8. Đời Sống Tâm Linh

ĐỜI SỐNG TÂM LINH -NIỀM TIN VÀ PHÉP LẠ

 

  •  
    nguyenthi leyen
    ĐỜI SỐNG TÂM LINH
     
    Tue, Jan 19 at 1:10 AM
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng

    LÒNG TIN VÀ PHÉP LẠ

    Chào các bạn,
    Hôm nay mình chia sẻ với các bạn một phân tích về lòng tin và phép lạ, dưới cái nhìn của một chuyên gia tư duy tích cực. Nói về lòng tin thì tư tưởng mạnh nhất về lòng tin mà chúng ta có là tư tưởng của các tôn giáo dòng Moses (các dòng tôn giáo bắt đầu bằng tổ phụ Maisen, còn gọi là Thiên Chúa giáo – tôn giáo đặt trọng tâm vào Thiên Chúa — gồm (1) Do thái giáo, (2) Kitô giáo (ba nhóm tôn giáo đặt trọng tâm vào chúa Giêsu Kitô–Công giáo, Chính thống giáo, và Tin Lành) và (3) Hồi giáo).
    Xin lỗi các bạn, các cái tên này rất là rối rắm khó nhớ, và chính đa số tín đồ của các tôn giáo này cũng không rành hết mọi tên. Và phần dưới đây lại có thể thêm rối rắm cho một số bạn nếu đọc quá nhanh, vì chúng ta sẽ dùng lòng tin Thiên chúa giáo làm đối tượng phân tích, vì nói đến Thiên Chúa giáo là nói đến lòng tin. Các tư tưởng thần học/triết học hơi rối rắm, nhưng muốn hiểu được lòng tin có sức mạnh thế nào ta cần hiểu các tư tưởng triết l‎ý căn bản nhất của Thiên Chúa giáo. Vậy nếu bị rối rắm, xin các bạn đọc chầm chậm một chút.
    Trong các nhánh Thiên Chúa giáo, lòng tin vào Chúa (Thượng đế, Allah) là 100% của vấn đề. Không có gì đáng nói ngoài lòng tin vào Chúa. Trong các nhánh Phật giáo thì ngược lại–lòng tin là chuyện phụ thuộc; việc chính là chính ta trực nghiệm và quán sát đời sống, và kiến thức sẽ đến với ta từ trực nghiệm đó, cho đến lúc ta đạt được kiến thức tối hậu (Bát Nhã) và giác ngộ. Trong Phật giáo, căn bản là kiến thức, không cần thiết có lòng tin một chút nào, dù nếu bạn muốn tin vào vị Phật hay Bồ Tát nào và cầu xin được cứu giúp thì việc đó cũng chấp nhận được. Tuy vậy, trên thực tế, có lẽ hơn 90% người Phật giáo dùng lòng tin và cầu nguyện như là người Thiên Chúa giáo, và không nắm được kiến thức luận lý quá cao siêu của Phật giáo.
    Một chút vậy để các bạn hiểu một vài điểm căn bản của các tôn giáo. Trở lại việc phân tích lòng tin, lấy lòng tin Thiên chúa giáo làm đối tượng phân tích. Thánh kinh Thiên Chúa giáo dạy rằng, con người đã bị chia cách khỏi Thương đế kể từ khi Adam và Eva, vì kiêu căng, muốn ngang hàng với Thượng đế, không vâng lời Thượng đế, nên bị quyến rũ ăn trái cấm tức là trái của Cây Kiến Thức (Tree of Knowledge), do đó bị đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng, và từ đó mọi người chúng ta đều đau khổ và đều mang Tội Tổ Tông – tội di truyền từ Adam và Eva.
    Ngoài phương diện thần học, câu truyện này là một biểu tượng triết lý rất sâu sắc về đời sống con người. Lòng kiêu căng là đầu mối của mọi tội lỗi. Lòng kiêu căng làm ta mất đi sự ngây thơ của ta (như Adam và Eva biết xấu hổ là mình trần truồng sau khi ăn trái cấm), làm ta chay theo các kiến thức không nên rớ vào (kiểu như thiên hạ giết nhau với đủ mọi chủ nghĩa, hoặc dùng kiến thức khoa học để làm bom giết nhau), và con người đau khổ triền miên (biểu tượng bằng việc bị đuổi ra khỏi Vườn Địa đàng, chia cách với nguồn hạnh phúc là Thượng đế). Và mọi chúng ta ngày nay đều bị đau khổ bởi tính kiêu căng và các yếu kém khác ta có trong ta, biểu tượng bằng Tội Tổ Tông di truyền từ Adam và Eva.
    Đó là sự chia cách của con người với Thượng đế. Muốn nối lại sự chia cách đó, tức là nối lại với nguồn tình yêu và hạnh phúc, thì con người phải có lòng tin tuyệt đối vào Thượng đế. Tin 100%, hơn 100%, 200%, 1000%… lòng tin không một chút nghi ngờ nào.
    Thiên chúa giáo (tức là Do thái giáo, 3 nhánh Kitô giáo, và Hồi giáo) gọi đó là total submission, phó thác mọi sự vào tay Chúa. Tất cả mọi sự liên hệ đến ta và của ta đều do Chúa quyết định 100%. Ta chẳng có phần nào trong đó. Khi ta có lòng tin vào Thiên Chúa, ta sẽ nối kết lại được với Thiên Chúa, và ta được “cứu rỗi”, được “cuộc sống vĩnh cửu”.
    Theo thần học Thiên Chúa giáo, ta được cứu rỗi, được nối lại với Thiên Chúa, là do lòng tin tuyệt đối vào Thiên Chúa, chứ không do các việc thiện ta làm (Ngược hẳn với Phật giáo, ta được phúc là do các việc thiện ta làm; ta giác ngộ là do ta đạt được trí tuệ Bát Nhã). Trong truyền thống Thiên chúa giáo, ta làm việc tốt, việc thiện, vì ta vâng lời Thiên Chúa. Nếu ta nói là tin Chúa thì hãy làm theo điều Chúa dạy. Việc thiện chỉ là cách ta tỏ lộ lòng tin với Thiên Chúa, không phải là căn bản của cứu rỗi. Chính “lòng tin” mới là căn bản của cứu rỗi.
