6. Văn Hóa & Gia Đình

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - CẦN NHẪN NẠI

  •  
    Hung Dao
    VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH: NHẪN NAI - KHOAN DUNG.
     
    Thu, Aug 19 at 7:36 AM
     
     
     
     
     

    ‘Nhẫn Kinh’: Mọi việc trên đời không như ý – Quý là lòng nhẫn nại, khoan dung…

    Châu Yến 
     
     

    Viên Thái cho rằng: con người sống trên đời luôn đi kèm với phiền muộn và khổ nạn, những chuyện không như ý thì nhiều, chuyện như ý thì ít, từ xưa đến nay đều như vậy. Bất luận là người phú quý hay là nghèo hèn thì đều luôn có phiền não của riêng mình. Bởi vậy, con người nên bình tĩnh an nhiên, mọi sự nên thuận theo tự nhiên mà chấp nhận…

    Năm Đại Đức thứ 11 thời hoàng đế Nguyên Thành Tông (năm 1306), một người ở Hàng Châu tên Ngô Lượng đã tập hợp toàn bộ những câu nói liên quan đến “nhẫn” của danh nhân trong các triều đại và những tấm gương về sự việc, con người nhẫn nhịn khiêm nhường, trung hậu khoan dung, sau đó biên soạn thành một bộ sách tên “Nhẫn Kinh”. “Nhẫn Kinh” là một bộ sách hay có ngụ ý sâu sắc, khuyên con người làm việc tốt.

    Trong “Nhẫn Kinh” có gần một trăm câu chuyện, đều là những trường hợp người thật việc thật liên quan đến nội hàm của chữ “nhẫn” trong lịch sử. Trong bài viết này tác giả muốn giới thiệu với quý độc giả những danh ngôn khuyến cáo người đời trong “Viên thị thế phạm” được chọn lọc từ trong cuốn “Nhẫn Kinh”.

    Địa vị của “Viên thị thế phạm” trong gia huấn không thua kém “Nhan thị gia huấn”, được gọi là song bích trong gia huấn của Trung Quốc thời xưa 

    Tác giả của “Viên thị thế phạm” là Viên Thái, tiến sĩ năm Long Hưng thứ nhất của nhà Nam Tống, sau này thăng chức lên làm Giám đăng văn cổ viện. Viên Thái nổi tiếng thế gian vì liêm minh cương trực, ông cũng có một số thành tựu chính trị, và rất xem trọng phương diện giáo hóa. “Viên thị thế phạm” là một bộ gia huấn, tên của bộ sách này có ý nghĩa là “truyền thụ hậu thế”, “lợi ích hết thảy thiên hạ” trở thành “gương mẫu của đời”. Địa vị của “Viên thị thế phạm” không thua kém “Nhan thị gia huấn”, đều được lưu truyền rộng rãi trong dân gian Trung Quốc. Hai trước tác này có thể được gọi là song bích trong gia huấn của Trung Quốc thời xưa, có ảnh hưởng rộng lớn và tích cực đối với hậu thế.

    Gia đình bền lâu hòa thuận, cái gốc nằm ở chỗ có thể nhẫn

    Viên Thái cho rằng, nhẫn là cách làm căn bản của những gia đình sống hòa thuận và bền lâu, và biết nhẫn như thế nào lại càng quan trọng hơn. Ôm giữ cơn giận trong lòng để nhẫn chỉ là đang tích lũy sự giận dữ, một khi bùng phát thì không gì có thể cản được. Nhẫn để kịp thời hóa giải cơn giận dữ, công hiệu của cách nhẫn này sẽ lớn hơn.

