2. Cảm Nghiệm Sống Lời Chúa

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - THỨ HAI CN3PS-A

 

  •  
    qua1955 .
     
    Chia sẻ Lời Chúa - Thứ Hai 27-4-20

    Phúc Âm Thánh Gioan. (6: 22-29)

    Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?" Chúa Giêsu đáp: "Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Ðấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu". Họ liền thưa lại rằng: "Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?" Chúa Giêsu đáp: "Ðây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Ðấng Ngài sai đến."

    SỐNG VÀ CHIA SẺ:

    Sau khi Chúa Giêsu làm hóa bánh và cá ra nhiều để nuôi dân chúng, họ tiếp tục theo Ngài để được cho ăn. Với nhiều việc làm kỳ diệu, dân chúng chỉ thấy Chúa Giêsu là một trong những vị tiên tri nào đó, là người của Thiên Chúa. Họ đã không tin nhận Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa.

    Công việc của Chúa Giêsu là công việc của Chúa Cha là làm cho mọi người tin vào Chúa Cha và tin vào Ngài là Con Một của Chúa Cha đã sai Ngài đến trong thế giới để cứu nhân loại qua việc trao ban cho họ sự sống đời đời nhờ bởi cái chết trên thập giá và sự phục sinh của Ngài .

    Công việc của con người cho sự sống đời đời là tin vào Chúa Cha và Chúa Giêsu, Con Một Chúa Cha. "Sự sống đời đời đó là họ nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận biết Đấng Cha đã sai đến, là Giê-su Ki-tô."(Ga. 17, 3)

    Tại sao Chúa Giêsu nói đức tin vào Ngài là một công việc? Thánh Giacôbê nói: "Thưa anh em, ai bảo rằng mình có đức tin mà không hành động theo đức tin, thì nào có ích lợi gì? Đức tin có thể cứu người ấy được chăng?... Cũng vậy, đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết."(Gc. 2: 14, 17)

    Công việc của người Kiô hữu là gì? Đó là công việc của tình yêu qua sự phục vụ. Công việc của mỗi Kitô hữu là công việc của lòng thương xót được nói trong Tin mừng Mátthêu (25, 31-46). Chúa Giêsu đã dạy mọi người tìm kiếm lương thực cho sự sống đời đời quan trọng hơn thức ăn vật chất để nuôi sống thân xác vì mọi người sẽ chết và vấn đề chỉ là sớm hay muộn thôi.

    Mọi người sẽ phải chịu trách nhiệm về những gì họ chọn làm. "Thiên Chúa là Đấng không vị nể ai, nhưng cứ theo công việc mỗi người mà xét xử. Vậy nếu anh em gọi Người là Cha, thì anh em hãy đem lòng kính sợ mà sống cuộc đời lữ khách này. Anh em hãy biết rằng không phải nhờ những của chóng hư nát như vàng hay bạc mà anh em đã được cứu thoát khỏi lối sống phù phiếm do cha ông anh em truyền lại.
    Nhưng anh em đã được cứu chuộc nhờ bửu huyết của Con Chiên vẹn toàn, không tì vết, là Đức Ki-tô."(1 Pt. 1,  17-19) Ai có tai thì nên nghe.

    Bình an của Chúa Kitô!

    Đa Minh Quang Hoàng, người Kitô hữu.
     
    --
     
    Bible sharing - Monday 4-27-20

    Gospel JN 6: 22-29

    The next day, the crowd that remained across the sea saw that there had been only one boat there and that Jesus had not gone along with his disciples in the boat, but only his disciples had left.
    Other boats came from Tiberias near the place where they had eaten the bread when the Lord gave thanks. When the crowd saw that neither Jesus nor his disciples were there, they themselves got into boats and came to Capernaum looking for Jesus. And when they found him across the sea they said to him, “Rabbi, when did you get here?” Jesus answered them and said, “Amen, amen, I say to you, you are looking for me not because you saw signs but because you ate the loaves and were filled. Do not work for food that perishes but for the food that endures for eternal life, which the Son of Man will give you. For on him the Father, God, has set his seal.” So they said to him, “What can we do to accomplish the works of God?” Jesus answered and said to them, “This is the work of God, that you believe in the one he sent.”

    Reflection:

    After Jesus made many loaves and fishes to feed the people, they continued to follow Him to be fed. With so many wonderful works, people see Jesus as just one of the prophets, a man of God. They did not accept Jesus as the Son of God.