    (Thần học Kitô giáo—Công giáo, Tin lành, Chính thống giáo—có một chút thay đổi về “cứu rỗi”. Trong Kitô giáo, chúa Giêsu, tức là Thượng đế trong bản tính yêu thương của Thượng đế, đã xuống thế chịu chết để rửa sạch tội cho loài người. Nên tất cả MỌI NGƯỜI trên thế giới, kể cả người ngoài Kitô giáo, ĐÃ được cứu rỗi. Đó là món quà chúa Giêsu CHO mỗi người chúng ta. Ta chỉ cần NHẬN món quà đó bằng cách có lòng tin tuyệt đối vào Chúa Giêsu)
    Và mọi sự trong đời ta, kể cả một cọng tóc trên đầu ta rụng xuống, đều là ý Chúa. Nếu Chúa không cho phép cọng tóc đó rụng, nó sẽ không rụng.
    Lòng tin vào Chúa 100% như thế chính là nền tảng cực kỳ vững chắc cho tư duy tích cực của bạn.
    Nếu bạn ngồi giữa biển đời mênh mông, như là ngồi trên cái phao giữa biển, và cái phao đó là Thượng đế, và bạn biết Thượng đế là tình yêu, Thượng đế yêu bạn và chăm sóc cho bạn từng sợi tóc, và Thượng đế tạo ra mọi sự cho bạn hoặc cho phép mọi sự xảy ra cho bạn, với tấm lòng của một người cha hết lòng thương con, thì bạn có gì để lo lắng? Lo sợ? Buồn rầu? Stress? Dù là mọi việc quanh bạn đang có vẻ tồi tệ đến mức nào? Dù là trên mặt biển đang có Tsunami?
    Lòng tin tuyệt đối vào Thượng đế làm cho người Thiên Chúa giáo hoàn toàn tĩnh lặng, bình tĩnh, không lo không sợ bất kì điều gì trên thế gian. Tất cả mọi sự đều nằm trong tay Thượng đế của ta, sao lại lo lắng gì?
    Và ta có thể thấy nhiều vị thánh của Thiên Chúa giáo làm các việc phi thường trong lịch sử, mà ta phải gọi là phép lạ–như lo lắng cho người bệnh tật đến nỗi dùng miệng hút mủ nơi lỡ lói của bệnh nhân như thánh Têrêsa, bỏ giàu sang sống đời nghèo khó và yêu thương của thánh Francis of Assini, thông minh và can đảm làm tướng hướng dẫn đại binh giải phóng nước Pháp như cô nông dân 16 tuổi Joan of Arc, và bao nhiêu hành động phi thường của bao nhiêu người khác trong lịch sử Thiên chúa giáo.
    Lòng tin tuyệt đối vào Thượng đế cho người ta đứng trên mặt nước, giữa đại dương dậy sóng trùng trùng, mà hoàn toàn không mảy may lo lắng, sợ hãi, stress.
    Và vũ khí duy nhất người Thiên Chúa giáo cần là “lòng tin và cầu nguyện”: “Lạy Chúa, hãy cho con vững tin nơi Ngài. Con rất xấu hổ là con lo nhiều chuyện quá. Sự lo sợ của con là bằng chứng về lòng tin yếu ớt của con. Xin Chúa cho con vững tin vào Ngài. Cho con luôn luôn đặt mắt, đặt tâm, đặt trí của con vào Ngài. Xin Chúa tăng lòng tin của con. Xin Chúa nắm tay con, cho con đứng giữa cơn bão, và bình thản đi trên mặt nước, vì Ngài luôn luôn nắm tay con.”
    Chúng ta thấy trong câu cầu nguyện trên, ta xin Chúa giúp ta có lòng tin, tức là lòng tin của ta cũng là do Chúa cho ta—mọi sự, kể cả lòng tin của ta—cũng là do Chúa cho ta. Ta chẳng có điều gì tự ta mà có.
    Một lòng tin mạnh mẽ như thế sẽ cho người tín đồ Thiên Chúa giáo một tĩnh lặng và sức mạnh của một vị Bồ tát trong Phật giáo.
    Nhưng đương nhiên là rất ít người Thiên chúa giáo nắm được tinh yếu thần học trên phương diện kiến thức, và lại càng rất ít người hơn nữa có được lòng tin tuyệt đối trên phương diện thực hành.
    Các tôn giáo khác đặt trên lòng tin, thì cách phát biểu có khác nhau, nhưng đều được chi phối bởi một nguyên lý tâm lý về lòng tin như thế.
    Cho nên, các bạn Thiên Chúa giáo, nguồn tư duy tích cực duy nhất bạn cần trong truyền thống Thiên Chúa giáo là lòng tin tuyệt đối vào Chúa/Allah. Tất cả mọi sự, kể cả một cọng tóc trên đầu bạn rơi xuống đất cũng là ‎ ý Chúa. Nếu bạn hiểu được điều đó mà phó thác mọi sự trong tay Chúa, cầu nguyện xin Chúa nắm tay bạn để bạn “nối kết” với Chúa từng giây trong ngày, thì không lý do gì bạn phải lo sợ động đất hay Tsunami. Và nếu bạn có được lòng tin như thế, thì bạn chẳng tốn thời giờ đọc ĐCN làm gì. Nhưng nếu lòng tin bạn chưa đủ mạnh, hãy xin Chúa cho bạn lòng tin vững mạnh. Lòng tin của bạn cũng là do Chúa cho bạn, không phải tự bạn mà có.
    Mình xin lỗi các bạn ngoài Thiên Chúa giáo nếu bài này rối rắm. Với các bạn Kitô hữu, mình mong các bạn đọc lại bài này để nắm rất vững, vì rất nhiều Kitô hữu không nắm được tinh yếu của liên hệ giữa Chúa và con người, và tinh yếu của cầu nguyện.
    Chúc các bạn một ngày vui.
    Mến,
    Trần Đình Hoành
    ------------------------------------
     

