6. Văn Hóa & Gia Đình

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH -CÕNG CON TRÊN LƯNG

 

  •  
    Kim Vu
     
    Hello all,
    Moi xem...
    Trên lưng của mẹ - Ảnh chụp VCH

    Nhân Ngày Của Mẹ (Mother's Day) xin gửi quí bạn một số hình ảnh mẹ con mà tôi đã chụp được tại vùng Việt Bắc.
    Cũng để hiểu ra rằng tại sao các bà mẹ vùng này lại địu con sau lưng mà không ẵm con như người kinh: họ cần hai tay để làm việc.

    _Spreading Rice.jpg
    4_29A2174PR.jpg
    _29A7618PR.jpg
    _MG_0988PR.jpg
    _MG_1016.JPG
    _MG_1098PR.jpg
    _MG_1252PR.jpg
    _P1060726PR.jpg
     
    3_MG_0601P1R.jpg
     
     
    K29A6671PR.jpg
    P1080747PR.jpg
    8_MG_0774P2R.jpg
     

    Mời đọc lại bài ca dao của người Mường... Lời ru con đầy chất dân ca, chứa đựng cả một trời tâm sự của mẹ...


    MƯỜI TAY

    Bồng bồng con nín con ơi
    Dưới sông cá lội, trên trời chim bay
    Ước gì mẹ có mười tay
    Tay kia bắt cá, tay này bắn chim
    Một tay chuốt chỉ luồn kim
    Một tay làm ruộng, tay tìm hái rau
    Một tay ôm ấp con đau
    Một tay vay gạo, tay cầu cúng ma
    Một tay khung cửi guồng xa
    Một tay bếp nước, lo nhà nắng mưa
    Một tay đi củi muối dưa
    Còn tay van lạy, bẩm thưa, đỡ đòn
    Tay nào để giữ lấy con
    Tay lau nước mắt, mẹ còn thiếu tay
    Bồng bồng con ngủ cho say
    Dưới sông cá lội, chim bay trên trời

    (Ca dao dân tộc Mường, Cầm Giang dịch)

     
     

 

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH -

Có thể khoan dung tiểu nhân mới thành người quân tử

image.png

Giữa trời đất có dương thì ắt có âm, có quân tử thì ắt có tiểu nhân, đó là lẽ tự nhiên. Chung sống với tiểu nhân như thế nào, đó thực sự là một thử thách về trí tuệ.

Đối với tiểu nhân, tất nhiên không thể hòa đồng cùng một giuộc, cũng không cần tuyệt đường sống để người ta vào chỗ chết. Nếu hòa đồng với người ta thì thiếu mất chính khí, còn nếu bức bách tuyệt đường sống của người ta thì sẽ tự chiêu mời tai họa. Chung sống với tiểu nhân như thế nào, đó thực sự là một thử thách về trí tuệ.

Không truy cứu tội người, được người bảo vệ

Vương Dương Minh trải qua hoàn cảnh đó, đã thành công thực hiện cho chúng ta thấy đạo chung sống với tiểu nhân.

Tháng 6 năm Chính Đức thứ 14 đời Minh, Ninh Vương Chu Thần Hào khởi binh nổi loạn ở Giang Tây. Tháng 7 Vương Dương Minh bắt được Ninh Vương. Tháng 8, Minh Vũ Tông xuống chiếu đích thân xuất chinh, thực tế là muốn ngao du phương nam. Bè lũ gian thần đương thời tâm địa khó lường nên Vương Dương Minh vô cùng lo lắng. 

Lúc này vừa may có hai vị công công đến Chiết Giang, Vương Dương Minh mở tiệc khoản đãi họ ở lầu Trấn Hải. Yến tiệc được nửa chừng thì Dương Minh lệnh mọi người lui đi, rồi lấy hai hộp thư đưa cho hai công công xem, đều là những chứng cứ họ cấu kết với Ninh Vương Chu Thần Hào làm phản. Vương Dương Minh giao hết toàn bộ những thư tín này cho họ, bày tỏ không truy cứu. Hai vị công công cảm tạ mãi.