    The work of Jesus is the work of the Father to make people believe in the Father and believe in Him the only Son of the Father who sent Him into the world to save humanity by giving them eternal life through His death on the cross and resurrection.

    Man's work for eternal life is to believe in the Father and Jesus, the only Son. "Now this is eternal life, that they should know you, the only true God, and the one whom you sent, Jesus Christ."(Jn. 17, 3)

    Why did Jesus say the faith in Him is a work? St. James said, "What good is it, my brothers, if someone says he has faith but does not have works? Can that faith save him?... So also faith of itself, if it does not have works, is dead."(Js. 2: 14, 17)

    What is the work of the Christians? It is the work of love through service. The work of every Christian is the work of mercy spoken in Matthew's Gospel (25, 31-46). Jesus taught everyone to seek food for everlasting life more important than physical food to feed the body because everyone will die and the matter is sooner or later.

    Everyone will be responsible for what they choose to do. "If you invoke as Father him who judges impartially according to each one’s works, conduct yourselves with reverence during the time of your sojourning, realizing that you were ransomed from your futile conduct, handed on by your ancestors, not with perishable things like silver or gold but with the precious blood of Christ as of a spotless unblemished lamb."(1 Pt. 17-19) Who has ear ought to hear.

    Peace of Christ!

    Dominic Quang Hoang, a Christian.
     ----------
     

 

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - CN3PS-A

  •  
    Hong Nguyen
    Sun, Apr 26 at 5:37 PM
     
     
    CHÚA NHẬT III PHỤC SINH - NĂM A

    EMMAU - CON ĐƯỜNG CỦA GẶP GỠ CHÚA


     

    Hai môn đệ trên đường Emmau không phải là lương dân, tức là những người không hề nghe nói về Chúa Giêsu hoặc chẳng hề nhận được sứ điệp của Ngài.

    Họ là những tín hữu, những người có niềm tin. Họ đã nhận Ngài như một vị tiên tri, quyền năng trong việc làm và lời nói trước mặt Thiên Ch"úa và toàn dân". Hơn nữa, họ còn hiểu rằng: "chính Ngài là Đấng sẽ giải thoát Israel". 

    Nhưng cuộc khổ nạn của Ngài làm cho lòng tin của họ bị lung lạc. Họ không thể hiểu nổi một vị cứu thế lại phải chịu khổ nạn như vậy. Nói cho cùng, họ không tin vào biến cố phục sinh. Họ đã nghe các bà loan tin về biến cố ấy, nhưng họ vẫn lưỡng lự, hồ nghi. Thực tại thập giá đã khiến họ phải tháo chạy, họ đã rời bỏ Giêrusalem, và vì thất vọng họ đã để mất lòng trông cậy. 

    Khổ đau vẫn luôn là chướng ngại vật, là cớ vấp phạm lớn lao, khiến những ai đã tin tưởng cũng dễ lung lay. Người ta khó có thể dung hoà đau khổ với lòng tin vào quyền năng và tình yêu của Thiên Chúa. Lòng tin từ thời ấu thơ của họ dường như trở thành ảo tưởng, hão huyền bởi sự khổ đau ấy, gắn liền với những chán chường nên họ đã đi đến chỗ mất niềm tin. 

    Con đường hai môn đệ đi về Emmau xa cách Giêrusalem, cũng chính là con đường mà bao người đang gặp phải, nhưng chính trên con đường này mà hai môn đệ đã gặp Chúa. Trước khi các môn đệ thành Emmau nhận ra Ngài, thì Ngài đã ở giữa họ và đã có ảnh hưởng nơi họ rồi: “lòng chúng ta lại đã không cháy bừng bừng lúc dọc đàng Ngài ngỏ lời với ta, và giải nghĩa Kinh Thánh cho chúng ta đó sao?” Tâm hồn họ ngầm cháy. Sự kết hợp với Chúa Kitô nung nấu các linh hồn mà nếu không có Ngài, các tâm hồn đó sẽ lạnh ngắt và chết mất.

    Khi nhận ra Chúa Giêsu họ liền “chỗi dậy trở về Giêrusalem”. Đó là một kết quả thấy được tận mắt, một biến đổi tận gốc rễ đã xảy ra: sầu tan vui đến, họ đổi buồn thành vui, tuyệt vọng biến thành hy vọng, nhát sợ kinh hoàng thành tin tưởng sướng vui. Trình thuật hai môn đệ trên đường Emmau cho thấy khi có Chúa, mọi sự đều thay đổi.