    “Viên thị thế phạm” viết: “Người ta nói gia đình bền lâu hòa thuận, cái gốc nằm ở chỗ có thể nhẫn. Tuy biết phải nhẫn mà không biết làm thế nào để nhẫn, thì sai lầm càng nhiều. Cùng là nhẫn, có người thì ghi nhớ trong lòng, người khác xúc phạm tôi, tôi sẽ che giấu cơn giận mà không nói, như vậy chẳng qua chỉ là ứng phó một hai lần mà thôi. Nếu như cơn giận được tích lũy quá nhiều, một khi bùng phát ra, sẽ giống như nước lũ làm vỡ bờ đê, không thể ngăn cản được. Như vậy chi bằng luôn luôn hóa giải cơn tức giận, không giữ lại trong lòng. Nói người này là vô tâm, nói người này là vô tri, nói rằng đây có lẽ là do anh ta làm sai, nói là vì anh ta thiếu hiểu biết, nói những điều này có được gì chứ? Không để người đó ở trong lòng mình, cho dù một ngày anh ta mạo phạm tôi mười lần, tôi cũng sẽ không thể hiện sự giận dữ trong lời nói, không biểu hiện ra thái độ không vui, nhẫn như vậy sẽ có công hiệu rõ rệt hơn. Như vậy mới thực sự là nhẫn nhịn khéo léo”.

    Con người không có ai là hoàn hảo cả – nhân sinh tại thế, quý nhất là sự khoan dung

    Viên Thái chỉ ra rằng, trong gia đình quý nhất là sự khoan dung, con người không ai là hoàn hảo, mỗi người hoặc ít hoặc nhiều đều có những khuyết điểm nào đó, không cần phải cầu toàn mà trách móc, nghĩ như vậy thì tấm lòng sẽ rộng mở, xử sự bình thản.

    “Viên thị thế phạm” viết: “Từ xưa đến nay, trong xã hội con người luôn trộn lẫn giữa người tốt và người xấu, giữa thánh nhân và kẻ phàm phu tầm thường, không phải cha con nào cũng đều có thể thông minh, sáng suốt như nhau, có những anh em không phải đều tốt đẹp và tài giỏi như nhau, hoặc những người chồng vô công rồi nghề, phóng đãng không biết tự kiểm điểm, hoặc những người vợ hung dữ, tàn bạo, rất hiếm có gia đình nào không có một khuyết điểm nào cả. Cho dù là những người thánh hiền thì cũng không có cách nào giải quyết những vấn đề này. Giống như trên người mọc đầy mụn nhọt và mụn cóc, tuy rằng cực kỳ đáng ghét khó chịu, nhưng cũng không thể nào cắt bỏ chúng, chỉ có thể khoan dung mà đối đãi chúng. Nếu như con người có thể hiểu được đạo lý này, vậy thì trong lòng sẽ ung dung và thản nhiên”.

    Con người sống trên đời, ai cũng có chuyện phiền muộn không như ý

    Viên Thái còn nói rằng, con người sống trên đời luôn đi kèm với phiền muộn và khổ nạn, những chuyện không như ý thì nhiều, chuyện như ý thì ít, từ xưa đến nay đều như vậy. Bất luận là người phú quý hay là nghèo hèn thì đều luôn có phiền não của riêng mình. Con người nên bình tĩnh an nhiên, mọi sự nên thuận theo tự nhiên mà chấp nhận.

    “Viên thị thế phạm” nói: “Con người sống trên đời, từ khi có tri thức đến nay, đã có chuyện phiền muộn không như ý. Trẻ con khóc lóc, là vì không hài lòng. Từ nhỏ đến lớn, từ trẻ đến già, chuyện như ý thường ít, chuyện không như ý thường nhiều. Tuy là người đại phú quý, thiên hạ đều ngưỡng mộ tưởng là thiên tiên, mà chuyện không như ý, người nào cũng có, không khác gì với người bần tiện, chẳng qua chuyện lo nghĩ khác mà thôi. Vì vậy gọi là thế giới khuyết hãm, nhân sinh thế giới không ai thỏa mãn tâm ý. Có thể hiểu được đạo lý này và chấp nhận, thì có thể an tâm một chút”.

    Mọi việc quý ở chỗ có thể nhẫn nại, hãy xem nhường nhịn là một thói quen

    Viên Thái còn chỉ ra rằng, mọi việc quý ở chỗ có thể nhẫn nại, phải có chủ trương kiên định, xem nhường nhịn là một thói quen, mà không để cơn tức giận chi phối bản thân, như vậy thân tâm đều được yên bình.