Vương Dương Minh tuy có công dẹp loạn nhưng bị một loạt lời gièm pha. Sau này ông tránh được khỏi họa hoạn cũng nhờ hai vị công công bảo vệ, giúp đỡ rất nhiều. Nếu khi đó Dương Minh đem những thư tín này để kiềm chế uy hiếp họ thì chỉ tăng thêm thù hận hiềm khích, họa hoạn vô cùng.

Đó là Vương Dương Minh chủ động tìm cơ hội hết sức tránh xảy ra xung đột trực tiếp với tiểu nhân, giành quyền chủ động cho mình. Nhưng có lúc thời cơ không nằm trong tay chúng ta, bị ép phải gặp thì ứng đối như thế nào?

Nghĩ cho người mắc lỗi khiến việc dữ hóa lành

Tấn Quốc Công Bùi Độ đời Đường có cách nhìn thấu triệt hiểu rõ lòng người. Một lần Bùi Độ ở Trung thư tỉnh, tả hữu bẩm báo ấn quan đã mất. Bùi Độ nghe tin cũng không kinh hoàng thất sắc, chỉ răn dạy tả hữu không được truyền tin, cứ tiếp tục yến tiệc vui vẻ. Mọi người không ai hiểu ý đồ của ông. 

Lúc nửa đêm, khi rượu đã ngà ngà say, tả hữu lại đến bẩm báo nói rằng ấn quan vẫn còn. Bùi Độ không đáp, vẫn thỏa thích uống rượu vui vẻ. Người ta hỏi ông tại sao lại như vậy. Ông trả lời rằng: “Đó là những thư lại lấy trộm ấn để làm giả văn thư, cho họ chút thời gian thì sau đó sẽ để lại chỗ cũ. Nếu lục soát gắt quá thì bọn họ chỉ còn nước ném xuống sông hoặc quăng vào bếp lò để xóa hết tông tích. Nếu như thế thì quan ấn sẽ không thể nào lấy lại được nữa”.

Cách làm của Bùi Độ xem ra có vẻ trái với thường tình, bị chê là cảm tính, thực ra không phải như vậy. Đây chính là kiến thức sáng suốt thấu triệt, trí tuệ không đủ thì không thể có lòng độ lượng như thế này. Do đó nói, quân tử không may gặp tiểu nhân thì cũng nhất thiết không được xử sự như họ.

Quân tử không sợ hãi

Ngư Triều Ân cậy công ngạo mạn ngang ngược, tham ăn hối lộ không biết chán, từng bí mật sai người trộm mộ họ Quách nhưng không được. Ông ta cũng từng mở tiệc mời Quách Tử Nghi. Có người khuyên Quách Tử Nghi đi không có lợi, khuyên ông mặc áo giáp bên trong rồi hãy đi. Quách Tử Nghi không tiếp nhận ý kiến này, chỉ đem theo mấy đứa hầu nhỏ đi theo.

Ngư Triều Ân hỏi: “Tại sao tùy tùng ngựa xe ít thế này?”

Quách Tử Nghi kể lại đầu đuôi sự tình cho Ngư Triều Ân nghe. Ngư Triều Ân kinh hoàng nói: “Nếu không phải ngài nhân hậu như thế thì làm sao không nghi ngờ được”. 

***

Khổng Tử nói: “Ngài làm chính trị thì sao phải dùng đến sát hại? Ngài thiện thì dân cũng sẽ thiện. Đức người quân tử (người lãnh đạo) như gió, đức tiểu nhân (người dân) như cỏ. Cỏ trước gió thì phải nghiêng theo”.

Đối đãi với người tiểu nhân cũng phải như thế. Đuổi hết diệt sạch không cần thiết, bởi vì “người dân không sợ chết thì sao có thể lấy cái chết ra làm cho họ sợ được”.

Tiểu nhân nếu không có lòng liêm sỉ thì việc gì mà họ không làm? Do đó phải giáo hóa thay đổi tính tình của họ, dùng đức để cảm hóa người, dẫn dắt họ hướng thiện, đó mới là thượng sách.

