏ mình ra cho riêng thành phần hầu như toàn biệt phái lúc ấy. 

     

    Theo thứ tự của các Bài Phúc Âm này thì đầu tiên, ở Bài Phúc Âm Thứ Sáu tuần trước, Người đã dạy cho thành phần thông luật, giữ luật và dạy luật một cách duy luật này về ý nghĩa nhân bản đích thực của bản chất luật, bằng cách chữa lành nạn nhân bị thủy thủng ngay trong ngày hưu lễ và tại nhà của gia chủ biệt phái. 

     

    Sau đó, ở Bài Phúc Âm Thứ Bảy tuần trước, Người dạy cho thành phần biệt phái ham danh đầy khoe khoang này về thái độ họ cần phải có khi họ được mời đến dự tiệc nơi công cộng, ở chỗ "hãy đi mà ngồi vào chỗ cuối cùng" ở chỗ sẵn sàng chấp nhận bất cứ chỗ nào đã ấn định cho mình, chứ không phải "hãy chọn chỗ cuối cùng mà ngồi", tức những gì theo ý riêng chủ quan đầy tham vọng của mình.

     

    Rồi trong Bài Phúc Âm hôm qua, Thứ Hai, cũng liên quan đến bữa ăn, Người trực tiếp ngỏ cùng gia chủ biệt phái mời Người hôm ấy về tinh thần mà ông cần có trong việc mời mọc khách đến tham dự tiệc tùng do ông khoản đãi, ở chỗ, đặc biệt là mời những ai không thể nào đền đáp lại lòng tốt của ông.


    Cũng lợi dụng bối cảnh của một bữa ăn hôm ấy và chẳng những 
    theo tư cách là khách tham dự (như Bài Phúc Âm Thứ Sáu tuần trước), mà còn theo tư cách của người đãi tiệc (như Bài Phúc Âm hôm qua), hôm nay, qua Bài Phúc Âm theo ngày, và lợi dụng câu hỏi của "một người đồng bàn thưa cùng Chúa Giêsu rằng: 'Phúc cho kẻ sẽ được ăn tiệc trong nước Thiên Chúa'", Người đã nói đến cả 2 vế: vế người đãi tiệc lẫn vế khách được mời.

     

    Về vế người đãi tiệc, Bài Phúc Âm hôm nay cho biết Chúa Giêsu đã tiếp tục dùng dụ ngôn mà dạy như thế này: "Có một người kia dọn tiệc linh đình, và đã mời nhiều thực khách. Tới giờ dự tiệc, ông sai đầy tớ đi báo cho những kẻ được mời để họ đến, vì mọi sự đã dọn sẵn sàng rồi".


    V
    ề vế của khách được mời, Bài Phúc Âm cho biết phản ứng của "mọi người" trong họ, nại đủ những lý do riêng tư chính đáng của họ như sau: "Nhưng mọi người đồng thanh xin kiếu. Người thứ nhất nói với ông rằng: 'Tôi mới tậu một thửa ruộng, tôi cần phải đi xem đất, nên xin ông cho tôi kiếu'. Người thứ hai nói: 'Tôi mới mua năm đôi bò, và tôi phải đi thử chúng, nên xin ông cho tôi kiếu'. Người khác lại rằng: 'Tôi mới cưới vợ, bởi đó tôi không thể đến được'".

     

    Trước thái độ có vẻ coi thường của khách được mời, của "mọi người", của tất cả mọi khách được vinh dự mời như thế, khiến cho bữa tiệc thịnh soạn của mình dọn ra chỉ để đãi khách như bị ế ẩm như thế, người đãi tiệc đã tỏ thái độ ra sao, Bài Phúc Âm hôm nay đã thuật lại như sau: 

     

    "Người đầy tớ trở về thuật lại những điều đó cho chủ mình. Bấy giờ chủ nhà liền nổi giận, bảo người đầy tớ rằng: 'Anh hãy cấp tốc đi ra các công trường và các ngõ hẻm thành phố mà dẫn về đây những người hành khất, tàn tật, đui mù và què quặt'. Người đầy tớ trở về trình rằng: 'Thưa ông, lệnh ông ban đã được thi hành, thế mà hãy còn dư chỗ'. Ông chủ lại bảo người đầy tớ rằng: 'Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi. Vì tôi bảo cho các người biết: không một ai trong những kẻ đã được mời, sẽ được nếm bữa tiệc của tôi'".