    Các trình thuật phục sinh khác nhau đều quả quyết sự kiện không thể chối cãi được: Chúa đã sống lại thật. Sau kinh ngạc trước ngôi mộ trống, sau sững sờ trước sứ điệp các thiên thần, giờ đây thực sự đã hoàn tất: Chúa đã sống lại thật.    

    Coi chừng kẻo chính chúng ta cũng không nhận ra Đức Giêsu nơi những người chung quanh chúng ta

    Chúng ta sống với những người chung quanh, mà không bao giờ hoặc rất ít khi ta nhận ra Thiên Chúa hay Đức Giêsu ở nơi họ. Dường như đối với ta, Thiên Chúa hay Đức Giêsu là người ở đâu đâu, ở trên trời, ở trong nhà tạm của nhà thờ, hoặc ở khắp nơi một cách thiêng liêng. Ngài có vẻ là một thực tại rất trừu tượng, nếu có cụ thể thì chỉ là những ảnh vẽ, những bức tượng bất động, vô hồn. Và tình yêu của chúng ta đối với Ngài cũng rất trừu tượng, rất bí tích, chỉ được thể hiện bằng sự hướng thiện, bằng việc năng cầu nguyện, năng tham dự và lãnh nhận các bí tích. Nhưng bài Tin Mừng hôm nay nhắc lại cho chúng ta một chân lý hết sức quan trọng. Thiên Chúa hay Đức Giêsu có thể chính là người bộ hành mà mình ngỡ là rất xa lạ. Nghĩa là Ngài có thể mặc lấy những bộ mặt khác nhau, hình dáng khác nhau, với những tính tình khác nhau, tư cách điệu bộ khác nhau nơi những người ta gặp trên đời, nơi những người sống chung quanh ta. Và tình yêu của chúng ta - nếu có - đối với Ngài thì phải được thể hiện cụ thể nơi những con người cụ thể ấy, chứ không phải một cách trừu tượng. 

    Có thể nói: muốn yêu Đức Giêsu, thì cách tốt nhất, cụ thể nhất và chắc chắn nhất là yêu những người chung quanh ta, và bất kỳ người nào ta gặp trong cuộc đời. Và cũng có thể nói một cách chắc chắn: nếu ta không yêu những người ấy, thì ta không thật sự yêu Đức Giêsu hay yêu Thiên Chúa. Nếu ta tưởng rằng mình yêu Thiên Chúa, yêu Đức Giêsu bằng cách này hay cách khác, nhưng ta không hề yêu Ngài nơi những con người cụ thể chung quanh ta, thì tình yêu ấy chắc chắn chỉ là một ảo tưởng. Rất có thể ta đang yêu chính bản thân mình một cách ích kỷ, nhưng sự ích kỷ ấy lại mặc lấy một hình thức khôn khéo là yêu Thiên Chúa hay Đức Giêsu một cách trừu tượng. Thánh Gioan viết: "nếu ai nói "tôi yêu mến Thiên Chúa" mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy" (1Ga 4,20). Vì thế, thánh Phaolô viết: "ai yêu người, thì đã chu toàn Lề Luật" (Rm 13,8.10),

    Tóm lại, bài Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta chân lý quan trọng này: tha nhân chính là hình ảnh, hay một cách nào đó, là hiện thân của Thiên Chúa hay Đức Giêsu. Vì thế, chúng ta hãy tập nhìn họ là "Em-ma-nu-el" (Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta). Thiên Chúa hay Đức Giêsu đang ở giữa chúng ta, ở với chúng ta qua những người chung quanh chúng ta.

    *SUY TƯ VÀ QUYẾT TÂM HÀNH ĐỘNG: Lạy Chúa, bài Tin Mừng hôm nay thật là tuyệt vời, nó cho con thấy và nhắc lại cho con một chân lý kỳ diệu: Những người gần gũi với con, sống chung quanh con một cách nào đó là hiện thân của Chúa, nếu con yêu mến Chúa tất nhiên phải yêu những người ấy.