Nam Phương biên dịch

----------------------

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - CỤ GÌA SỐNG 111 TUỔI

  •  
    Hung Dao - Apr 24 at 1:37 PM
     
     
    Subject: Cụ ông 111 tuổi chia sẻ 5 bí quyết sông thọ.
     

    Cụ Chu Hữu Quang sinh năm 1906, tháng 1 vừa qua cụ đã trải qua sinh nhật lần thứ 111. Có thể nói rằng một đời của cụ bằng nhiều cuộc đời của người khác.
     
    Trước năm cụ Chu 50 tuổi, cụ theo ngành kinh tế, là giáo sư kinh tế học và nhà tiền tệ học. Sau 50 tuổi, cụ chuyển sang theo đuổi ngành ngôn ngữ học, cụ đã dùng 3 năm để phát minh ra “Bính âm Hán ngữ” mà chúng ta thường dùng ngày nay. Cụ Chu được gọi là “cha đẻ của Bính âm Hán ngữ”. Điều khiến người ta ngạc nhiên hơn đó là nhà vật lý học lỗi lạc thế giới Albert Einstein đã từng gặp cụ hai lần.
     
    Cụ Châu                                                          Hữu Quang, 111                                                          tuổi.
    Cụ Chu Hữu Quang, 111 tuổi.
    Nếu so về thành tựu một đời thì số tuổi 111 của cụ mới khiến mọi người bất ngờ hơn. Sau năm 100 tuổi, cụ còn viết sách, xuất bản sách, bây giờ dù đã 111 tuổi nhưng cụ vẫn kiên trì viết lách, không hề bị lẫn, mắt không hề mờ, ăn được uống được, sức khỏe cực kỳ tốt. Nói đến việc sống thọ, cụ đã tổng kết ra 5 bí quyết sau:

    1. Con người ta không chết vì đói mà chết vì ăn, tôi không ăn đồ bổ.

    Tôi không ăn đồ bổ, những thứ bổ dưỡng mà người ta tặng tôi cũng không ăn. Trước đây tôi làm việc ở ngân hàng, có rất nhiều người mời mọc, có vài người cố mà ăn, nhưng tôi thì không ăn lung tung như thế. Còn nhớ trước đây tôi có một bác sĩ cố vấn ở Thượng Hải, ông ấy bảo tôi rằng đa số chúng ta không chết vì đói mà chết vì ăn, ăn những thứ bậy bạ không tốt cho sức khỏe, trên bàn tiệc có rất nhiều thứ ăn vào rồi thì nên nôn ra.
    Tục ngữ có câu “bệnh từ miệng mà ra”, cao huyết áp, cholesterol cao, tiểu đường, chẳng phải bệnh nào cũng do ăn uống mà ra hay sao? Cơ thể không cần còn cố mà ăn thì sẽ hại ngược lại cơ thể. Ăn uống phải điều độ, đa số người ta không chết vì đói mà chỉ có ăn mà chuốc lấy bệnh. Trong việc ăn uống, không nên ăn quá nhiều món mặn, đừng ăn thịt thà dầu mỡ nhiều, chủ yếu nên ăn bốn loại đó là trứng gà, rau xanh, sữa và đậu hũ. Thế nhưng sữa và trứng gà cũng không nên dùng quá nhiều, mỗi ngày một quả trứng gà, sáng và chiều đều uống một ly hồng trà.

    2. Nhẹ lòng thì sống lâu, gặp phải chuyện gì tôi cũng không tức giận.

    Tôi xem mọi thứ của cải, vật ngoại thân rất nhẹ nhàng. Nhà Phật có câu, người coi trọng vật ngoại thân quá nặng nề thì tinh thần của người đó sẽ càng khổ sở. Rất nhiều năm trước tôi mắc chứng mất ngủ, ngủ không ngon. Đến thời kỳ “Cách mạng văn hóa”, tôi bị đưa về nông thôn, vừa khỏe ra lại chữa được bệnh mất ngủ, cho đến bây giờ tôi cũng không bị mất ngủ nữa. Vì thế tôi và bà nhà đều tin một câu: “Tái ông thất mã, yên tri phi phúc” (Nghĩa bóng: Họa phúc ở đời khó mà lường trước được). Gặp phải bất cứ việc gì không thuận lợi cũng đừng thất vọng, đừng tức giận.
     
