6. Văn Hóa & Gia Đình

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - VẮNG MẸ

  • 'nguyen thang' via PSXH>
    Sat, Dec 4 at 5:21 AM
     
    GIÁNG SINH VỀ VẮNG MẸ (3)
     
    Giáng sinh lại đến trong cô đơn
    Thiếu vắng Mẹ yêu cảm thấy buồn
    Mừng đón Noel, Đông giá lạnh
    Giáo đường vọng lại từng hồi chuông
     
    Người vui chào đón Chúa ra đời
    Tuyết trắng ngoài trời lặng lẽ rơi
    Đất khách mình con trên phố vắng
    Lệ buồn rơi ướt thấm bờ môi
     
    Mộ Mẹ Đông sang tuyết phủ đầy
    Bên trời hiu quạnh có nào hay
    Ngày vui lại đến mừng đêm Thánh
    Nhớ Mẹ thêm buồn, mắt lệ cay
     
    Đèn giăng khắp nẻo đón mừng vui
    Thánh nhạc hòa ca, tủi ngậm ngùi
    Đau xót Mẹ ơi!  Lòng buốt giá
    Quỳ bên hang đá, nguyện xin Người
     
    Chúa đến đem vui khắp mọi nhà
    Thiên thần hòa khúc nhạc vui ca
    Lòng con nhớ Mẹ sầu vương vấn
    Nhìn ảnh Mẹ yêu, bỗng lệ nhoà
     
    Thánh Lễ năm xưa bên giáo đường
    Như còn văng vẳng từng hồi chuông
    Thánh đường bên Mẹ cầu xin Chúa
    Đau xót nào hơn cảnh đoan trường
     
    Mừng đón Noel vắng Mẹ hiền
    Quê người tuyết lạnh phủ ngoài hiên
    Bao giờ có được ngày xum họp
    Có Mẹ bên con hết muộn phiền
     
    Kỷ niệm nào nguôi nhớ Mẹ hiền
    Từng đêm ôm ấp nỗi niềm riêng
    Bao la tình Mẹ hằng ghi nhớ
    Mượn bút đề thơ khóc Mẹ hiền
     
    Nguyễn Vạn Thắng

     

    --

 

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - HÃY TẬN HƯỞNG HIỆN TẠI

  •  
    Ty Nguyen
    Sun, Nov 28 at 4:17 AM
     

    HÃY TẬN HƯỞNG MỔI GIÂY PHÚT CỦA CUỘC ĐỜI !

    Đời như bóng câu qua cửa sổ…
     NHỮNG LỜI KHUYÊN RẤT CHÍ LÝ :
     
    1. Hãy vui với nguời khác như bạn bè, bà con,
    …. đừng tìm vui trong việc tích trữ của cải
     
    2. Lập chuơng trình tiêu xài hết tiền của mà bạn để dành.
    …. Bạn xứng đáng tiêu pha nó trong mấy năm còn lại của đời nguời.
    …..Nếu được, cứ đi du lịch.
    …..Để của lại cho con, chúng nó sẽ gấu ó nhau và nhiều chuyện rắc rối xảy ra sau khi bạn qua đời. 
     
    3. Hãy sống với thực tại .
    ….Đừng sống cho quá khứ hay cho tương lai.
    ….Bạn có ngày hôm nay trong tay bạn.
    Ngày hôm qua thì đã qua, ngày mai thì chưa đến hoặc không bao giờ đến. 
     
    4. Hãy vui với lũ cháu nội ngoại của bạn (nếu bạn có),
    …. nhưng đừng làm kẻ giữ trẻ trọn thời gian.
    …..Trách nhiệm nuôi dạy trẻ là của cha mẹ nó.
    Sau khi bạn đã nuôi con nên nguời rồi, bạn không còn trách nhiệm gì với bầy cháu của bạn. Đừng thấy áy náy khi từ chối giữ trẻ nếu bạn không thấy thích thú chăm sóc trẻ. 
     
    5. Chấp nhận sự già yếu, đau nhức của tuổi già. 
    ….Hãy vui với những gì mình còn làm được 
     
    6. Vui với những gì bạn có.
    …..Đừng lao nhọc tìm những gì bạn không có
    Đã trễ rồi, thời gian không còn nhiều nữa..
     