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH -HẠNH PHÚC TRONG ĐỜI TU

 

  •  
    nguyenthi leyen
    ĐỜI SỐNG TÂM LINH
     
    Mon, Jan 11 at 10:59 PM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


    SUNG SƯỚNG VÀ HẠNH PHÚC TRONG ĐỜI TU

     

    Người ta chỉ thực sự hạnh phúc khi thấy cuộc đời mình có ý nghĩa. Một cuộc đời được cho là có ý nghĩa khi và chỉ khi nó mang lại ích lợi cho người khác. Đó là lý do tại sao một số tu sĩ khi về hưu thường cảm thấy cô đơn.

     

    Có bác người quen ghé thăm nhà Dòng đã chia sẻ với tôi: “Thầy đi tu ở đây sướng, nhà cao cửa rộng, có tiện nghi đầy đủ, không vất vả giống như một số nhà dòng khác mà con biết.” Bác ấy có lý do để đưa ra nhận xét như vậy. Nhìn nhà cửa khang trang sạch sẽ, khuôn viên đẹp đẽ, lại có nhiều cây xanh phủ bóng mát giữa lòng thành phố đầy xe cộ tấp nập, ai mà chẳng thấy thích. Tôi cười đáp lại: “Sướng vậy mà người ta vẫn không chịu đi tu đó bác.”

     

    Thật vậy, sung sướng không phải là tiêu chí để người ta gắn bó hay dấn thân trong đời tu. Đơn giản là vì nhiều khi người ta không tìm thấy hạnh phúc nơi sự sung sướng đó. Hóa ra sung sướng và hạnh phúc là hai trạng thái rất khác nhau. Người ta có thể đánh giá một cuộc sống là sung sướng từ những biểu hiện bên ngoài, thế nhưng hạnh phúc thì chỉ có đương sự mới cảm nhận được. Một cuộc sống thiếu thốn đủ thứ thì không thể được gọi là sung sướng. Tuy nhiên hạnh phúc thì khác, nó không tùy thuộc vào hoàn cảnh nhưng lại tùy thuộc vào cách người ta đón nhận hoàn cảnh. Một số người giàu có và nổi tiếng muốn tìm đến cái chết bởi vì họ không cảm thấy hạnh phúc. Ngược lại, nhiều người nghèo chỉ lo được cơm ăn ngày ba bữa nhưng cuộc sống họ tràn ngập niềm vui hạnh phúc.

     

    Người ta chỉ thực sự hạnh phúc khi thấy cuộc đời mình có ý nghĩa. Một cuộc đời được cho là có ý nghĩa khi và chỉ khi nó mang lại ích lợi cho người khác. Đó là lý do tại sao một số tu sĩ khi về hưu thường cảm thấy cô đơn. Họ không buồn phiền vì tuổi già sức yếu cho bằng vì thấy cuộc đời mình không còn ý nghĩa cho ai đó nữa, không làm được việc gì giúp đời như trước nữa. Như thế, chỉ khi biết sống cho đi thì chúng ta mới thấy cuộc đời mình có ý nghĩa, có được hạnh phúc. Ngược lại với thái độ cho đi chính là lối sống ích kỷ, chỉ lo vun vén cho bản thân. Tích trữ có thể giúp người ta sống sung sướng nhưng cho đi mới mang lại hạnh phúc.