    “Viên thị thế phạm” viết: “Con người có thể nhẫn, mọi việc dễ hình thành thói quen. Đối với những người vô lý cộng thêm không thể nhẫn nhịn, vẫn ứng xử như thường. Không thể nhẫn, mọi việc cũng dễ thành thói quen, đối với những người có oán hận không sâu đậm, cũng dẫn đến tố tụng tranh luận, mong giành phần thắng mới thôi, không biết rằng mình bị mất rất nhiều. Nếu con người có định lực, không bị cơn nóng giận bên ngoài sai khiến, vậy thân tâm chẳng phải đại an ninh sao?”

    Mấy năm trước tôi đã từng đọc “Viên thị thế phạm”, ngoài những nội dung liên quan đến “nhẫn” được chọn lọc trong “Nhẫn Kinh” ra, nội dung của “Viên thị thế phạm” vô cùng phong phú, thậm chí đề cập đến rất nhiều chi tiết trong cuộc sống, có rất nhiều nội dung đáng để con người hiện đại học hỏi, đây là một cuốn sách tốt mang tính khuyến thiện. Lời hay ý đẹp có thể tạo ra ảnh hưởng tích cực đối với tâm trí của con người.

     

     
    Châu Yến biên dịch

     


    Garanti sans virus. www.avast.com

     

    --

VĂN HÓ VÀ GIA ĐÌNH - ĐTC -

 

  •  
    Chi Tran chuyển

     

     Đức Thánh Cha ban ơn Toàn xá nhân Ngày Thế giới Ông bà và Người Cao tuổi

     

    DTC.jpeg
     

     

    Nhân Ngày Thế giới Ông bà và Người cao tuổi lần thứ nhất, Đức Thánh Cha Phanxicô ban Ơn Toàn xá cho các ông bà, người già và tất cả các tín hữu tham gia sự kiện với “tinh thần sám hối và bác ái thực sự”.

    Hồng Thủy - Vatican News

    Trong thông cáo hôm thứ Ba 22/6/2021, Tòa Ân giải Tối cao giải thích rằng “để tăng cường lòng sùng kính của các tín hữu và để cứu rỗi các linh hồn,” các ông bà nội ngoại, người già và các tín hữu sẽ có thể được nhận Ơn Toàn xá vào Ngày Thế giới Ông Bà và Người Cao tuổi lần thứ nhất, sẽ được tổ chức vào ngày 25/7/2021.

    Thông cáo của Tòa Ân giải Tối cao cho biết Đức Thánh Cha đã cho phép ban ơn Toàn xá sau khi lắng nghe yêu cầu của Đức Hồng y Kevin Farrell, Tổng trưởng Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống, đánh dấu việc thành lập Ngày Thế giới Ông bà và Người Cao tuổi. 

    Trong Thánh lễ trọng thể

    Ơn Toàn xá sẽ được ban cho các ông bà nội ngoại, người cao niên, cũng như các tín hữu tham dự Thánh lễ do Đức Thánh Cha cử hành vào Ngày Thế giới Ông bà và Người Cao tuổi vào ngày 25/7, hoặc các Thánh lễ khác được cử hành trên toàn thế giới, với các điều kiên thông thường là xưng tội, rước lễ và cầu nguyện theo ý Đức Giáo hoàng. 

    Thăm viếng người già yếu gặp khó khăn

    Ơn Toàn xá cũng được ban vào cùng ngày này cho các tín hữu dành thời gian thích đáng để thăm viếng, cách trực tiếp hay trực tuyến, những người già yếu đang gặp khó khăn hoặc hoạn nạn (ví dụ như bệnh tật, người bị bỏ rơi, người khuyết tật và những người ở trong những trường hợp tương tự).