    7. Hãy vui cuộc đời với người phối ngẫu (vợ / chồng), con cháu, bạn bè..                
    ….Nguời khác yêu bạn, phải yêu chính bạn chớ không phải những gì bạn có.
    Ai yêu những gì bạn của bạn có chỉ gây khổ cho bạn mà thôi
     
    8. Tha thứ cho mình và cho nguời.
    ….Chấp nhận sự tha thứ.
    ….Vui hưởng sự bình an trong tâm hồn.    
      
    9. Làm quen với sự chết. Nó sẽ xảy ra. Đừng sợ hãi. Nó là một phần của cuộc đời.
    ….Chết là bắt đầu một cuộc đời mới hơn, tốt đẹp hơn.
    ….Chuẩn bị một cuộc sống mới với Đấng Tạo Hóa.
     
     
    10-Hãy vui sống với Tuổi Già 
     
     
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image001.gif
    Trước tuổi trung niên – Đừng sợ hãi!
    Sau tuổi trung niên – Đừng tiếc nuối!
    Hãy tận hưởng cuộc đời khi có thể!
    Đừng đợi đến khi chân hết lết nổi, rồi mới tiếc nuối.
    Khi nào thể lực còn cho phép, hãy đến thăm những nơi mình thích
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image005.jpg
     
    Khi có cơ hội, hãy họp mặt cùng các bạn già
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image007.jpg 
    Họp mặt không những chỉ để ăn uống mà vì thời gian của chúng ta không còn . 
    Khi có dịp tiêu xài, hãy tiêu xài, và hãy tự chăm lo tốt cho mình vì bạn đã già rồi!
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image010.jpg 
     
    Bạn thích ăn gì, cứ ăn. Điều quan trọng nhất là bạn cảm thấy hạnh phúc.
     http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image011.jpghttp://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image012.jpghttp://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image013.jpghttp://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image014.jpghttp://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image015.jpghttp://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image016.jpg
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image017.jpghttp://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image018.jpghttp://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image019.jpghttp://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image020.jpg
     Thực phẩm tốt cho sức khỏe- bạn nên ăn thường xuyên và nhiều vào
    Thực phẩm không tốt cho sức khỏe- bạn cũng nên ăn nhưng ăn ít thôi – chứ đừng nhịn
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image021.gif     http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image023.jpg
     
    Hãy chữa bệnh với sự lạc quan, dù bạn giàu hay nghèo.
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image024.gif
     
    Không ai tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử
    Không có ngoại lệ, đời là thế
     http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image025.jpg.
    Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh .
    Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵn sàng ra đi không tiếc nuối.
    Hãy để các bác sĩ săn sóc thân thể bạn, để Thượng Đế săn sóc cuộc đời bạn và yêu thương bạn, còn bạn phải làm chủ lòng mình.
    Con cái chúng ta sẽ tự gây dựng nên sự nghiệp của chúng
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image027.jpg
     
    Hãy lo gìn giữ Bốn Báu Vật của bạn
    1-Thân thể già nua mình – hãy chăm sóc  nhiểu hơn cho sức khỏe của bạn vì không ai lo cho bạn tốt hơn là chính bạn
     
    2-Tiền hưu trí – Đây  là tiển “mổ hôi nước mắt” của bạn thì tôt nhất bạn nên giữ cho chính mình
     
    3- Ngưi bạn đời già nua – Hãy trân quý mỗi khoảng khắc còn được gẩn gũi ngưởi bạn đời, vì rồi một ngưởi sẽ phải ra đi trước
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image033.jpg
    4- Các bạn già – Mỗi khi có dịp hãy tìm gặp các bạn già. Với thời gian, những cơ hội này sẽ hiếm dần
    MỖI NGÀY HÃY CƯỜI VANG, NHẢY NHÓT VÀ VUI VẺ VỚI BẠN BÈ
     
    http://tintuccaonien.com/docs/docs_1/1_2_146_files/image034.gif 
    Nước chảy xuôi chứ không bao giờ chảy ngược, 
    Đời sống cũng vậy, hãy vui sống lên! 
     
    -----------------------------
     
     




    __._,_.___
     

     

    __,_._,___








     

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH -HÙNG ĐÀO

  •  
    Hung Dao
    Fri, Nov 12 at 9:08 PM
     
     
     

    Luân hồi mạn đàm: Nghiệp lực kiếp trước, bệnh tật đời này

    Minh Hạnh

     

    Trong thế giới phương Tây hiện đại, càng ngày càng có nhiều người tin vào luân hồi chuyển thế. Cùng với đó, việc tiến hành các liệu pháp hồi quy tiền kiếp (Past-life Therapy) cũng thu hút sự chú ý rộng rãi trong những năm gần đây.