     

    Có một linh mục kể lại câu chuyện ơn gọi của mình như sau. Khi biết con mình có ý định đi tu, mẹ ngài đã phản đối kịch liệt dù bà là người rất mộ đạo. Bà chỉ có một đứa con trai nên bà mong muốn con mình sống cuộc đời hạnh phúc bên vợ con như bao nhiêu người đàn ông khác. Cậu đã cố gắng thuyết phục mẹ mình rằng trong đời tu có đủ mọi điều kiện giúp người ta sống hạnh phúc. Cậu liệt kê đủ mọi viễn cảnh tốt đẹp nhất trong đời tu: nào là điều kiện học hành, nào là tình anh em trong cộng đoàn, nào là cơ hội đi đây đi đó mở mang hiểu biết… Thế nhưng dường như tất cả những thứ đó vẫn chưa đủ để khiến bà mẹ đánh giá cao đời tu. Dù tin rằng con mình có thể sống sung sướng trong nhà dòng nhưng bà vẫn chưa thấy được nơi đó có điều gì thực sự mang lại hạnh phúc. Bà cương quyết ngăn cản!

     

    Cho đến một ngày tình cờ bà xem bộ phim “The Mission” nói về hành trình truyền giáo của các cha Dòng Tên đến vùng Nam Mỹ vào cuối thế kỷ 18. Cảnh phim làm nổi bật những hy sinh vất vả mà các nhà truyền giáo phải gánh chịu. Để đem Tin Mừng đến với thổ dân, các ngài đã phải thích nghi với đời sống trong rừng thiêng nước độc vùng Amazon, thiếu thốn trăm bề. Chưa hết, các ngài còn bị hiểu lầm, chống đối, bị bắt bớ, tù đày và thậm chí là phải hy sinh cả mạng sống mình. Xem xong bộ phim, bà liền gọi con trai mình đến nói chuyện: “Nếu con đi tu kiểu như vậy thì mẹ rất ủng hộ!” Chàng thanh niên ngạc nhiên hết sức, vì trước giờ cứ tưởng rằng mẹ cản chuyện đi tu chỉ vì sợ mình sống khổ, nhưng hóa ra không phải vậy. Bà mẹ đã nhìn ra được ý nghĩa nơi bối cảnh khó khăn của những nhà truyền giáo. Bà tin chắc rằng cuộc sống như thế sẽ mang lại hạnh phúc cho con của bà.

     

    Là người sống xa nhà trong một thời gian dài cho đến nay, tôi đã nhiều lần bộc lộ nỗi nhớ nhung gia đình, bạn bè, quê hương làng nước. Thấy vậy có một chị nhắn tin chia sẻ: “Thấy thầy đi tu nhớ nhà như vậy nên sau này con không cho con trai con đi tu đâu, tội nghiệp nó lắm.” Hay như chuyện tôi nghe được từ một nữ tu, Sơ kể rằng khi đi giúp xứ trong ngày mồng 1 kết, nghe ca đoàn hát bài nhập lễ: “Ngày đầu xuân bao người đi xa, cùng về với gia đình, cùng về với ân tình…” là hai hàng nước mắt cứ chảy ròng ròng. Trong những khoảnh khắc như thế người tu sĩ có sung sướng không? Chắc chắn là không rồi. Thế nhưng tôi có thể khẳng định rằng đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc. Người tu sĩ hạnh phúc vì tìm thấy ý nghĩa nơi sứ mạng mình đang dấn thân. Người tu sĩ buồn và gia đình họ cũng buồn vì không được sum họp trong ngày xuân. Thế nhưng mọi người đều hiểu rằng như thế là người tu sĩ đang quảng đại đáp lại lời Chúa mời gọi ra đi loan báo Tin Mừng cho muôn dân. Nhờ vậy nỗi buồn vì xa cách đã trở thành dấu chỉ cho thấy mối dây liên kết tình thân giữa người tu sĩ với gia đình họ thật bền chặt và thiêng liêng. Đó chính là điều làm nên hạnh phúc trong giọt nước mắt của người tu sĩ.

     

    Thật ra có không ít tu sĩ lẫn lộn giữa sung sướng và hạnh phúc. Tôi nghe có người than phiền rằng đi tu 3 năm rồi mà chỉ được cho về nhà ăn tết đúng có 2 ngày. Tiêu chí đo lường hạnh phúc của người đó chính là số ngày được về ăn tết bên gia đình. Có người khác lại cảm thấy mình bị bó buộc trong việc sử dụng của cải vật chất. Họ trách móc người quản lý hẹp hòi trong chi tiêu và gây khó khăn khi họ đến xin một thứ gì đó. Cũng có người giận bề trên vì quá khắt khe trong việc tiếp khách. Nói chuyện với người khác giới một chút cũng bị nghi ngờ, nói ra nói vào. Vì lẫn lộn giữa sung sướng và hạnh phúc như thế nên nhiều tu sĩ mới có thái độ so sánh dòng này dễ, dòng kia khó, dòng này sướng, dòng kia khổ. Những điều họ mong chờ thực ra chỉ làm cho họ sung sướng hơn thôi. Chính lời khấn khó nghèo, vâng phục, khiết tịnh mới thực sự mang lại hạnh phúc trong đời tu.