    Tham dự qua các phương tiện truyền thông

    Thông cáo của Tòa Ân giải Tối cao cũng cho biết Ơn toàn xá cũng có thể được ban cho những người, vì những lý do nghiêm trọng, không thể ra khỏi nhà và “hiệp nhất cách thiêng liêng với các cử hành thánh của Ngày Thế giới Ông bà và Người Cao tuổi, dâng lên Thiên Chúa những lời cầu nguyện, những nỗi đau hay những đau khổ trong cuộc sống của họ, đặc biệt là trong thời gian phát sóng Thánh lễ, qua các phương tiện truyền hình và đài phát thanh, cũng như các phương tiện truyền thông xã hội mới.”

    ----------------------------------

     

     

     

     



 

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - VỢ CHỒNG GIÀ

 

  •  
    Nhat Hung
    Mon, Jul 12 at 11:57 AM
     


    unnamed-1.jpg
    *********************
    unnamed.png
     
    ******************
    Vợ Chồng già _ Ai cũng vậy mà thôi !
     

     BM

    Con cái trưởng thành ra ở riêng hết chỉ còn ông bà sống trong căn hộ 3 buồng nơi khu tập thế sát bờ sông. Như mọi ngày cơm nước xong, bà dọn dẹp bếp núc, ông lên nhà bật Tivi, pha ấm trà nhân trần thư thả ngồi uống xem mấy chương trình thời sự.

     

    Khi bà từ dưới bếp lên, ông rót cốc trà nóng đưa tận tay bà, chuyển kênh phim cho bà xem, rồi họ lặng lẽ theo dõi phim trên truyền hình cho đến khi bà đấm lưng thùm thụp đứng dậy vào ngủ trước. Ông xem thêm chút rồi tắt Tivi kiểm tra cửa rả rồi đi nằm. Ngang qua phòng bà đã thấy bà ngáy pho pho. 
     
    BM
     
    Chả biết từ bao giờ họ gọi nhau là ông, là bà thay cho cách gọi anh, em ngọt ngào theo suốt mấy chục năm. Cũng chẳng nhớ từ bao giờ ông bà ra nằm riêng mỗi người mỗi phòng. Chắc tại bà kêu ông ngáy to nhất là hôm nào vui bạn bè uống vài chén rượu. Ông cũng phàn nàn bà có thói quen cứ dọng chân xuống giường thình thịch mỗi khi mỏi. 

     

    Cái gì mãi rồi cũng thành quen. Đôi khi bà muốn gọi ông là anh như ngày nào cho tình cảm mà thấy ngượng ngùng. Lắm lúc người ngây ngấy sốt đắp cả cái chăn dày vẫn lạnh, ông định qua phòng bà nằm cạnh tìm chút hơi ấm lại lo bà mất ngủ, cũng thôi. 

     

    Tối nay, khi bà vừa dưới bếp lên ngồi xuống ghế định xem Tivi thì điện vụt mất. Ông loay hoay bật lửa châm chiếc đèn dầu. Ông bà ngồi đối diện nhau mà chẳng nói lời nào. Không gian tĩnh mịch quá. Nghe rõ cả tiếng gió rì rào ngoài cửa sổ. Bỗng bà bật tiếng:

     

    - Nghe đâu như tiếng con ễnh uôm nó kêu. 
     
    BM
     
    Ông nhướng mắt hỏi lại: 

     

    - Con gì kêu?

     

    - Con uềnh uôm chứ con gì? Bà dấm dẳng. 

     

    - Con ễnh ương chứ. Từ cha sinh mẹ đẻ tôi chưa nghe ai nói con uềnh uôm như bà. Ông gằn giọng. 

     

    Thế là họ cãi nhau. Kết quả là sáng hôm sau bà không thấy ông ngồi uống trà bên bàn nữa. Bà lẩm bẩm:

     

    "Lại sang thằng cả tá túc chứ gì. Thây kệ".

     

    Trưa bà ngồi ăn cơm một mình thấy chả ngon lành gì. Tối bà ngồi coi Tivi mà chả xem chương trình gì ra đầu ra đũa. Đêm bà nằm nhớ thời có mang thằng lớn. Ông mừng lắm, hỏi bà:
     
    BM
     
    - Em định đặt tên con là gì?

     

    - Anh đặt đi, bà nũng nịu: Tuỳ anh.