    Dù đã 111                                                          tuổi nhưng cụ                                                          Châu vẫn kiên                                                          trì viết lách,                                                          không hề bị                                                          lẫn, mắt không                                                          hề mờ, ăn được                                                          uống được, sức                                                          khỏe cực kỳ                                                          tốt.
    Dù đã 111 tuổi nhưng cụ Chu vẫn kiên trì viết lách, không hề bị lẫn, mắt không hề mờ, ăn được uống được, sức khỏe cực kỳ tốt.
    Có hai câu mà tôi thường hay nói: “Thốt nhiên lâm chi nhi bất kinh, vô cố gia chi nhi bất nộ” (Gặp phải những việc ngoài dự liệu cũng đừng hoảng loạn, đừng tức giận vì những việc vô duyên vô cớ). Đây là danh ngôn triết lý của cổ nhân, rất có lý lẽ. Quý Tiện Lâm từng viết trong quyển “Ngưu Bàng tạp ức”, dù có bị buộc tội, đừng tức giận, đừng hoảng loạn. Đây là một thử thách sự kiềm chế và công phu của chúng ta. Muốn sống thọ thì phải biết kiềm chế, đừng để lỗi lầm của người khác trừng phạt chính mình.

    3. Sống càng giản dị càng tốt!

    Cuộc sống của tôi bây giờ chỉ có ngủ, ăn, đọc sách, viết lách. Mỗi tháng tôi đăng một bài viết lên báo..
    Về việc ăn uống, chủ yếu tôi ăn bốn thứ là trứng gà, rau xanh, sữa và đậu hũ. Quần áo mặc cũng đơn giản, những thứ quần áo đẹp đẽ người ta tặng thì chẳng có dịp để mặc, bởi vì không hay ra ngoài, mà mặc vào thì cũng thấy không hợp. Tôi cũng ít đi du lịch, chỉ ở nhà viết lách, uống trà, đọc sách, tu thân dưỡng tính.
    Trước đây, người ta thường cho rằng, một người không thể sống thọ nếu khi còn trẻ sức khỏe không được tốt. Lúc tôi còn trẻ từng bị lao phổi, bị chứng trầm cảm. Khi kết hôn thì mẹ tôi bí mật tìm một vị thầy bói xem tướng số cho tôi, nói rằng hai vợ chồng tôi chỉ sống được đến 35 tuổi, chúng tôi liền cười cười.. Tôi thấy rằng ông thầy bói không nói sai đâu, chỉ là chúng tôi đã tự cải biến số mạng của chính mình thôi.
     
    20160919232823842_small
    Cuộc sống của chúng tôi khá là giản dị, có quy củ, không ăn lung tung, không hút thuốc, không uống rượu, có uống thì cũng chỉ uống chút bia. Trước đây có khách thì chúng tôi phải mời thuốc, mua rất nhiều nhưng đều chỉ mời khách hút, chúng tôi thì không. Chúng tôi muốn sống có quy củ, đầu phải suy nghĩ nhẹ nhàng, gặp phải nhiều việc khó khăn, cứ nghĩ thoáng gì sẽ không có vấn đề gì nữa.

    4. Cho đến già tôi vẫn luôn kiên trì “3 không”

    Một là không lập di chúc, hai là không mừng sinh nhật, ba là không ăn Tết. Không lập di chúc – gia đình hòa thuận, không mừng sinh nhật – quên đi số tuổi, không tổ chức ăn Tết – cuộc sống thanh đạm.
    Cuộc sống hằng ngày càng giản dị càng tốt, nhu cầu trong cuộc sống cũng càng ít càng tốt.
     