     

    Người tu sĩ hạnh phúc khi sống ý nghĩa đích thực của 3 lời khấn dòng. Theo đó, lời khấn khó nghèo là điều kiện giúp họ biết cho đi nhiều hơn. Với đời sống khó nghèo, người tu sĩ không bị ràng buộc bởi điều kiện vật chất. Ngược lại, họ tự do với của cải, sẵn sàng cho đi tất cả những gì mình có. Tương tự, với lời khấn vâng phục, người tu sĩ đặt mình trong tay bề trên để được sai đi bất cứ mọi nơi, sẵn sàng làm bất cứ việc gì vì lợi ích cách linh hồn. Do đó, một người tu sĩ sống vâng phục sẽ không cảm thấy mình bị mất tự do. Trái lại, họ nhận ra mình có nhiều tự do hơn, tự do ngay cả với giới hạn của bản thân, để vươn tới những chân trời mới trên hành trình phục vụ mà Chúa và nhà dòng mời gọi qua lời dạy của bề trên.

     

    Cuối cùng, lời khấn khiết tịnh sẽ không giới hạn tình yêu của người tu sĩ vào một đối tượng cụ thể. Theo đó, lời khấn khiết tịnh giúp cho người tu sĩ có một con tim biết yêu thương nhiều hơn. Theo gương Chúa Giêsu, người tu sĩ được mời gọi thể hiện tình yêu vô điều kiện cho tất cả mọi người ở mọi nơi mình được sai đến. Như vậy, 3 lời khấn dòng chính là con đường dẫn đến hạnh phúc trong đời tu, bởi vì chúng khuyến khích lối sống trao ban cho người khác hơn là nhận lãnh cho chính mình.

     

    Xét ở khía cạnh quảng bá ơn gọi, người tu sĩ cố gắng cho các bạn trẻ thấy được mọi cái hay cái đẹp trong đời tu. Điều đáng tiếc là thay vì cho thấy khuôn mặt một đời tu hạnh phúc khi sống dấn thân phục vụ thì nhiều tu sĩ lại trình bày một đời tu sung sướng với đầy đủ tiện nghi vật chất, được đi du lịch đây đó. Thật ra sung sướng không hẳn là luôn trái ngược với hạnh phúc. Người ta vẫn tìm được hạnh phúc trong sung sướng, nếu không muốn nói là sung sướng giúp người ta dễ có được hạnh phúc hơn. Thế nhưng dù vậy thì sung sướng vẫn không hề bảo đảm hạnh phúc. Xin nhắc lại, con người chỉ hạnh phúc khi thấy cuộc sống mình có ý nghĩa cho người khác. Cuộc sống sung sướng có thể dễ dàng thu hút người trẻ ở bước đầu nhưng chỉ có yếu tố hạnh phúc mới giữ chân được họ ở lại lâu dài. Thật thế, không ai dại gì chôn vùi cuộc đời mình trong đời tu, dù nó có sung sướng đầy đủ cỡ nào đi nữa, khi chính họ không cảm nhận được ý nghĩa của ơn gọi đó.

     

    Chúng ta trân trọng và yêu mến ơn gọi tận hiến vì biết rằng đó là một con đường dấn thân phục vụ. Những người tu sĩ dấn thân phục vụ chắc chắn sẽ thấy hạnh phúc, bởi vì họ đã sống trọn vẹn ý nghĩa cuộc đời. Khác với cách hành xử của người đời, khi cho đi, người tu sĩ không hề có thái độ trịch thượng kiểu ban phát. Ngược lại, người tu sĩ cho đi với thái độ khiêm tốn và biết ơn. Họ sẵn sàng cho đi tất cả bởi vì họ hiểu rằng những gì mình có được đều là do ơn Thiên Chúa ban. Lời mời gọi của Chúa Giêsu luôn thôi thúc người tu sĩ biết cho đi nhiều hơn: “Anh em đã được cho không thì cũng phải cho không như vậy.” (Mt 10,8)

     

    Không ít người đã bày tỏ lòng thương cảm (và có thể là cả thương hại) về lối sống của người tu sĩ. Họ thấy người tu sĩ đã phải hy sinh hạnh phúc gia đình, từ bỏ của cải thế gian và cả ý riêng của mình để sống dấn thân phục vụ tha nhân. Tuy nhiên, chính đời sống dấn thân như vậy đã mang lại hạnh phúc đích thực cho người tu sĩ. Đời sống chứng tá của người tu sĩ không cho phép họ có được những điều kiện sung sướng theo cách chúng ta nghĩ. Chúng ta cho đó là những hy sinh cũng đúng, nhưng nếu gọi đó là phần thưởng thì cũng không sai!

     

    Giuse Lê Đắc Thắng, SJ(dongten.net)

     
     

 

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - NHỚ 5 CHỮ ĐỪNG

 

 

Muốn Sống HẠNH PHÚC, GHI NHỚ 5 CHỮ ĐỪNG

     Con người muốn được sống hạnh phúc, thanh thản mà trong tâm lại vẫn cứ ôm giữ các loại tâm tranh đấu, oán hận thì vĩnh viễn không thể nào đạt được. Hãy ghi nhớ 5 thứ “đừng” sau đây để cuộc sống không phải vướng bận điều gì nữa!