     

    Không ngờ khi sinh con trong giấy khai sinh, ông thấy tên con được bà đặt là Tùy Anh, Nguyễn Văn Tuỳ Anh. 

     

    Đến đứa con gái thứ hai, bà hỏi ông đặt tên gì? Ông âu yếm nhìn bà bảo: Tuỳ em. Và kết quả tên đứa thứ hai được ông đặt là Tuỳ Em, Nguyễn Thị Tuỳ Em. 

     

    Cả tuần vắng bóng ông nhà cửa trống tuềnh trống toàng làm bà nghĩ lại. 
     
    BM
     
    Mấy ngày ở với con với cháu cũng thấy vui mà sao lòng ông vẫn như lửa đốt. Cảm giác thiêu thiếu nơi ông, cũng làm ông nghĩ lại. Hôm ông quay về, bà đón ông nơi bậu cửa, ông chưa kịp nói điều mình định nói bà đã đon đả:

     

    - Tôi hỏi người ta rồi ông ạ. Nói như ông mới đúng. Là con ễnh ương. Tôi nói sai.

     

    Ông cười gượng gạo:

     

    - Không bà nói mới đúng. Nó là con uềnh uôm. Tôi sai rồi.

     

    Lời qua tiếng lại thế là lại cãi nhau. Tiện khăn gói ông sang nhà cô gái út. Vợ chồng già lại ly biệt thêm lần nữa.

     

    Kết 

     

    BM
     
    Khi còn trẻ, còn sống trong tình yêu người ta nhìn nhau qua cặp kính màu hồng, lúc nào cũng thấy những điều tốt đẹp, để rồi thêm gần gũi. Khi về già, họ nhìn nhau qua cặp kính của bác sĩ, cặp kính của nhà giáo..., nhìn đâu cũng thấy vi trùng, coi chồng như học trò để giảng dạy..., rồi thêm xa cách.

     

    Tình yêu và sức khoẻ như năng lượng trong mỗi con người, cùng với năm tháng nó cũng bị tiêu hao đến mòn kiệt. 

     

    Thôi thì đã là vợ chồng, thời son trẻ sống bên nhau là hưởng thụ thì lúc về già hãy sống bên nhau vì chịu đựng vậy. Vạn vật cũng có thời, con người sao tránh được. Vợ chồng già hết tình còn nghĩa. Hãy xem nghĩa làm trọng.
     
    BM
     
    Đấy là tôi tự bảo mình và nhắn nhẹ với bao cặp vợ chồng già khác nữa để khỏi vô cớ chia lìa nhau trước khi trở về với cát bụi. 

     

    Hùng Lý
    ***

     

     

    --
    ************************************

     

 

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH -

  •  
    Hung Dao

    6 chiếc gương nhìn thấu đời người: ai có được, người ấy luôn hạnh phúc

    Thuận An
     
     

    Có một ca khúc tên là “Nhìn hoa trong sương”, trong lời bài hát có câu rằng: “Hãy cho tôi mượn đôi mắt trí huệ, để tôi nhìn thế giới này được thấu đáo rõ ràng”. 

    Nhưng trên con đường nhân sinh, chúng ta không chỉ cần có một đôi mắt trí huệ, mà còn cần phải biết đeo những chiếc ‘kính mắt’ khác nhau.

    1. Kính viễn vọng: Lên cao mới nhìn được xa

    Trong bài thơ Vọng Nhạc, Đỗ Phủ viết: “Hội đương lăng tuyệt đính, Nhất lãm chúng sơn tiểu”. Ý tứ là, được dịp lên tận đỉnh cao chót vót, ngắm nhìn mới thấy núi non xung quanh đều bé nhỏ.

    Điều này cũng có nghĩa là khi đứng ở nơi cao, nhìn về chỗ xa thấy các ngọn núi đều trở nên nhỏ bé, con người ta một cách tự nhiên sẽ sinh ra hào khí dày muôn trượng, trong nháy mắt có được động lực tiến về phía trước.