    Ảnh gia                                                          đình cụ Châu.
    Ảnh gia đình cụ Chu.

    5. Đời sống vợ chồng phải kính trọng nhau, “coi nhau như khách”

    Lúc vợ tôi Trương Doãn Hòa (93 tuổi) còn sống, sáng trưa chiều chúng tôi đều uống trà cùng nhau. Tôi thích uống cà phê còn bà ấy thích uống trà xanh, cùng nâng chén cung kính. Quan điểm của chúng tôi là cuộc sống vợ chồng chẳng những phải có yêu thương mà còn phải kính trọng nhau, “coi nhau như khách”.
    Khi uống trà và cà phê, cả nhà cùng nâng ly, chỉ một động tác nhỏ này thôi nhưng chúng tôi đã kiên trì thực hiện cả đời. Tuy chỉ là một việc nhỏ nhặt nhưng lại rất có ích, có thể tăng niềm vui trong cuộc sống gia đình, giúp cho gia đình ổn định hơn. Giữa vợ chồng cần phải tôn trọng lẫn nhau, đây là do người xưa truyền lại, rất đáng học tập. Vợ chồng là những người sống cùng nhau lâu nhất, mỗi ngày phải vui vẻ thì cả thể xác và tâm hồn mới khỏe mạnh được. Ngược lại, ngày ngày cãi nhau, đánh nhau, chẳng những không ai vui vẻ được mà còn gây tổn hại đến sức khỏe.
     
    Cụ Châu                                                          Hữu Quang và                                                          vợ Trương Doãn                                                          Hòa.
    Cụ Chu Hữu Quang và vợ Trương Doãn Hòa.

    Trên đời có rất nhiều chuyện không thuận lợi, nếu nhịn được thì nhịn một chút không có gì là to tát cả. Làm người thì phải nghĩ thoáng, đừng tức giận, trong gia đình có rất nhiều chuyện đều chỉ là những việc nhỏ nhặt.
     
    Theo Secretchina
    Tâm Thanh

     

    __._,_.___
     
     



    __,_._,___
     

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH -GIA ĐÌNH THÁI TỬ BRUNEI

Người 17 tuổi kết hôn, sinh 4 con nắm giữ trái tim Thái tử giàu nhất châu Á.

 
Một thiếu nữ 17 tuổi, sở hữu nhan sắc yêu kiều đã hoàn toàn chinh phục được trái tim của Thái tử Brunei ngay từ cái nhìn đầu tiên, mà sau khi 17 tuổi đã kết hôn, sinh 4 con khiến được chồng yêu chiều hết mực, đó là vợ Thái tử Brunei được ví như nàng Lọ Lem ngoài đời thực, có cuộc sống khiến ai cũng ngưỡng mộ, kính trọng.

Nhắc đến hoàng gia Brunei, người ta nghĩ ngay đến hoàng cung lộng lẫy, những đám cưới xa hoa, tốn kém bậc nhất thế giới cùng cuộc sống vương giả còn hơn cả trong truyện cổ tích. Đặc biệt, ít ai biết rằng, ở đó đã tồn tại một câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn giữa một cô nàng Lọ Lem với người thừa kế ngai vàng của Quốc vương Brunei.
Sarah Pengiran Salleh, vợ của Thái tử Brunei Al-Muhtadee Billah, được ví như nàng Lọ Lem ngoài đời thực khi từ một cô gái xuất thân thường dân đã may mắn trở thành nàng dâu trong gia đình hoàng gia giàu có, nổi tiếng nhất nhì châu Á.
Khi ấy, Sarah Pengiran Salleh là một thiếu nữ 17 tuổi, sở hữu nhan sắc yêu kiều đã hoàn toàn chinh phục trái tim của Thái tử Brunei (lúc đó 30 tuổi) ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cô xuất thân từ tầng lớp bình dân có cha là người Brunei, mẹ là một y tá gốc Thụy Sĩ.
 