Cái đừng thứ nhất: Có tiền đừng keo kiệt
2299 1 MuonSongHP Nho5ChuDungTNgST



• Tiền khi sinh chẳng mang theo đến, khi tử chẳng mang theo đi. Sức khỏe mới là thứ quan trọng hơn nhiều, có sức khỏe thì mới có tất cả.
• Trong dân gian có câu nói: “Không sợ kiếm ít tiền, chỉ sợ chết sớm”. Có sức khỏe thì ngại gì không kiếm được tiền. Vì sức khỏe, khi nào cần chi tiêu thì hãy chi tiêu, có tiền đừng keo kiệt.

Cái đừng thứ hai: Có phúc đừng chờ đợi

2299 2 MuonSongHanhPhucTrNgST



• Con cháu đều có phúc của con cháu, đừng quá vì con cháu mà biến mình thành thân trâu ngựa. Nên tranh thủ thời gian hưởng thụ cuộc sống, đừng vì con cháu mà làm việc quá sức, làm cố quá là sát thủ nguy hiểm nhất của sức khỏe.

Cái đừng thứ ba: Có tình yêu đừng buông bỏ
2299 3 MuonSongHPTrNg ST


• Cuộc đời thật ngắn ngủi, tình yêu lại không dễ tìm kiếm, cho dù yêu hay được yêu đều là duyên phận, đều nên đón nhận, ngày hôm nay bạn buông bỏ, thì kiếp này nó sẽ không bao giờ đến với bạn nữa.

Cái đừng thứ tư: Tức giận đừng để trong lòng
2299 4 MuonSongHPTrNg ST


• Trong cuộc đời, ai cũng có thể phải gặp những chuyện khó khăn hay không vừa ý, đừng nên vì thế mà “nộ khí xung thiên”. Tức giận là tồn tại khách quan, không nên giữ ở trong lòng, nín thở thì khí sẽ ứ tắc, khí ứ tắc thì sẽ sinh bệnh.
• Gặp phải những sự việc khiến ta tức giận, hãy tìm người để khai thông nó, thổ lộ ra hết, như vậy sẽ gỡ bỏ nó nhanh hơn, nội tâm sẽ yên bình trở lại.
• Bạn bè chính là công cụ “tốt nhất, cũng là nguồn động lực, khích lệ tinh thần, tiếp thêm sức mạnh tốt nhất cho bạn.

Cái đừng thứ năm: Có thù hận đừng ghi nhớ
2299 5 MuonSongHPTrNg ST

• Lòng dạ khoáng đạt, dùng thiện lương nhân ái để đối đãi, không để ý những chuyện nhỏ, gạt bỏ ân oán, cũng không để thù hận trong lòng. Hãy làm cho mỗi ngày trong cuộc đời của bạn là một ngày vui sống.
• Người xưa sống được trường thọ vì họ có “tam bất thức”, chính là không cần biết 3 điều, không quan tâm ân oán, không quan tâm tuổi tác, không quan tâm bệnh.


Nguồn Internet - Trực Nguyễn sưu tầm

 
 
 ------------------------------------
 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - CẦU CHO KẺ THÙ

 

  •  
    nguyenthi leyen
    ĐỜI SỐNG TÂM LINH-CẦU NGUYỆN
     
    Fri, Jan 8 at 1:39 AM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


     

    Cầu nguyện cho kẻ thù có thể chữa lành linh hồn chúng ta

     

    Cầu nguyện cho kẻ thù có thể chữa lành tâm hồn chúng ta, đây là thông điệp của Đức Giáo hoàng Phanxicô trong thánh lễ ban sáng ngày thứ ba 14-6, tại Nguyện đường Nhà trọ Thánh Marta. Nhớ lại thời thơ ấu ở Argentina, khi mọi người cầu nguyện xin cho những kẻ độc tài xuống hỏa ngục, Đức Phanxicô nhắc lại chính Chúa Giêsu đã dạy chúng ta yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi chúng ta.

     OSSROM56381_Articolo

    Suy niệm bài Tin mừng theo thánh Matthêu, kể lại Chúa Giêsu bảo các môn đệ hãy yêu thương kẻ thù, Đức Phanxicô chỉ ra rằng lời dạy này ngược với những gì các luật sỹ thời đó dạy cho dân: ‘Hãy yêu thương người lân cận và ghét kẻ thù.’ Luật Do Thái được dạy rất suông, chỉ dựa trên từ ngữ của lề luật chứ không phải trên luật của Thiên Chúa vốn  là trái tim của Luật.

    Vì lẽ đó, Chúa Giêsu lặp lại huấn lệnh quan trọng nhất của Cựu Ước. Yêu mến Thiên Chúa với hết lòng, hết sức lực, hết linh hồn, và yêu thương người lân cận như chính mình. Đây không phải là tâm điểm luật mà các luật sỹ dạy. Họ chỉ quan tâm đến chi tiết và vụ việc, nhưng Chúa Giêsu cho thấy ý nghĩa đích thật của Lề luật mà Ngài đến để kiện toàn.

    Chúa Giêsu đã cho nhiều ví dụ để bày tỏ các giới răn theo một ánh sáng mới và chứng minh rằng tình yêu thì quảng đại hơn chữ nghĩa của Lề luật. Từ ‘Chớ giết người’ được Chúa Giêsu nâng lên thành đừng xúc phạm và giận dữ với anh em mình, rồi đến đưa cả áo ngoài của mình cho người muốn lấy áo trong của anh em, hay hãy đi thêm một dặm với người muốn anh em đi với họ một dặm.