    Tô Thức nói: “Không biết bộ mặt thật của núi Lư Sơn, chỉ vì thân đang ở trong núi ấy”. Nhưng nếu bạn đứng ở chỗ cao, hướng đôi mắt trông về nơi xa, hình dáng của núi Lư Sơn sẽ tự hiển lộ. Chỉ có đứng ở nơi cao, con người ta mới có thể nhìn rõ đằng sau vẻ ngoài rối ren phức tạp ấy rốt cuộc ẩn giấu điều gì là chân thật.

    Chỉ khi đứng ở nơi cao, mới có thể nhìn được xa, nhìn được xa mới có thể biết được con đường tương lai rốt cuộc phải đi như thế nào. Một người có kính viễn vọng, sẽ có được nhiệt tình không bao giờ lắng xuống, có được năng lực gạt sương mù ra thấy trời xanh, có được tâm trí hoạch định tương lai.

    Chỉ khi đứng ở nơi cao, mới có thể nhìn được xa, nhìn được xa mới có thể biết được con đường tương lai rốt cuộc phải đi như thế nào 

    2. Kính phóng đại: Phóng đại tấm lòng của bạn

    Mặc Tử nói: “Chí bất cường, trí bất đạt”, một người nếu lý tưởng không đủ cao xa, anh ta không thể có được trí lực, cũng không có được năng lực tương xứng. Tục ngữ nói rất hay, có thể bao dung người, mới có thể quần tụ được mọi người. Người có thể quần tụ được mọi người, mới có thể thành được đại sự. Một người nếu như bụng dạ hẹp hòi, thì sẽ không có ai nguyện ý ở bên cạnh anh ta. Đơn thân lẻ bóng, một mình một ngựa sao có thể tung hoành thiên hạ đây?

    3. Kính râm: Xem nhẹ đời người, ẩn giấu bản thân

    Nhìn thế gian ồn ào náo nhiệt, vì danh lợi mà tranh mà đấu, vui buồn chỉ vì chút lợi nhỏ nhoi, nếu không có một trái tim lãnh đạm, thì sẽ bị thói đời cuốn theo, không có ngày nào yên. Nhưng đằng sau lăng kính của đôi kính râm, những thứ dù có lóa mắt hơn nữa cũng sẽ ảm đạm xuống, những thứ nhìn không quen cũng sẽ bị trung hòa. Đây chính là ý nghĩa của kính râm. Khi bị lóa mắt, thì thế giới hiện thực nóng rực đã có thêm một tấm kính cách ly.

    Nhân sinh tại thế, đáy lòng trong sáng không hạt bụi, thuần khiết như thuở ban đầu, tự nhiên sẽ là việc tốt. Nhưng thói đời đen bạc, khó tránh khỏi người gian kẻ xấu, vậy nên đôi lúc cũng cần phải ẩn dật, giữ lại những suy nghĩ chân thực của bản thân. Thẳng thắn, thản nhiên đương nhiên là chuyện tốt, chỉ là đôi lúc cũng nên có sự phòng bị. Kính râm vừa khéo là một phần che đậy thích hợp, có thể khiến bản thân tránh được không ít phiền phức.

    Nhân sinh tại thế, đáy lòng trong sáng không hạt bụi, thuần khiết như thuở ban đầu, tự nhiên sẽ là việc tốt 

    4. Kính hiển vi: Nhìn thấy tiểu tiết, làm tốt từ những chi tiết nhỏ

    Sự thất lạc của một chiếc đinh sắt móng ngựa có thể dẫn đến thất bại của cả một cuộc chiến; một tổ kiến có thể làm sạt lở cả bờ đê… Những chuyện vặt vãnh không đáng để tâm này, tích lũy nhiều lên cũng đủ để phá hoại cả cục diện lớn. Chuyện khó trong thiên hạ ắt làm được không dễ, chuyện lớn trong thiên hạ ắt phải làm từ những chi tiết nhỏ.

    Xem trọng tiểu tiết, học biết chăm chỉ. Làm tốt những việc bình thường, chính là không bình thường nữa, chuyện nhỏ tích cóp lại dần dần sẽ thành chuyện lớn, trong chi tiết nhỏ thấy được sự tinh tế, thành tựu được đại nghiệp.