    Vì sao tè dầm trên giường mỗi ngày? Là vì hình pháp “ngâm nước” trong tiền kiếp 

    Nhà tiên tri nổi tiếng người Mỹ thời cận đại Edgar Cayce là một tín đồ Cơ Đốc, đồng thời cũng là một nhà ngoại cảm lừng danh. Khi nhập định trong trạng thái giống như đang ngủ, ông có thể xuyên việt thời không mà quan sát tiền kiếp của người bệnh, tìm hiểu nguyên nhân gây bệnh để từ đó tiến hành các liệu pháp chẩn đoán và điều trị phù hợp.

     

    Nhờ có năng lực đặc biệt này, Edgar Cayce đã chữa khỏi cho rất nhiều bệnh nhân. Ghi chép của ông về các ca chẩn đoán và điều trị đã trở thành tài liệu nghiên cứu quý giá cho rất nhiều nhà khoa học sau này.

    Một ngày, có cặp vợ chồng dẫn cậu con trai 11 tuổi đến nhờ Cayce chữa trị. Cậu bé từ năm 2 tuổi đã mắc tật tè dầm trên giường mỗi đêm. Cha mẹ cậu đã làm đủ mọi cách, đưa con trai đi khắp nơi chữa trị, thậm chí còn tìm đến khoa tâm thần khám bệnh, nhưng vẫn không thể cải thiện được tình hình. Mãi cho đến năm 10 tuổi cậu bé vẫn liên tục tè dầm trên giường, khiến cha mẹ phải bất lực thở dài.

    Mãi cho đến năm 10 tuổi cậu bé vẫn liên tục tè dầm trên giường, khiến cha mẹ phải bất lực thở dài. 

    Cayce đã tiến hành thôi miên hồi quy để tìm hiểu nguyên nhân trong tiền kiếp. Ông nhận ra rằng, tiền thân của cậu bé từng là giáo chủ trong một giáo hội ở Anh vào thế kỷ 16-17. Mỗi khi thẩm vấn phạm nhân, ông ta lại dùng hình pháp “tẩm thủy” (ngâm nước), trói phạm nhân vào một cây gỗ rồi liên tục dìm họ lên xuống trong nước hồ giá lạnh.

    Những tội nghiệp trong quá khứ đã để lại dấu ấn trên thận tạng ở đời này, khiến cậu bé phải liên tục bồi thường cho nợ nghiệp trong tiền kiếp. Đó cũng là nguyên nhân vì sao đời này đứa trẻ lại có tật tè dầm mỗi đêm.

    Chỉ khi tìm đến căn nguyên sinh ra nghiệp bệnh thì mới có hy vọng chữa trị. Đêm ấy khi cậu bé đã chìm sâu vào giấc ngủ, Cayce căn dặn mẹ cậu hãy ngồi bên giường và nhắc lại nhiều lần câu nói: “Con là người nhân nghĩa thiện lương, không chỉ biết nghĩ cho người khác và làm mọi người vui vẻ, mà con còn luôn hết mình giúp đỡ bất cứ ai bên cạnh mình”. Những lời nói ấy đã đi vào tiềm thức, để ý niệm chân chính ấy dẫn hướng cho cậu bé trở về với chân ngã, thành tâm hối lỗi về ác nghiệp đã tạo trong đời trước và tìm về thiện tâm vốn có của bản thân mình.

    Đêm ấy là lần đầu tiên trong đời cậu bé không còn tè dầm trên giường nữa. Vậy là sau bao nhiêu năm, cậu mới được tận hưởng một đêm ngon giấc. Liên tiếp nhiều tháng sau đó, mẹ cậu bé vẫn tăng cường dẫn hướng chính niệm cho con trai. Cuối cùng, cậu đã hoàn toàn khỏi bệnh, trở thành một người mới, không chỉ hòa ái thiện lương khiến ai nấy đều yêu mến mà còn vô cùng khoan dung, độ lượng, luôn nhiệt tình và vui vẻ giúp đỡ mọi người.

    Cậu bé sợ tiếng động lớn, tiền kiếp là thương binh trên chiến trường

    Carol Bowman là một người mẹ trẻ. Cuộc sống của cô có lẽ sẽ không có gì thay đổi nếu như không có một ngày… 

    Hôm ấy là dịp Quốc khánh, và Chase, con trai của Carol chỉ mới 5 tuổi. Mọi năm cậu bé rất hào hứng hòa mình vào bầu không khí náo nhiệt của ngày lễ lớn. Nhưng lần này, khi nghe thấy tiếng pháo nổ đùng đoàng cùng với khói lửa bốc lên, Chase không còn giữ được vẻ mặt hứng khởi như trước nữa. Thay vào đó, cậu bắt đầu òa khóc dữ dội, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hoàng hoảng loạn. Mãi cho đến khi Carol đưa con trai về nhà, cách xa khỏi nơi có tiếng pháo nổ, thì Chase mới dần dần bình tĩnh trở lại.