Sarah chinh phục Thái tử Brunei ngay từ cái nhìn đầu tiên khi mới 17 tuổi.
Vào ngày 9/9/2004, Sarah Pengiran Salleh kết hôn với Thái tử Brunei khi chỉ mới 17 tuổi trong một đám cưới xa hoa, sang trọng bậc nhất châu Á lúc bấy giờ. Cô dâu Sarah xinh đẹp, lộng lẫy trong trang phục truyền thống đính đầy vàng và kim cương với sự góp mặt của 2000 khách mời.

Sau khi kết hôn, cô vẫn tiếp tục con đường học hành của mình và lấy bằng đại học danh dự chuyên ngành về Chính sách và Quản trị ở trường Đại học Brunei Darussalam vào năm 2010. Nàng công nương xinh đẹp này có sở thích âm nhạc và có năng khiếu về thể thao đặc biệt là bóng rổ.
 

Sarah trở thành cô dâu lộng lẫy trong đám cưới xa hoa.
 

Sarah mặc trên mình bộ trang phục cô dâu truyền thống khác vô cùng xa xỉ.
Sau 15 năm kết hôn, Sarah vẫn khiến nhiều người phải ganh tị vì cuộc sống hạnh phúc, viên mãn của mình. Cô đã sinh cho chồng 4 người con hai trai hai gái đẹp như tranh vẽ.
Vào năm 2007, Sarah đã hạ sinh con trai đầu lòng và sau đó vào năm 2011, cặp đôi tiếp tục chào đón người con thứ 2 là một cô công chúa xinh xắn. Cô sinh người con trai tiếp theo vào năm 2015 và sinh con gái út vào năm 2017. Dù đã là bà mẹ 4 con nhưng Sarah vẫn sở hữu nhan sắc rạng ngời, trẻ trung.
 

Gia đình hạnh phúc của Thái tử Brunei.
 

Dù là mẹ của 4 người con Sarah vẫn rất trẻ trung, xinh đẹp.
 

Sarah được dân chúng yêu mến nhờ sự giản dị, dễ gần.
 

Sarah tích cực tham gia các hoạt động xã hội.
Đặc biệt, Sarah được dân chúng yêu mến nhờ vào sự giản dị, thân thiện và tích cực tham gia hoạt động từ thiện của cô. Dù là con dâu trong gia đình hoàng gia giàu có bậc nhất thế giới nhưng Sarah không phải là một nàng dâu có lối sống sang chảnh, thời thượng mà bà mẹ 4 con lựa chọn lối sống đơn giản, không phô trương và luôn đặt gia đình lên hàng đầu.
Dù đã ở bên nhau 15 năm nhưng Thái tử Brunei vẫn dành cho vợ mình những tình cảm yêu thương, trìu mến nhất. Thái tử luôn cùng vợ song hành trong những sự kiện quan trọng và dù bận rộn đến đâu họ vẫn dành thời gian cho con cái, trở thành một gia đình hoàng gia kiểu mẫu được dân chúng yêu quý, ngưỡng mộ.
 

Gia đình viên mãn của Thái tử Brunei.
 

Cặp đôi vẫn hạnh phúc bên nhau sau 15 năm kết hôn.
 
 

VĂN HÓA VÀ GIA ĐÌNH - LẤY CHỒNG NGHÈO

  •  
    Hung Dao
    Apr 17 at 4:26 PM
     
     : VAN HOA :Con gái, vì sao cha không cho con lấy chàng trai nghèo…

    Con gái, vì sao cha không cho con lấy chàng trai nghèo…

    image.png

     

    Cho đến tận bây giờ, cha vẫn không quên ánh mắt con nhìn cha khi ấy. Nó như muốn nói với cha rằng: “Tại sao cha mình lại có thể thực dụng như vậy?”.

    Con gái yêu quý của cha!