    Và chỉ khi con yêu họ, con mới chứng tỏ được rằng con thật sự yêu mến Chúa. NHỜ THÁNH THẦN THÚC ĐẨY, chúng con tâm niệm và thực hiện điều Chúa dạy trong bài Tin Mừng hôm nay. Amen

    Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy
    KÍnh chuyển:
    Hồng
     

ĐỜI SÔNG TÂM LINH - REFLECTION 3RD SUNDAY-A

  •  
    Mo Nguyen
    Fri, Apr 24 at 1:54 AM
     

    THIRD SUNDAY OF EASTER – YEAR A                  26 APRIL 2020

    hinh.jpg

     

      Christ Appears on the Road to Emmaus

     

    A REFLECTION (Luke 24: 13 – 35)

    HE WALKED BY THEIR SIDE. In today’s Gospel we meet a person who walks with us, and talks with us, even when we walk away from him. Jesus will never abandon us. Let us invite him to eat with us. He will bring us joy, and give us the enthusiasm we need to continue to proclaim our faith in the resurrection.

     

    The Way To Emmaus:

    https://www.youtube.com/watch?v=1L8sG6HYvL4

     

    The apperance of Christ on the road to Emmaus:

    https://www.youtube.com/watch?v=dmmTWQn95xQ

     

    sing.jpg

    Trên Đường Emmau - Phi Nguyễn - (St: Lm Thành Tâm) - Trên đường Emmau, hai người lữ khách bước đi:

    https://www.youtube.com/watch?v=pGDxHkdL_tw

     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - THANH MAC-CÔ

  •  
    Hong Nguyen
     
    Fri, Apr 24 at 5:06 PM
     
     


    THỨ BẢY TUẦN II PHỤC SINH A
    THÁNH MARCÔ THÁNH SỬ
     


     

    Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Marcô (16: 15-20)
              HÃY ĐI RAO GIẢNG TIN MỪNG - SỐNG LỜI CHÚA TỪ GIA ĐÌNH
     
    15 Khi ấy, Chúa Giêsu hiện ra với mười một môn đệ và phán: "Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.16 Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án.17 Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ được quỷ, sẽ nói được những tiếng mới lạ.18 Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao. Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khoẻ”.19 Nói xong, Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa.20 Còn các Tông Đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng.
     
    SUY NIỆM/HÃY BƯỚC RA KHỎI NHÀ THỜ
     
    Mỗi con người sinh ra đều mang trong mình một hành trình ơn gọi và sứ mạng. Mỗi người đều có một chương trình của Thiên Chúa dành cho mình trong cuộc đời. Chương trình ấy được hướng dẫn bởi một tình yêu vô biên trong mối tương quan cá vị đối với con người, để dẫn dắt con người tìm về nguồn hạnh phúc đích thực.
     
    Hôm nay, Giáo Hội kính nhớ thánh Marcô - tác giả sách Tin Mừng. Ngài sinh tại Galilê, là một trong 72 môn đệ của Chúa Giêsu. Trong hành trình truyền giáo, ngài là đệ tử trung kiên của thánh Phêrô, ngài luôn cộng tác nhiệt thành để mở rộng nước Thiên Chúa. Bởi đó, trong trình thuật của Tin Mừng hôm nay, thánh nhân cho thấy một sứ mạng riêng biệt, hành trình dấn thân mà ngài đã gắn kết cuộc đời mình theo ơn gọi này: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo”.
     
    Chúng ta là các Kitô hữu cũng được mời gọi bước theo Đức Kitô bằng chính trách nhiệm và ơn gọi của mỗi người chúng ta. Là người sống ơn gọi hôn nhân gia đình, chúng ta hãy sống giá trị đích thực của tình yêu trong gia đình bằng một niềm vui của Tin Mừng.
    Chúng ta phải thể hiện vai trò của những người làm cha, làm mẹ trong trách nhiệm vun đắp hạnh phúc gia đình và giáo dục con cái. Với những người làm con hãy sống thực sự niềm tin Kitô hữu trong chính các giá trị của Lời Chúa và thể hiện tình con thảo đối với cha mẹ. 
     
    Xin Chúa là nguồn mạch của sự khôn ngoan luôn dẫn dắt và hướng dẫn chúng ta bước đi trong tình yêu của Ngài.