     

    Ở đây, trong dụ ngôn của Chúa Giêsu về người đãi tiệc và khách được mời này có ít là hai điều cần chú ý, nhờ đó có thể biết được ẩn ý của dụ ngôn, nghĩa là biết được dụ ngôn này ám chỉ về ai, điều chú ý thứ nhất liên quan đến phía khách được mời và điều chú ý thứ hai liên quan đến phía người đãi tiệc.

     

    Về phía khách được mời, dụ ngôn cho biết là "mọi người đồng thanh xin kiếu" và thành phần "mọi người" đây phải chăng ám chỉ chung dân Do Thái, cho đến nay, họ vẫn từ chối tham dự bữa tiệc Nước Trời được Thiên Chúa chân thật duy nhất của họ dọn ra cho họ và mời họ đầu tiên, bằng cách, cho đến nay họ vẫn chưa chấp nhận Giêsu Nazarét là Đấng Thiên Sai của họ?

     

    Về phía người đãi tiệc, dụ ngôn cho thấy thái độ của người này tỏ ra trước phản ứng bất lợi của khách được mời, một thái độ rất tuyệt vời trong việc giải quyết theo chiều hướng biến dữ thành lành. Ở chỗ, người đãi tiệc này đã mời đủ mọi loại khách xa lạ khác đến tham dự thay chỗ cho đám khách quí thân quen trước đó, một thái độ được tỏ ra đúng như những gì Chúa Giêsu đã dạy cho gia chủ biệt phái trong bài Phúc Âm hôm qua trong việc mời khách thì mời thành phần không thể đáp trả. 


    Chiều hướng và ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay về phía của chủ tiệc mời khách đúng như chiều hướng của lòng thương xót Chúa, được Thánh Phaolô cảm nhận trong Bài Đọc 1 hôm qua, ở chỗ lợi dụng khuyết điểm của người này để thương người kia, rồi lợi dụng người kia để thương lại người nọ. Chiều hướng yêu thương bất khả phân ly với hiệp nhất, hơn là tẩy chay này, vẫn được Thánh Phaolô tiếp tục ở Bài Đọc 1 hôm nay, liên quan đến ân sủng nhận được nơi từng người là để phục vụ lẫn nhau:

     

    "Anh em thân mến, chúng ta tuy nhiều người, nhưng cũng chỉ là một thân thể trong Ðức Kitô, và tương quan với mỗi người, kẻ này là chi thể của người kia.

     

    Nhưng chúng ta được những ân huệ khác nhau tuỳ theo ân sủng đã ban cho chúng ta: nếu là ơn nói tiên tri, thì hãy xử dụng sao cho xứng đối với đức tin; nếu là chức phận giúp việc, thì hãy chuyên cần giúp việc; nếu là thầy dạy, hãy lo dạy dỗ; nếu là khuyên bảo, hãy lo khuyên bảo; nếu là người phân phát, hãy có lòng chân thành; nếu là người cai quản, hãy cần mẫn; nếu là kẻ thương giúp, hãy vui vẻ".

     

    Và đó là lý do mới có những câu Đáp Ca hôm nay như thế này:

     

    1) Lạy Chúa, lòng con không tự đắc, và mắt con chẳng liếc nhìn cao, con cũng không lo nghĩ những việc lớn lao hay là những điều quá tầm trí mọn.

    2) Nhưng con lo giữ linh hồn cho thinh lặng và thanh thản. Như trẻ thơ sống trong lòng thân mẫu, linh hồn con cũng như thế ở trong con.

    3) Israel hãy cậy trông vào Chúa, tự bây giờ và cho tới muôn đời.

     

    Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên 

     

    TN.XXXIL-3.mp3  

     

    --