    Vì con đi học rồi lại đi làm xa gia đình nên mấy hôm trước cha đến thăm con, con đưa bạn trai con về ra mắt cha rồi nói: “Cha, con muốn được gả cho anh ấy”. Nhưng sau đó cha không đồng ý, nguyên nhân bởi cậu ấy quá “nghèo”. Cha không đồng ý gả con cho cậu ấy vì cậu ấy có 4 cái nghèo mà cha không thể chấp nhận.

    Cho đến tận bây giờ, cha vẫn không quên ánh mắt con nhìn cha khi ấy. Nó như muốn nói với cha rằng: “Tại sao cha mình lại có thể thực dụng như vậy?”. Cha không có cách nào giải thích được cho con lúc đó, trên đời này còn có điều gì buồn hơn chuyện bị con gái yêu của mình hiểu nhầm?

    Nghèo có thể ảnh hưởng đến thần kinh con người, áp lực lên tâm hồn, nó khiến con người ta hiểu sâu sắc hơn về nỗi thống khổ. Nó làm con mất đi sự tôn nghiêm của mình, đây không phải là chuyện gì tốt đẹp cả. Nghèo, điều đáng sợ nhất không phải là nghèo tiền mà là nghèo tư tưởng, nghèo ý chí, nó khiến bản thân nhìn không thấy tương lai.

    Có lẽ nghe cha nói đến đây con sẽ hỏi: “Nghèo không phải là không có tiền sao?”. Không phải vậy, trong mắt cha, anh ta có 4 cái nghèo.

    1. Nghèo ý chí

    Hôm đó, khi cha đối diện với hai người, cha nhìn thấy cậu ấy đứng bên cạnh con, hai mắt nhấp nháy, có đôi chút thiếu tự tin, không đủ dũng khí. Khi cha hỏi cậu ấy về dự định tương lai hai đứa, cậu ấy hoàn toàn không có phương hướng. Cậu ấy đáp hiện tại không có tiền không có xe và cũng chẳng có nhà, sợ cha không thích.

    Nói một câu chân tình, không phải vì cậu ấy không có tiền nên cha không thích, mà là cậu ấy không có ý chí kiếm tiền mới khiến cha không thích. Con hỏi cha, một người giàu có và một người xuất thân bần nông, cha chọn ai? Cha nói cho con hay, điều đó không nhất định, con đừng vội không tin. Nghèo thì đã làm sao? Ai mà không từ nghèo khó trước, giàu có sau? Người ta nói: nghèo khó sinh quý tử, cha không tán đồng câu nói này cho lắm. Nghèo không phải vì xuất thân nghèo mà là nghèo tư duy, thiếu lý tưởng. Khi còn trẻ đã có tư tưởng sống cuộc sống kham khổ thì làm sao mà giàu cho được?

    Mọi người đều hướng tới một tình yêu thuần khiết, nhưng khi quay về cuộc sống hiện tại con không thể cả đời cùng cậu ta ăn cơm quán, đọc sách thư viện, đi du lịch nghèo và đêm ngủ khách sạn rẻ tiền. Cuối cùng thì tụi con cũng cần đối diện với cuộc sống, cậu ta không thể bảo hộ, che chở cho con, thậm chí ngay cả ý chí sống cũng không có, vậy thử hỏi người làm cha như cha đây sao có thể yên tâm mà gả con cho cậu ấy?

    Đàn ông không sợ nghèo, chỉ sợ cả đời cam tâm chịu khổ.

    2. Nghèo tư tưởng

    Đàn ông vốn dĩ trưởng thành muộn hơn phụ nữ, con lại là đứa con gái hiểu chuyện sớm hơn người khác. Cha thực sự không dám tưởng tượng cảnh hai đứa ở bên nhau! Con nói cậu ấy thích chơi điện tử, vốn dĩ nó cũng chẳng ảnh hưởng gì, tuy nhiên thích chơi mấy cũng không thể đi làm về vứt đồ ở đó rồi không làm bất cứ việc gì phụ gia đình, lại còn phải khiến người khác cơm bưng nước rót.