    5. Gương lồi lõm: Hồ đồ khó có được

    Người sống mơ hồ, dễ dàng có được hạnh phúc, người sống quá thanh tỉnh, dễ dàng chuốc phiền não vào mình. Người sống thanh tỉnh nhìn mọi việc quá rõ ràng, quá so đo tính toán, vậy nên đâu đâu cũng thấy điều chướng tai gai mắt. Còn người sống hồ đồ, ít so đo tính toán, lại tìm được tư vị lớn của đời người.

    Người quá khôn ngoan sẽ sống rất mệt mỏi, luôn có những phương diện nhìn không quen mắt, luôn có những điều không buông bỏ được, vật lộn khổ sở. Người sống mơ hồ, trái lại ung dung tự tại trải qua mỗi một ngày. Đương nhiên, lúc nên hồ đồ thì hãy hồ đồ, lúc nên hiểu rõ thì tuyệt không đánh bạo hiểu rõ mà giả thành hồ đồ.

    6. Kính phẳng: Nhìn núi là núi, nhìn sông là sông

    Trải nghiệm đời người khi tích lũy đến trình độ nhất định, sẽ không ngừng tự xét lại mình. Những truy cầu với sự đời của bản thân đã có được nhận thức rõ ràng, hiểu rõ “sự đời một giấc mộng, đời người mấy thu đông”, biết được điều bản thân theo đuổi là những gì, điều bản thân cần buông bỏ là những gì. Cũng chính là, đôi khi không cần phải thông qua kính viễn vọng, kính phóng đại, gương lồi lõm, kính hiển vi, kính râm để nhìn nhận thế giới, mà thản nhiên tiếp nhận bộ dạng vốn có của nó.

    Người vốn là người, vậy nên không cần dồn hết tâm trí làm người thế nào. Đời vốn là đời, không cần phải chú tâm đối nhân xử thế ra sao. Hiểu rõ được điểm này, con người cũng sẽ có được sự tự nhiên và chân thật, cởi mở và bình yên. Đời người trải qua không hối hận, mở đầu thế nào không quan trọng, kết thúc thế nào cũng chẳng sao, quan trọng là ở nơi sâu thẳm của thời gian, chỉ mong cõi lòng được bình yên là đủ.

     

    Theo Sound of Hope
    Thuận An biên dịch

     

     

    --

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH- 10 THỨ TIỀN KHÔNG MUA ĐƯỢC

  •  
    Hung Dao
     
    Wed, Jun 30 at 2:54 PM
     

    MƯỜI THỨ TIỀN KHÔNG MUA ĐƯỢC !!!

     

    Jordi Al Emany là người sáng lập một công ty tư nhân. Vừa qua, ông đã đăng một bài trên mạng xã hội, nói rằng tiền tài không phải vạn năng, có 10 thứ cho dù có gia tài bạc triệu cũng không mua được. Bài viết đã nhanh chóng nhận được sự hoan nghênh trên cộng đồng mạng, mọi người đều tán thành. Chúng ta hãy cùng xem, rốt cuộc là những điều gì mà cho dù là tỉ phú thế giới cũng không thể mua được?




    1. Khỏe mạnh -  Đạt Lai Lạt ma:
    Nhân loại, vì kiếm tiền mà hy sinh sức khỏe. Vì chữa bệnh mà hy sinh tiền tài. Sau đó, vì lo lắng tương lai nên không cách nào hưởng thụ hiện tại. Cứ như vậy mà không cách nào sống cho hiện tại. Khi còn sống, họ quên rằng cuộc đời là ngắn ngủi. Đến khi chết, mới phát hiện mình chưa từng một lần sống thật tốt.


    2. Tình thương - Tagore:
    Lúc thoát khỏi cảnh nghèo khó, chúng ta sẽ có được tiền tài của mình nhưng để có được khoản tiền này, chúng ta đã mất đi bao nhiêu thiện tâm, bao nhiêu cái đẹp và bao nhiêu sức lực chứ!