    Khi nghe thấy tiếng pháo nổ đùng đoàng cùng với khói lửa bốc lên, Chase bắt đầu òa khóc dữ dội. 

    Phản ứng bất thường của Chase khiến Carol cảm thấy khó hiểu, bởi trước giờ cậu bé vẫn luôn là đứa trẻ can đảm và hoạt bát. Sau này khi Chase đang chơi ở bên hồ bơi, cậu bé bất ngờ nghe thấy tiếng người lao xuống nước và chứng sợ hãi lại bộc phát trở lại.

    Trong lúc Carol bối rối không biết làm cách nào thì một người bạn đã khuyên cô hãy để Chase thử thôi miên hồi quy, hy vọng sau khi được thôi miên cậu bé sẽ nhìn thấy những việc bản thân đã trải qua trong tiền kiếp.

     

    Carol hoàn toàn không ngờ rằng, Chase vừa nhắm mắt lại đã mở miệng kể rằng, cậu là một người lính đang nấp sau tảng đá và nã súng vào quân địch. Lúc ấy bốn phía là khói súng và lửa, âm thanh long trời lở đất. Đột nhiên, cổ tay phải của cậu bị trúng đạn, máu chảy ra lênh láng… Sau đó Chase còn kể về những tâm tư và nỗi khổ não của cậu trên chiến trường.

    Lời kể của Chase sống động như một thước phim 3D quay chậm, hệt như cậu đang ở trong chiến trường đầy lửa khói. Đó không phải là trải nghiệm mà một đứa trẻ 5 tuổi có thể tưởng tượng ra được.

    Lời kể của Chase sống động như một thước phim 3D quay chậm, hệt như cậu đang ở trong chiến trường đầy lửa khói. 

    Và điều khiến Carol không ngờ là, vị trí bị thương trên cổ tay cũng chính là vị trí mà Chase thường nổi mẩn ngứa từ khi còn nằm trong nôi, cậu thường gãi đến mức làm da trầy xước và chảy máu. Không ít lần Carol đã phải băng bó tay để đề phòng con trai tự làm tổn thương mình.

    Nhà trị liệu bằng thôi miên hồi quy nói với Chase: “Trong quá trình luân hồi chuyển thế, có lúc chúng ta là binh sĩ trên chiến trường, có lúc phải giết kẻ địch, cũng có lúc vì đánh trận mà tử vong, Thần cũng sẽ không vì thế mà trách tội chúng ta”. Sau đó, Chase đã không còn sợ tiếng động lớn, đồng thời những vết mẩn ngứa trên da của cậu cũng biến mất tự khi nào.

    Sinh mệnh luân hồi, thiện đãi người khác cũng là thiện đãi chính mình

    Trải nghiệm cá nhân khiến Carol vô cùng quan tâm và bắt đầu nghiên cứu về luân hồi chuyển thế. Suốt hơn 10 năm sau đó, cô dốc sức thu thập và phân loại các trường hợp luân hồi của trẻ nhỏ, các kết quả nghiên cứu ấy đã được ghi ghép trong hai cuốn sách nổi tiếng của Carol là “Children’s Past Lives” (Tiền kiếp của trẻ nhỏ) và “Return from Heaven” (Trở về từ Thiên Đường).

    Cũng từ đó, tác giả Carol Bowman càng có nhận thức sâu sắc hơn về lẽ sinh tử: Sinh mệnh của con người không chỉ có một đời này, sau trăm tuổi lâm chung, linh hồn vẫn có thể được chuyển sinh thành người. Nhân sinh là một trường hý kịch, kiếp người giống như một vũ đài, mỗi một đời đều đóng một vai diễn khác nhau trên sân khấu. Con người sống thì nên lấy thiện đãi người, cũng giống như bản thân hy vọng được người khác thiện đãi mình.