    Con là đứa ưa thích đọc sách, lại thông minh; từ nhỏ, mỗi lần tham gia tụ tập cùng các cô chú con đều có thể dễ dàng hòa nhập cùng mọi người. Ai cũng nói “Đứa trẻ này thật lanh lợi”. Nhưng hôm đó, người đàn ông mà con chọn ngồi trước mắt cha, nói thực lòng một câu, cậu ấy là người đầu óc trống rỗng. Trong khi đó, sợi dây gắn kết hôn nhân chắc chắn nhất không phải là con cái hay tiền bạc mà là sự trưởng thành của hai tâm hồn.

    Cha vẫn nhớ ngày con sinh ra, những đứa trẻ thông thường đều khóc mà chào đời, riêng con lại khẽ mở miệng cười. Con là cô gái từ nhỏ đã thích được vui tươi, đi đến đâu cũng được người yêu thích, cũng là tâm điểm cho mọi người vui vẻ, cha hy vọng con cả đời này mãi được như vậy.

    3. Nghèo nhân cách

    Gia đình cậu ấy kêu cậu ấy về nhà sửa nhà, con cũng về theo, con kể cả nhà cậu ấy đều thích chơi đánh mạt chược. Cha vừa nghe đến đó đã biết nguyên nhân cậu ấy nghèo tư duy là từ đâu ra.

    Có câu: gia đình có nhân cách còn hơn cả trường đại học danh giá. Với kinh nghiệm hơn 40 năm của cha, cha thấy rằng gia đình là nơi ảnh hưởng cuộc đời của con cái nhiều nhất, nó ảnh hưởng tới nhân cách, tư duy và đến cả tương lai của con cái. Nguyên nhân là nhận thức và giáo dục là hai yếu tố cải biến con người chúng ta, đặc biệt là khi chúng ta còn nhỏ.

    4. Nghèo kinh tế

    Cha biết gia đình cậu ấy điều kiện không tốt, điều đó không có sao. Thời đại ngày nay cho chúng ta rất nhiều cơ hội, điều chúng ta cần chính là nỗ lực. Chỉ cần các con làm người có chí hướng nhất định sẽ thành công.

    Con kể gia đình cậu ấy nói sau khi kết hôn con không nên đi làm nữa mà ở nhà sinh con chăm chồng. Tuy nhiên con thử nghĩ lại xem, gia đình cậu ấy chẳng phải đại phú gia vì sao lại có cái suy nghĩ thâm căn cố đế như vậy?

    Phận làm cha như cha đây, từ nhỏ tới lớn cha đã đưa con tới trường, tốn biết bao nhiêu tiền của cho con học ngoại ngữ, học đàn cầm, học khiêu vũ. Cha không cầu con phải làm chuyện gì kinh thiên động địa nhưng cha thực sự không muốn nhìn thấy con và cháu ngoại tương lai của cha phải xa rời cuộc sống muôn màu muôn vẻ vì cái lối tư duy hẹp hòi như vậy. Sống một cuộc sống như vậy thà rằng cha để con không lấy chồng.

    Cha không phải người thực dụng, chỉ mong sao con có được một cuộc sống tốt. Đây là 4 cái nghèo của cậu ấy, nó là lý do cha không đồng ý. Khi con còn nhỏ, mọi người hỏi con sau này sẽ lấy người như thế nào? Con trả lời sẽ gả cho người giống như cha đây. Cha thực sự không mong con lấy một người đàn ông như cha. Mẹ con gả cho cha đã phải chịu rất nhiều khổ cực, cha không muốn con rồi lại cũng vất vả như mẹ con. Giờ đây, nếu cha gả con cho cậu ấy, có lẽ con gái của cha sẽ phải chịu khổ nhiều hơn cả mẹ con vậy!

    Cả một đời cha, sướng cũng nhiều, khổ cũng không ít, thành công và thất bại, tất cả đều nếm đủ cả. Nói một câu từ tận đáy lòng, dẫu ngày mai có chết cha cũng không có gì luyến tiếc, điều duy nhất chỉ có con.

    Tâm sự một người cha.

    Minh Vũ biên dịch

    --------------------------------