    3. Niềm vui -  Nhà chính trị, nhà khoa học về vật lý, điện từ, nhà phát minh Mỹ Franklin:
    Tiền tài không thể khiến người ta vui vẻ, vĩnh viễn sẽ không vì trong bản chất của nó không hề tồn tại cái gọi là vui vẻ. Người có được càng nhiều, lại càng muốn nhiều hơn.


    4. Chính trực - Nhà tiểu thuyết người Anh – Douglas Adams:
    Lúc thật sự phục vụ người khác, điều cần thiết mà tiền tài không thể nào mua sắm hay đong đếm, đó chính là sự chân thành và chính trực.




    5. Tôn trọng -  Nhà triết học người Mỹ – Ayn Rand:
    Tiền tài là công cụ để tồn tại, thái độ của bạn đối với công việc cũng chính là thái độ của bạn đối với cuộc đời của chính mình. Nếu công việc kiếm sống là sa đọa, bạn đã hủy diệt ý nghĩa tồn tại của chính
    mình. Bạn đã từng cầm qua đồng tiền bất nghĩa chưa? Đã từng vì giành thêm chút lợi nhuận mà giễu cợt người khác chưa? Hoặc là hạ thấp tiêu chuẩn đạo đức của mình? Vì để có thể sống qua ngày bạn đã làm những việc không nên làm? Nếu là như vậy, tiền tài cũng không mang đến dù chỉ một chút niềm vui. Đồ vật bạn mua sẽ trở thành một loại sỉ nhục mà không phải là kính trọng; là một loại căm hận mà không phải thành tựu. Như vậy, bạn sẽ cho rằng tiền tài là một loại tội ác bởi vì bạn không
    thể nào có được sự tự tôn từ nó.


    6. Nội tâm thanh tĩnh - Doanh nhân nổi tiếng tại Mỹ – Richard M. DeVos:
    Tiền tài không thể nào mua được sự thanh bình trong nội tâm, nó không thể chữa trị mối quan hệ bị xé rách, hoặc làm cho cuộc sống không ý nghĩa trở nên ý nghĩa.




    7. Đạo đức - Ký giả kiêm tác giả người Mỹ – George Lorimer:
    Thứ có thể mua được bằng tiền dĩ nhiên là tốt nhưng không nên quên rằng điều không thể mua được bằng tiền sẽ càng tốt hơn.


    8. Giáo dục - Phóng viên kiêm tác giả người Mỹ – Neil de Grasse Tyson:
    Con người không dùng sự cảm thông và chia sẻ để cảm nhận tình cảm và ý nghĩ của người khác hay những sinh vật khác trên trái đất, có lẽ giáo dục chính quy của chúng ta nên thêm vào giáo dục sự cảm thông và chia sẻ. Thử tưởng tượng, nếu giáo dục gồm có đọc, viết, toán học, cảm thông và chia sẻ, thì thế giới này sẽ không còn như cũ nữa.




    9. Trí tuệ - Steve Jobs nhà sáng lập Apple:
    Tôi không phải vì kiếm tiền mà quay về Apple. Thần may mắn vẫn luôn quan tâm đến tôi; năm 25 tuổi, tôi đã kiếm được tài sản 100 triệu đô-la. Lúc ấy rất rõ ràng rằng tôi sẽ không bị tiền tài nô dịch. Bởi vì tôi chắc chắn không có khả năng tiêu hết số tiền kia, hơn nữa, tôi cũng không dùng tiền tài để kiểm chứng trí tuệ của mình.

     



    10. Giác ngộ tâm linh - Người vô danh:
    Tiền tài có thể mua phòng ốc để ở nhưng không thể mua được một mái nhà ôn hòa; nó có thể mua một chiếc giường nhưng không mua được một giấc ngủ thoải mái dễ chịu; nó có thể mua một chiếc đồng hồ nhưng không mua được thời gian; nó có thể mua được quyển sách nhưng không mua được tri
    thức; nó có thể mua máu huyết nhưng không mua được sức khỏe.

     

    Vì vậy, tiền không phải là vạn năng.

     

    Têrêsa NgọcNga (st)