    Minh Hạnh

     

    --

VĂ HÓA VÀ GIA ĐÌNH -

  •  
    Nhon Nguyen
     
    Sun, Nov 14 at 10:34 PM
     
     

                     Quê Hương Việt Nam

    Có ai hỏi, anh từ đâu đến?
    Tôi trả lời, tôi đến từ Việt Nam
    NTB

    Quê tôi, bên kia bờ Đại Dương
    Hình chữ S, giống Rồng, Tiên
    Bốn ngàn năm trải dài lịch sử
    Có sông Hồng, thành Thăng Long
    Cố đô, Ngàn năm văn vật
    Có sông Hương thơ mộng, tình tứ
    Cửu Long giang, đất phù sa

    Làng quê tôi có con suối nhỏ
    Một vạt bưng hai bên bờ
    Cây cầu ván bắc ngang
    Nên gọi mộc mạc làng Bưng Cầu
    Làng tôi có mội Thầy Thơ
    Nước trong như lọc
    Cội trâm già trĩu trái
    Tím ngắt, vị ngọt ngào

    Quê tôi Bình Dương, xứ Thủ
    Có dòng sông êm ả, hiền hòa
    Ven bờ có cây tàu sụp
    Nửa nổi, nữa chìm
    Như cuộc đời chìm nổi
    Của người dân xứ Thủ, quê tôi

    Kể từ ngày giặc dữ vô Nam
    Đất nước tôi chìm đắm trong làn sóng đỏ
    Thân tù đày trên rừng núi Hoàng Liên
    Rồi nhọc nhằn kinh tế mới Di Linh
    Rồi trôi giạt đến tận xứ Mỹ nầy

    Nay tuổi đời chồng chất
    Những mong “Lão giả, an chi”
    Nhưng xót thân lưu lạc xứ người
    Nhìn về bên kia bờ Đại dương
    Dân Văn Giang trăm bề cay đắng
    Nông dân Vụ Bản, khăn tang trắng cánh đồng
    Hai mươi sáu ngàn hộ dân Thủ Thiêm
    Đang chịu cảnh treo ngược chờ phán quyết
    Mấy ngàn hộ đồng bào xứ Thủ, quê nhà
    Bị cào nhà lập đô thị mới
    Lang thang lứ thứ chưa biết về đâu?!

    Chỉ cầu mong hoạn họa cọng sản sớm giải trừ
    Để dân tôi được một ngày thảnh thơi
    Sống vui thú theo thú vui mộc mạc
    Như cụ Đồ mộc mạc ngày xưa:
    “ Nước trong rửa ruột sạch trơn
    Một câu danh lợi chi sờn lòng đây
    Sớm voi, tối vịnh vui vầy”

    Nguyễn Nhơn
    (Thương bà con Văn Giang, Vụ Bản)
    9/5/2012

     

    --

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH -HÙNG ĐÀO - BÍ QUYẾT DƯỠNG SINH

  •  
    Hung Dao
    Wed, Nov 10 at 6:11 PM
     
     
     
     
     

    Bí quyết dưỡng sinh: Giàu không ở nhà lớn, nghèo không đi đường xa, già không tiết tinh, trẻ không bổ dương

    Minh An

     

    Cổ nhân đã từng dạy rằng “giàu không ở nhà to, nghèo không đi đường xa”. Nó có nghĩa là gì? 

    Trong suy nghĩ của người Á Đông, nhà cửa là thứ rất được xem trọng và ai cũng mong muốn có được. Nhiều người trẻ dốc sức bôn ba, phấn đấu để có thể sở hữu một ngôi nhà cho riêng mình trong tương lai. Phần lớn mọi người đều nghĩ rằng nhà càng to càng tốt, ở sẽ càng thoải mái hơn và nó còn là tài sản có giá trị. Nhưng cổ nhân đã từng dạy rằng “giàu không ở nhà to, nghèo không đi đường xa”. Nó có nghĩa là gì?

    Giàu không ở nhà lớn, nghèo không đi đường xa

    “Nhà to” trong nửa vế đầu “giàu không ở nhà to” kỳ thực không phải chỉ là ngôi nhà to, mà là một phòng ngủ rất lớn. Dù cổ hay kim, con người đều muốn kiếm tiền nâng cao chất lượng cuộc sống, ngày ngày sống trong căn nhà đầy đủ tiện nghi, nhưng dù nhà lớn đến đâu thì phòng ngủ cũng không được lớn, vì không được để lọt mất đi “dương khí”.

     

    Theo con mắt của người xưa, phòng ngủ trống trải, “dương khí” không tương xứng với “âm khí”, sẽ khiến cho con người mất cân bằng âm dương, dễ sinh bệnh. Vì vậy, phòng khách có thể rộng, nhà bếp có thể lớn, nhưng phòng ngủ không thể lớn.