    GKGĐ Giáo Phận Phú Cường
    Kính chuyển:
    Hồng
     

CẢM NGHIỆM SỐNG LC - FR BRIAN REFLECTION

 

  •  
    Mo Nguyen
    Fri, Apr 24 at 1:51 AM
     
     

    THIRD SUNDAY EASTER A                                             26 APRIL 2020

     

    song.jpg

     

      Jesus revealed: On the Road to Emmaus

     

                             LIVING THE CHURCH OR STAYING  (Luke 24: 13 - 35)          

     

    For many of us life is a series of changes. Some of these are forced upon us, others freely chosen. We decide, for example, to move to a new suburb, look for a new job, replace our old car with a new model, go on a diet, enrol the children in a different school, or support a particular charity. When we make such decisions, we usually do so with expectations that the changes will work out, and that our lives will be so much better and happier. But things don't always work out as well as we hoped. As a proverb puts it: 'Man proposes but God disposes!’ Sometimes, in fact, all our efforts to change situations bring failure, frustration, disappointment, discouragement, and disillusionment, and we can’t help thinking and saying, ‘If only this hadn’t happened’, ‘if only that’.

     

    This is just what happened to those two disciples with the sad faces whom we meet in the gospel today. To their credit they have previously responded to the invitation of Jesus to be his friends and workmates. They have learned a great deal from him about the meaning of life. They have shared his work of teaching and healing. They have enjoyed his company and accomplished a great deal of good. As the influence of Jesus has spread, they have been filled with hope for a better world for everyone - a kingdom world of justice, peace, and joy.

     

    Now, however, this has all come to an abrupt end. For in these   simply cannot go on. So disappointed and so disillusioned are they about Jesus, in fact, that they have even decided to leave the church, the community of his followers. This is just what they are doing when we catch up with them today. Slowly but surely, they are walking away from it all. Slowly but surely, they are putting Jerusalem and the other disciples behind them, and heading off to the village of Emmaus, some seven miles away, to start a new and different way of life.

     

    It’s within this situation of unanswered questions, disappointed hopes and broken dreams that Jesus re-enters their lives. Not simply as Jesus of Nazareth this time, but as the Risen Lord, powerful and empowering! As they trudge along the road, with their eyes cast down, and their shoulders hunched, they start chatting to each other about all that has happened. All of a sudden Jesus himself joins them, but they are so preoccupied with their frustration and grief that they don’t recognise him at first. Yet they answer all his questions with the basic facts. They add that they have even heard a rumour that he is no longer dead but alive. Yet while they know and recall the basic facts about him, they have no idea how to join the dots. They need Jesus to explain to them from the scriptures that the Messiah would gain victory and glory only through suffering. So influential and impressive is Jesus' explanation of the facts that later they say to each other: 'Did not our hearts burn within us as he talked to us along the road ...?'

     

    By now the sun is setting and they've reached their destination. Jesus pretends to go on. They have enjoyed his company so much that they plead with him to stay with them. He graciously accepts their invitation. There at table their guest becomes their host. He takes bread, says the blessing over it, breaks the bread, and gives it to them. Just as he did at the Last Supper! There and then they recognise him for who he is.

     

    More than that, they immediately reverse their previous decision. They turn around and go back to the other disciples in Jerusalem. They go home, then, to the Church they have so recently left.

     

    In recent years there have been changes in the Church throughout the world. While wanting more, some people have embraced the changes. Some have resented and resisted them. Others have struggled around the news of priests misbehaving, and of the cover-up by their superiors. For this too, some church members have been so disgusted that they have simply walked out.

     

    What we all need in these times of change, disappointment, anger and disgust, is stronger faith, stronger faith in the on-going presence of the Risen Lord to his Church. We need this stronger faith and the hope and love that go with it. Especially right now, when we cannot come together in church to celebrate his presence and influence, and to support one another with our faith and love.

     

    But our Risen Lord is with us right here right now, in ways that match his presence to his disciples on the way to Emmaus. He is here in our small home gatherings. He is here as he tells his story in our readings and in how we respond. And as soon as we can gather again with our fellow Christians, he will be here among us in our community-sharing around his table. He will be among us again, therefore, as both our host and nourishment for the next stages of our journeys of life. We can hardly wait, then, to go back to church.

     

    May we welcome him, both then and now, with our minds and hearts and lives open to his powerful influence! May we welcome him especially as he comes to us today, comes to us in the mighty power of his Spirit, who was for us, who is still, and who will be, his second self!

     

    Fr Brian Gleeson

     

    'On The Road to Emmaus' - The Steeles.

    https://www.youtube.com/watch?v=ikY5NfrUSV4

    Christ Appears on the Road to Emmaus:

    https://www.youtube.com/watch?v=8YlzWPPiH4A

     

    hinh.jpg

    Trên Đường Emmau (Lm Thành Tâm):

     

    https://www.youtube.com/watch?v=Wb5-wy4xE1U