    Đây không chỉ là thành toàn Lề luật, mà còn giúp chữa lành cho tâm hồn chúng ta. Trong diễn giải của Chúa Giêsu về các giới răn, đặc biệt là trong Tin mừng theo thánh Matthêu, có một cuộc hành trình chữa lành. Mọi tâm hồn đều bị tổn thương bởi tội, nên phải đi theo hành trình chữa lành này để ngày càng nên giống ‘Cha trên trời là Đấng hoàn hảo.’

    Bước cuối cùng và bước khó nhất trên hành trình đến với sự hoàn hảo, là thực thi những lời của Chúa Giêsu trong bài đọc hôm nay. ‘Anh em đã nghe luật dạy, ngươi phải yêu thương người lân cận và ghét kẻ thù. Nhưng Ta dạy cho biết, hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em.’ Khi còn nhỏ, người dân ở quê hương cha thường cầu nguyện xin Chúa phạt những độc tài xuống địa ngục, nhưng chính Chúa lại kêu gọi chúng ta xem lại lương tâm mình và cầu nguyện cho kẻ thù.

    *CẦU NGUYỆN VÀ QUYẾT TÂM HÀNH ĐỘNG:

    Nguyện xin Chúa ban cho chúng ta ơn này, ơn cầu nguyện cho những người làm tổn thương và ngược đãi chúng ta. Sức mạnh của cầu nguyện, sẽ làm cho chúng ta hai điều, là thay đổi con người nên tốt hơn và làm cho chúng ta nên giống con cái của Cha trên trời.’

    J.B. Thái Hòa chuyển dịch từ Vatican Radio Eng

    --------------------------------

     

 

ĐỜI SỐNG TÂM LINH - KHUC HAT TẠ ƠN

  •  
    nguyenthi leyen
     
    Thu, Dec 31 at 12:31 AM
     
     
     
     
     
     
    Ảnh cùng dòng


    KHÚC HÁT TẠ ƠN

     

          Đặt góc nhìn của bản thân vào những khía cạnh vui buồn, thành công và thất bại, được và mất của cuộc sống, để chúng ta thấy cuộc đời mỗi người đã được bao bọc bởi ân sủng của Thiên Chúa. 

     

       

          Khoảnh khắc cuối cùng của năm dương lịch 2020 đã điểm, chính thức bước sang năm mới 2021 với những bối cảnh rất thực tế và nhiều bất ngờ đang đón đợi phía trước. Nhưng thiết nghĩ một năm đã qua đáng để chúng ta hát lên bài ca tạ ơn Thiên Chúa theo cách riêng mỗi người, bởi lẽ cuộc đời chúng ta không có gì ngoài ân sủng Thiên Chúa.

     

    Tạ ơn luôn là tâm tình được mời gọi cách liên lỉ trong cuộc đời người Kitô hữu. Đây là tâm tình cần thiết để con cái Giáo Hội nhận ra mình là những con người tội lỗi được Chúa thương chọn gọi vào những công việc, sứ mạng và những bậc sống khác nhau. Ngang qua những điều kiện ngoại cảnh cụ thể như thế, Người tiếp tục tuôn đổ những ơn lành cần thiết để dưỡng nuôi chúng ta trên hành trình tiến về Nước Trời. Chính Đức Maria đã nêu gương sáng ngời cho chúng ta về tâm tình biết ơn Thiên Chúa. Bài ca Magnificat, mà mẹ đã cất lên ngay khi gặp người chị họ Êlisabét của mình, đã nói lên trọn vẹn tâm tình ấy. “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng”, Mẹ đã ca ngợi với hết cả thân xác lẫn linh hồn mình, bởi Mẹ ý thức được rằng: “phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới. Từ nay hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc”. Tuy vậy, tâm tình biết ơn của Mẹ không chỉ trên lý thuyết, mà cả trong đời sống thực tế, Mẹ đã sống trót sứ mạng mà Thiên Chúa trao cho nơi trần thế, mặc cho những thách đố, khó khăn của kiếp người có ra sao. Noi gương Mẹ Maria, mỗi người chúng ta, trong khoảnh khắc cuối năm 2020 và đầu năm 2021 này, cũng được mời gọi hướng về Thiên Chúa trọn cả thân xác lẫn linh hồn; trong tâm trí lẫn ngoài thực tế.