    Nếm phân lòng lo âu
    Phòng ngủ trống trải, “dương khí” không tương xứng với “âm khí”, sẽ khiến cho con người mất cân bằng âm dương, dễ sinh bệnh. 

    Nửa sau của câu “nghèo thì không đi đường xa” rất đơn giản đúng với nghĩa là nhà nghèo thì không nên đi xa vì hai lý do.

    Lý do đầu tiên là giao thông thời cổ đại còn rất kém phát triển, phương tiện đi lại là xe ngựa. Nếu đi xa ít nhất mất vài tháng, người nghèo không có tiền để đi xe ngựa, nên rất có thể họ sẽ chết khi đi bộ ở một vùng đất xa lạ. Vì thế, người nghèo không nên tùy ý lựa chọn đi xa.

    Lý do thứ hai là thời xa xưa, chiến tranh và thiên tai thường xuyên xảy ra, điều kiện y tế lại lạc hậu, nếu không có nhiều tiền thì không cần đến một năm mà chỉ vài tháng đã có thể mất mạng nên không thể tuỳ tiện đi đường xa.

    Già không tiết tinh, trẻ không bổ dương

    Đạo lý trong câu nói trên là như vậy, và vế hai câu cuối của nó càng tinh tế hơn: “lão bất tiết tàn tinh, thiếu bất thực tráng hoả” (già không tiết tinh, trẻ không bổ dương)

    “Lão bất tiết tàn tinh” có nghĩa là khi về già, con người nên kiềm chế dục vọng của mình. Giống như “dương khí” đã nói ở trên, “tinh khí” cũng đặc biệt quan trọng.

    Khi về già, con người nên kiềm chế dục vọng của mình. Giống như “dương khí” đã nói ở trên, “tinh khí” cũng đặc biệt quan trọng. 

    Tinh khí là một phạm trù quan trọng trong triết học tiền Tần, dùng để chỉ những vật chất vi tế nhất. Nó là nguồn gốc của sinh mệnh, con người sinh ra là đã có tinh khí, nó quyết định thể chất, sự phát triển và tuổi thọ dài ngắn của con người. “Lão Tử” đã từng nói: “Có tinh khí là có tinh thần, có chính khí”. Khi về già, tinh khí đương nhiên sẽ kém hơn khi còn trẻ, vì vậy ta cần khắc chế dục vọng của mình. Việc khắc chế này sẽ giúp bản thân có thể sống trường thọ.

    Câu cuối cùng “thiếu bất thực tráng hoả”, “tráng hỏa” chính là thứ “bổ dương”. Chúng ta đều biết rằng dù thứ gì tốt đẹp đến đâu nếu nhiều quá cũng sẽ phản tác dụng. Cổ nhân cho rằng người trẻ vốn tinh khí dồi dào, nếu vẫn muốn bổ sung tinh khí thì sẽ dư thừa. Tuy nhiên, “tráng hoả” không phải chỉ là bổ dương. Trong “Tố vấn - Âm dương ứng tượng đại luận” có ghi chép rằng: “Tráng hoả chi khí suy, thiếu hoả chi khí tráng; tráng hoả thực khí, khí thực thiếu hoả; tráng hoả tán khí, thiếu hoả sinh khí”.  Có nghĩa là: “Hỏa mạnh khí suy, hỏa yếu khí mạnh, hỏa mạnh tiêu tán khí, hỏa yếu sinh khí”

    Tráng hỏa và thiếu hỏa ở đây ám chỉ tính dương thuần và tính ôn hòa của vị thuốc và thức ăn. Thông thường, khi còn trẻ nên dùng vừa phải những thức ăn cay nóng, không nên vì nhất thời vội vã mà làm hại tới thân thể, đến khi về già hối hận đã muộn.

    Bí quyết dưỡng sinh của người xưa “Phú bất trú đại ốc, cùng bất hành viễn lộ, lão bất tiết tàn tinh, thiếu bất thực tráng hoả” (Giàu không ở nhà lớn, nghèo không đi đường xa, già không tiết tinh, trẻ không bổ dương), chỉ 20 chữ thôi đã chứa đựng được cả các khía cạnh về “cơm ăn, áo mặc, nơi ở và phương tiện đi lại”,  hàm chứa trí tuệ thâm sâu trong cuộc của người xưa, thực đáng để cho thế hệ chúng ta tham khảo.

     

    Minh An

     

    --