     

    Thực tế trong năm vừa qua là gì? Có lẽ những biến cố đau buồn lẫn hạnh phúc đan xen trong mỗi người chằng chịt, tưởng rằng lấy bút để ghi ra thì chẳng thể ghi hết. Đại dịch Covid 19 đã hoành hành và gây ra bao nhiêu tang thương cho thế giới. Biết bao người đã chết vì giống virus quái ác này, và ngành y học không ngừng nỗ lực để tìm ra vắcxin để phòng ngừa, vì thế giới trong tương lai có thể sẽ “sống chung” với loại virus này lâu dài trong tương lai. Thêm vào đó là những cuộc chiến tranh, đánh bom, chạy đua vũ trang cũng ráo riết nhằm khoe mẽ những thế mạnh của một tập thể đặc thù nào đó. Kết quả của những tranh đua ấy để lại cho biết bao con người dân vô tội sự chết chóc, đói khát và cả những lo lắng cho cuộc sống ngày mai của họ nữa. Thêm vào đó, năm 2020 với những cơn thiên tai đã càn quét đi bao nhiêu cơ ngơi mà con người trên nhiều quốc gia đã và đang bỏ công sức để gầy dựng, chỉ trong phút chốc tất cả thành một đống đổ nát hoặc bị trôi ra biển nước. Chưa hết, trước mắt chúng ta còn có những cánh rừng dần lụi tàn, những dòng sông đầy rác thải, những thủy vật và động vật đang ngoi ngóp để chờ cứu trợ. Chúng ta có một phần trách nhiệm trong những điều ấy, vì đôi khi chỉ là sự vô tình, thờ ơ của mỗi người cũng đủ góp phần cho vấn đề thêm tệ hại.

     

    Tuy nhiên, cũng không thể chối bỏ những niềm vui trong năm qua, vì đó là những điều mà Thiên Chúa khích lệ chúng ta trước những thất vọng tràn trề của cuộc sống. Một công việc mới với mức lương hậu hĩnh. Một thành viên mới được sinh ra trong gia đình mang lại niềm vui cho cả họ hàng hai bên. Một bước tiến mới trong sự nghiệp khiến chúng ta lật trang sách đời mình sang mặt mới, để từ đó khởi phát bao nhiêu điều ích lợi cho bản thân, gia đình, xã hội và giáo hội. Thậm chí, chúng ta cũng nên vui mừng vì năm 2020 vừa qua mình đã thay đổi bản thân được chút ít, từ một con người cọc cằn thô lỗ sang hiền lành và biết lắng nghe hơn; từ một con người vô cảm nay trở thành người biết quan tâm đến nhu cầu của tha nhân quanh mình; hay đơn thuần chỉ là bỏ được một thói quen xấu nho nhỏ. Và nếu trong năm qua chúng ta chưa làm được bất cứ điều gì dù là nhỏ nhất, thì giờ phút cuối năm này cũng là lúc nên tạ ơn Chúa đã cho chúng ta nhận ra sự ì ạch của bản thân, mà đặt ra dự phóng vươn lên cho năm mới 2021 kể từ ngày mai.

     

    Đặt góc nhìn của bản thân vào những khía cạnh vui buồn, thành công và thất bại, được và mất của cuộc sống, để chúng ta thấy cuộc đời mỗi người đã được bao bọc bởi ân sủng của Thiên Chúa. Cơn đại dịch, chiến tranh, chết chóc, thiên tai hoặc nhân tai không mời gọi tôi thất vọng, mà qua đó Chúa chỉ cho tôi thực trạng của môi trường sống, vốn là thọ tạo xinh đẹp mà Chúa đã dựng nên từ thuở ban đầu, nay dần tàn lụi theo sự tự do vô trật tự của con người. Song le, từ những dấu hiệu đó Thiên Chúa chỉ cho chúng ta con đường mới nên đi và phải đi, trong tự do cộng tác với ân sủng, để bắt đầu gầy dựng lại thế giới xinh đẹp như nó là. Đại dịch Covid 19 cũng không chỉ là chết chóc, mất mác, mà còn là những nỗ lực của khoa học tân tiến, của tình người quan tâm đến nhau, của sự tương thân tương ái không chỉ trong nội bộ một quốc gia mà nối kết các quốc gia với nhau. Thậm chí nơi những thất bại, thua thiệt và vô dụng của bản thân trong năm cũ, cũng là dấu chỉ mà Chúa gửi đến để tôi vươn lên trong năm mới 2021 này.

     

    Chính vì thế, hãy thay những lời than vãn thành tiếng tạ ơn đầy ý nghĩa như Mẹ Maria đã làm. Hãy mở lòng ra đón nhận những dấu chỉ thực tế, dù dấu chỉ tích cực hay tiêu cực, để thấy những lời mời gọi của Thiên Chúa trên những đường tế vi mà Người đã và đang mời gọi chúng ta. Cũng hãy biến cuộc đời, ngay giữa những thăng trầm bất định, thành những món quà đẹp nhất dâng lên Thiên Chúa. “Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế” (x. Mt 12,7). Vâng! Chúa muốn thấy sự nỗ lực, ý chí vươn lên của mỗi người chúng ta trước những thực tại vượt sức tầm thường này; rồi Người sẽ ban ơn để chúng ta hoàn tất.

     

    Lạy Chúa, năm 2020 sắp qua đi và năm 2021 sẽ đến, cũng với những bối cảnh rất thực của kiếp người trần thế này. NHỜ ƠN CHÚA mặc cho con cái nhìn thiêng liêng, để CON QUYẾT TÂM qua những bối cảnh dù vui hay buồn, thành công hay thất bại, con nhận ra Chúa đang hiện diện và đồng hành trong cuộc đời con. NHỜ THÁNH THẦN TÁC ĐỘNG cho cuộc đời con thành bài ca tạ ơn Chúa không ngừng, tạ ơn trong mọi hoàn cảnh, thay cho những than van và thất vọng vô ích. Amen.  

     

    Little Stream(dongten.net)